Bất Diệt Long Đế

Chương 4855: Pho tượng nữ tử




Lần nữa nhìn thấy Băng Hậu Cung, Lục Ly vẫn không khỏi cảm thấy chấn động, cung điện này quá hùng vĩ, khiến người bất giác sinh ra cảm giác nhỏ bé.

- Huyết Linh Nhi, đi đi, nếu phá mở được Thần Văn, có phát hiện gì lập tức báo cho ta biết!

Lục Ly khoát tay, nghĩ nghĩ liền để Huyết Linh Nhi mang theo đến thư phòng. Hiện tại hắn không có phương hướng gì để tu luyện, không bằng trước đi xem xem bức thư pháp kia. Lần trước hắn đứng trước mặt bức thư pháp nhìn một lúc, thoáng chốc liền đã trôi qua hai mươi năm. Như thế ngược lại có thể giết chút thời gian, cộng thêm nhìn tự thiếp có một lợi ích rất lớn, đó là khiến cho linh hồn tăng trưởng tự nhiên. Lần trước linh hồn hắn đã tăng trưởng gấp mấy lần, tốc độ vượt xa cả luyện hóa thần dược.

Vừa có thể giết thời gian, vừa có thể khoái tốc gia tăng linh hồn, chuyện tốt như thế biết đi đâu mà tìm?

Dù sao chỉ cần Huyết Linh Nhi có phát hiện gì liền sẽ lập tức truyền âm đánh thức hắn, khi đó hắn cường hành lui ra ngoài là được. Lần nữa về đến thư phòng, Lục Ly để Huyết Linh Nhi tự hành đi lĩnh hội, riêng hắn thì đứng trong phòng lòng vòng tới lui, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên bức thư pháp kia.

Ánh mắt hắn lần nữa bắt đầu mông lung, thế giới trước mắt lần nữa biến mất, hóa thành một mảnh hỗn độn, sau đó lôi điện xuất hiện, thiên địa sơ phân, vạn vật sinh ra, thương hải tang điền, sinh linh xuất hiện...

Nhìn một phen, Lục Ly cảm thấy được có gì đó bất thường!

Bởi vì hắn đã xem đến hậu kỳ, thế giới phân tranh chiến loạn không ngừng, thậm chí đã có thể cảm nhận được rất nhiều đại viên mãn tồn tại. Theo như ký ức của hắn, đây là sắp xem hết, vậy mà Huyết Linh Nhi vẫn chưa truyền âm tới? Phải biết, lần trước xem đến đây đã là gần hai mươi năm.

Lát sau, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một bàn tay khổng lồ, hung hăng vỗ xuống, trọn cả thế giới theo đó sụp đổ, tất cả sinh linh, bao gồm cả đại viên mãn đều không cách nào thoát khỏi lực lượng không gian vặn vẹo do thế giới sụp đổ sinh ra. Mọi sinh linh đều bị xoắn nát, vạn vật tan tành, hóa thành hư vô, lần nữa quay về hỗn độn, tạo thành một vòng luân hồi.

Ánh mắt Lục Ly dần lấy lại thần thái, hắn cảm giác được ý thức về lại trong thư phòng, sửng sốt mất một lúc, sau đó lập tức truyền âm cho Huyết Linh Nhi:

- Huyết Linh Nhi, ngươi ở đâu!

Hưu!

Gần như tức thì, Huyết Linh Nhi từ đằng xa xuyên đến, truyền âm nói:

- Chủ nhân, ngài rốt cục đã tỉnh!

- Lại là rốt cục? Lại đã qua hai mươi năm?

Lục Ly ngơ ngác truyền âm hỏi:

- Sao ngươi không kêu tỉnh ta? Chẳng phải trước đó ta đã dặn, nếu có phát hiện lập tức truyền âm đánh thức ta dậy.

- Chủ nhân, không phải do ta!

Huyết Linh Nhi có chút ủy khuất nói:

- Thứ nhất, ta đúng là vẫn chưa phát hiện được gì, thứ hai, ngài căn bản gọi không dậy được, ta truyền âm hai lần, ngài đều không có bất kỳ phản ứng nào, ta biết phải làm sao?

- Ách...

