Bất Diệt Long Đế

Chương 4861: Có cổ quái (2)




Lục Linh biết không thể gạt được Dực Hoàng, trực tiếp nói:

- Thực ra hắn đã ra ngoài một ít năm, mãi hôm nay ta mới liên hệ được với hắn, hắn nói nửa năm sau liền có thể trở về. Đúng rồi, lúc này bọn Mạc Hoàng đang ở đâu? Đây là Lục Ly muốn hỏi.

Dực Hoàng trả lời:

- Bọn Lê Hoàng đang tiềm phục ở U Nguyệt Giới, còn Mạc Hoàng thì lúc này hẳn đã qua Thủy Ngư Giới, sắp đến Hắc Thủy Giới.

- Được, để ta truyền tin cho hắn!

Lục Linh quay người rời đi, Dực Hoàng gọi với theo:

- Lục Ly có bất kỳ mệnh lệnh nào, ngươi phải lập tức nói cho ta, ta sẽ toàn lực chấp hành.

Lục Linh gật đầu ly khai, Dực Hoàng tức tốc gọi tới rất nhiều trưởng lão, chấp hành mệnh lệnh Lục Ly mệnh lệnh, căn bản không có bất kỳ chút ngập ngừng nào. Đám trưởng lão kia tuy có chút kinh nghi, nhưng sau khi nghe nói là lệnh từ Lục Ly, ai nấy đều yên tâm, trên mặt cũng lộ ra vẻ buông lỏng.

Đối với Dực Hoàng và đám trưởng lão này mà nói, chỉ cần Lục Ly ra mặt, chỉ cần Lục Ly quản, vậy mọi sự đều không đáng lo, cảm giác trời sập xuống Lục Ly đều có thể trụ vững được. Bọn hắn không cần phải nghĩ nhiều, cứ làm theo chỉ thị của Lục Ly là được.

Bên này Lục Ly sau khi được đến tin từ từ chỗ Lục Linh liền sử dụng địa đồ Chủ Thần, bắt đầu tìm kiếm Hắc Thủy Giới. Hắn đối chiếu với địa đồ, rất nhanh liền tìm được giới diện kia, sau đó bắt đầu mò mẫm tìm chiến thuyền của bọn Mạc Hoàng, tiêu tốn gần nửa canh giờ cuối cùng cũng tìm được mấy chục chiếc chiến thuyền và Mạc Hoàng.

Mạc Hoàng ở trong khoang thuyền, Lục Ly không chút dấu hiệu báo trước, trực tiếp truyền âm nói:

- Mạc Hoàng, là ta, Lục Ly!

- Hả?

Tròng mắt Mạc Hoàng tức thì trợn trừng, thần niệm như thủy triều tuôn trào đi ra, tìm kiếm một vòng, lại không thu được bất cứ phát hiện nào, hắn ngạc nhiên thì thào:

- Lục Ly, ngươi ở đâu?

- Ta không ở gần đấy! Ngươi đừng mất công tìm làm gì!

Lục Ly tiếp tục truyền âm nói:

- Chuyện này ta đã biết, ta đề nghị các ngươi trước đừng làm to chuyện, tạm thời tới U Nguyệt Giới hội hợp với bọn Lê Hoàng, ở bên đó đợi một thời gian. Chờ ta đi qua tụ hợp rồi tính, ta cảm thấy lần này nước rất sâu, không đơn giản như bề ngoài thấy được đâu. Nếu khinh cử vọng động, Tử Thần chúng ta cũng sẽ bị cuốn đi vào, đến lúc đó chết như thế nào đều không biết.

- Ừm!

Ngoài Lục Ly dự liệu, Mạc Hoàng khẽ gật đầu, mở miệng nói:

- Ta cũng không có ý định trực tiếp động thủ, chỉ là muốn biểu lộ tư thái thôi, trước đó không phải một mực không liên lạc được với ngươi ư? Giờ ngươi đi ra, vậy tất cả chúng ta đều nghe theo ngươi, ngươi nói thế nào thì làm thế đó.

- Tốt!

Có được câu nói này của Mạc Hoàng, Lục Ly yên tâm không ít, hắn nghĩ nghĩ rồi nói tiếp:

- Ngươi đi qua đó, dặn Lê Hoàng đừng vọng động, ta đang bí mật điều tra tình hình, chừng phải nửa năm sau mới tới được U Nguyệt Giới, các ngươi không việc gì phải gấp. Nếu Cương tộc và Đồng tộc đã muốn đánh, vậy cứ để bọn hắn đánh một trận trước đi. Ta phải xem xem sau màn còn có hắc thủ nào không, quay đầu lại chặt đứt những hắc thủ này, giải hận cho Lê Hoàng.