Lục Ly hơi ngớ, sau đó bắt đầu nội thị linh hồn, phát hiện linh hồn quả nhiên tăng trưởng gấp mấy lần, hàn khí trong pháp giới cũng nhiều lên, xem ra đúng thật đã qua hai mươi năm. Hai mươi năm chỉ để xem lại một vở diễn, thời gian trôi thực sự quá nhanh, cũng may linh hồn tăng lên rất nhiều, không tính là chịu thiệt.

Phải biết hiện tại cường độ linh hồn hắn đã vô cùng khủng bố, trải qua nhiều lần kỳ ngộ, linh hồn trở nên cực kỳ biến thái, thậm chí không kém gì cường giả tiệm cận đại viên mãn. Có thể tăng lên gấp năm sáu lần trong vòng hai mươi năm, nếu chỉ dựa vào luyện hóa thần dược căn bản là điều không khả năng.

- Tốt rồi!

Lục Ly khoát tay, để Huyết Linh Nhi tạm đợi, sau đó lấy ra địa đồ Chủ Thần bắt đầu tiến hành thăm dò, trước là dò xét Thiên Việt Thành, quét qua một lần, lại truyền âm nói chuyện một lúc với Lục Linh, xác định bên kia không có đại sự gì mới yên tâm.

Lục Linh cũng yên tâm, suốt hai mươi năm Lục Ly không có bất kỳ tin tức nào, nàng không khỏi có chút lo lắng, giờ có tin truyền về mới thở phào một hơi.

Lục Ly lại đi dò xét những nơi khác, phía Tiên Vực cũng đảo qua một lần, nhưng Tiểu Bạch vẫn chưa về lại Thần Khải Thành, Đông Vương Thành cũng không có khí tức của nó. Lục Ly nghe ngóng bọn Vũ đại nhân đối thoại một phen, biết được Tiểu Bạch chính đang bế quan trong một nơi bí cảnh, trong ngắn hạn hẳn sẽ không xuất quan, rất có thể còn phải bế quan thêm mấy trăm năm.

Thu lại địa đồ Chủ Thần, Lục Ly truyền âm nói với Huyết Linh Nhi:

- Chăng phải ngươi nói đã tham ngộ được rất nhiều Thần Văn ư? Sao gần hai mươi năm mà vẫn chẳng phát hiện được gì? Không lẽ ngươi không cách nào phá giải Thần Văn trong Băng Hậu Cung.

- Đã phá giải được rất nhiều nơi!

Huyết Linh Nhi giải thích nói:

- Chỉ là rất nhiều thiên điện bị hủy, không còn lại gì, chỉ có một ít mảnh vỡ bảo vật. Hiện tại chỉ còn ba nơi đại điện hoàn chỉnh chưa bị phá, nhưng Thần Văn trong đấy quá mạnh. Ngoài ra chính điện cũng bị ta phá mở một lối nhỏ để đi vào, tìm được đầu nguồn hàn khí kia. Đáng tiếc đầu nguồn hàn khí không phải bảo vật, mà tựa hồ là pho tượng một nữ tử.

- Pho tượng nữ tử?

Tinh thần Lục Ly khẽ chấn, vội vàng hạ lệnh:

- Dẫn đường, dẫn đường, ta đi xem xem xem pho tượng kia, rất có thể đó là tượng Băng Hậu.

Huyết Linh Nhi tự nhiên không khả năng phá giải được hết toàn bộ Thần Văn trong chính điện, Thần Văn ở đây rất rất nhiều, Huyết Linh Nhi chỉ tìm được một nơi tương đối yếu, phá mở ra một lối đi, để Lục Ly an toàn thông hành mà thôi.

Lục Ly lách đến bên rìa chính điện, phát hiện khắp nơi bên này vẫn toàn là sương mù, bên trong sương mù truyền ra từng đạo khí tức kinh khủng, cảm giác như chỉ cần chạm phải liền sẽ bị hủy diệt.

Huyết Linh Nhi đi trước dẫn đường, ánh mắt Lục Ly quét tới, phát hiện sương mù trước mặt bên trái quả nhiên yếu hơn một chút, một thông đạo như lối chó chui hiện ra. Lục Ly nhìn mấy lần rồi hỏi:

- Ngươi muốn ta bò theo lối này đi vào?

- Hết cách rồi, chủ nhân chịu khó chút!