Dặn dò Mạc Hoàng xong xuôi, Lục Ly thu hồi thần niệm, bên kia Mạc Hoàng có vẻ đã quen với thủ đoạn quỷ thần khó lường của Lục Ly, hắn tưởng Lục Ly chính đang tiềm phục gần đây, chỉ là không muốn để chúng nhân biết được mà thôi.

- Huyết Linh Nhi!

Lục Ly truyền âm cho Huyết Linh Nhi nói:

- Ta cần lập tức đi về, chỗ ngươi thế nào rồi?

- Không vấn đề!

Huyết Linh Nhi truyền âm đáp:

- Ta đã ghi chép lại rất nhiều Thần Văn pháp trận, đủ để lĩnh hội mấy trăm năm. Đợi lĩnh hội hoàn tất những Thần Văn pháp trận này, đoán chừng đại bộ phận Thần Văn trong Băng Hậu Cung đều không thể làm khó được ta, đến lúc đó sẽ có thể giúp ngươi tầm bảo.

- Được, vậy đi thôi!

Lục Ly để Huyết Linh Nhi đi trước dẫn đường, hắn quay đầu nhìn lại pho tượng một lần nữa, sau đó mới xoay người rời đi. Vốn hắn định trực tiếp thu hồi, mang theo pho tượng rời khỏi chỗ này, nhưng sợ làm thế sẽ kích phát Thần Văn, trước mắt Huyết Linh Nhi còn chưa đủ tự tin hóa giải hết thảy Thần Văn ở đây, tốt nhất vẫn đừng nên làm loạn thì hơn.

Chui ra chính điện, Lục Ly về lại Băng Hà Cốc, Huyết Linh Nhi phá trận, Lục Ly tiềm hành rời đi, sau đó một đường lấy tốc độ nhanh nhất đi ra Thiên Vũ Tinh Vực.

Vừa ly khai Thiên Vũ Tinh Vực, Lục Ly lấy ra chiến thuyền, bay thẳng về hướng Thiên Loạn Tinh Vực, vừa đi vừa sử dụng địa đồ Chủ Thần dò xét tình hình.

Hắn cảm thấy phía sau trận chiến giữa Cương tộc và Đồng tộc này ẩn tàng nước rất sâu, nếu không có nhân tố bên ngoài, hai tộc không khả năng cứ vậy ngang nhiên động thủ. Hai tộc đều có hai cường giả đại viên mãn, cường giả tiệm cận đại viên mãn cũng tương đương nhau, nói cách khác thực lực hai bên là tám lạng nửa cân.

Đoán chừng song phương đều rõ ràng điểm này, bọn hắn khai chiến, kết cục rất có thể sẽ là lưỡng bại câu thương. Đã vậy, song phương vẫn cứ nghĩa vô phản cố khai chiến, hơn nữa còn không có dấu hiệu muốn ngồi lại đàm phán, nếu Tộc Vương hai tộc không phải kẻ điên, vậy chắc chắn đều có bài tẩy giấu ở sau lưng.

Nói cách khác, hai bên đều cho rằng bên mình thắng chắc, đều cho rằng bọn hắn có thể diệt đi đối phương, như vậy bọn hắn liền sẽ trở thành bá chủ tuyệt đối ở Thiên Loạn Tinh Vực.

Cũng chỉ có lợi ích to lớn như thế mới đủ sức thúc đẩy bọn hắn bí quá hoá liều, mới đủ sức thúc đẩy bọn hắn cả gan đánh mặt Tử Thần, đánh mặt Lục Ly. Bởi thế đoạn thời gian này Lục Ly tính mượn nhờ địa đồ Chủ Thần, dò la để uẩn của song phương, kiểm tra xem bài tẩy của bọn hắn là gì, như vậy mới dễ bề đánh mặt ngược trở lại, đồng thời cũng có thể khiến hai tộc ngưng chiến.

Mục đích lớn nhất của Lục Ly không phải đánh mặt ngược trở về, mà là khiến hai tộc ngưng chiến, chí ít không thể khiến cho Thiên Loạn Tinh Vực rơi vào hỗn loạn. Thiên Loạn Tinh Vực xuất hiện loạn cục, đấy không phải chuyện tốt, sẽ chỉ khiến thế lực có tâm dễ dàng đục nước béo cò. Tử Thần còn đang khoái tốc phát triển, chỉ cần tranh thủ thêm mấy trăm năm yên bình, Tử Thần liền triệt để đứng vững gót chân. Trước thời điểm đó, Lục Ly tuyệt không cho phép chuyện tổn hại đến lợi ích Tử Thần diễn ra.