Bất Diệt Long Đế

Chương 4848: Cứ quyết định vậy đi (2)




Vũ Hoàng gật đầu nói:

- Gần đây Hình Phạt Đường Tình Báo Đường đều do ta quản, việc này ta có trách nhiệm không thể trốn tránh, Lục Ly, nếu ngươi nhất định phải muốn trừng phạt, vậy liền trừng phạt luôn cả ta.

Mạc Hoàng Dực Hoàng Vũ Hoàng nhúng tay vào khiến Lục Ly không khỏi nghẹn lời, hắn khoát tay nói:

- Các ngươi không cần nhiều lời, việc này ta sẽ tự thân xử lý. Ba người còn lại thế nào ta không quả, con trai ta phạm sai, chính ta tới gánh trách nhiệm.

Hắn quét mắt nhìn sang Lục An nói:

- Ngươi giết bao nhiêu người?

Trong mắt Lục An chớp qua một tia hoảng loạn, dưới cái nhìn nghiêm lệ của Lục Ly, hắn khúm núm nói:

- Hơn một trăm, chừng trên dưới một trăm ba mươi người.

- Vậy tính là một trăm năm mươi nhân mạng đi!

Lục Ly trầm ngâm một lát rồi nói:

- Lục An, ngươi vẫn không thể sống được, chẳng qua sau khi ngươi chết, ta sẽ giữ lại linh hồn ngươi, giúp ngươi tái tạo nhục thân, để ngươi sống thêm lần nữa. Tội lỗi còn lại của ngươi, ta giúp ngươi chuộc, ta cắt một trăm năm mươi miếng thịt, tính là chuộc lỗi với những oan hồn đã chết. Chuyện bồi thường sẽ tính sau, chư vị khổ chủ, xử phạt như thế liệu đã khiến chư vị mãn ý?

- Cái này...

Toàn trường ngơ ngác, Lục Ly vẫn sẽ giết Lục An, chỉ là giữ lại linh hồn, vậy liền không tính triệt để chết đi. Tái tạo nhục thân, dù đối với tu luyện sau này sẽ có ảnh hưởng rất lớn, nhưng bản thân Lục An vốn cảnh giới đã không cao, tiền đồ cũng không lớn. Ngược lại tái tạo nhục thân, dùng chính là thiên tài địa bảo, không chừng có thể khiến thực lực hắn tiến thêm một bước.

Xử trí Lục An như thế không ai nói được gì, nhưng Lục Ly muốn cắt thịt, vậy lại khiến rất nhiều người động dung.

Lục Ly vì Tử Thần mà đã trả ra bao nhiêu? Nếu không nhờ Lục Ly, Tử Thần sớm đã diệt, càng đừng nói tới có được địa vị như bây giờ.

Thân là lão đại Tử Thần, lại bởi vì chút chuyện nhỏ mà cắt đi thịt của mình, vậy có phải hơi quá rồi không? Ở trong mắt cao tầng, chút chuyện này đâu tính đại sự gì?

Lấy thực lực Lục Ly mà luận, đừng nói cắt hơn một trăm miếng thịt, dù có róc hết thịt toàn thân cũng không sao, cùng lắm là đau đớn chút thôi, trị liệu một phen liền có thể hoàn toàn khôi phục như thường.

Vấn đề ở chỗ, Lục Ly có thân phận địa vị thế nào?

Lục Ly chính là đại biểu cho mặt mũi Tử Thần, đại biểu cho tôn nghiêm Tử Thần. Công khai cắt thịt ngay trước mặt chúng nhân, uy nghi của cự đầu Tử Thần biết để vào đâu? Mặt mũi cự đầu Tử Thần biết để vào đâu? Chuyện này cũng sẽ ảnh hưởng rất lớn tới thanh danh Lục Ly.

- Không thể!

Những người khác còn chưa lên tiếng, Lục An đã biến sắc, kinh hãi nói:

- Phụ thân, không thể, thân thể ngàn vàng của ngài sao có thể bị lăng nhục vậy được? Chuyện lần này là hài nhi phạm sai, làm sao có thể để ngài chịu tội? Một trăm năm mươi đao này để hài nhi chịu, cắt xong rồi hài nhi lại đi chết là được. Phụ thân, xem như hài nhi van xin ngài, van xin ngài!

Nói xong, Lục An không ngừng dập đầu với Lục Ly, nước mắt không ngừng chảy xuôi, trên mặt hiện đầy vẻ sám hối.

- Câm mồm!

Lục Ly quát lạnh một tiếng, thanh sắc câu lệ, Lục An không dám nói thêm gì nữa. Lục Ly lại đảo mắt nhìn sang đại biểu những gia tộc kia, đám đại biểu nào dám nói gì, ai nấy đều kinh hãi quỳ rạp trên đất, để cự đầu Tử Thần cắt thịt bồi tội, bọn hắn làm sao dám nhận?

- Thế nào?

Thấy những khổ chủ này một mực không lên tiếng, Lục Ly nhíu mày hỏi:

- Có phải ngại ít? Hay là lại thêm gấp mười? Một ngàn năm trăm miếng...

- Đồng ý hắn, một trăm năm mươi miếng!

Dực Hoàng thấy cảnh này, vội vàng len lén truyền âm cho mấy khổ chủ kia, một tên Tộc Vương tiểu gia tộc kịp phản ứng, lập tức đứng ra nói:

- Không dám, không dám, một trăm năm mươi miếng là đủ, là đủ rồi!

Tộc trưởng và trưởng lão mấy gia tộc còn lại dồn dập gật đầu, biểu thị đồng ý. Thực ra bọn hắn rất muốn nói hoàn toàn không cần, Lục Ly càng như vậy, bọn hắn lại càng sợ hãi?

- Được rồi! Cứ quyết định vậy đi!

Lục Ly khẽ gật đầu, sau đó chủy thủ trong tay chớp động lam quang, từng miếng thịt trên cánh tay rớt xuống, máu tươi bắn tung tóe, khiến người nhìn mà kinh hãi.

Giơ tay chém xuống, tay Lục Ly không ngừng vung lên, từng miếng thịt không ngừng rớt xuống, Vũ Hoàng Dực Hoàng Mạc Hoàng nhìn mà đều có chút không đành lòng, ai nấy đều ngoảnh mặt đi. Mấy tiểu thư và tộc trưởng trưởng lão các tiểu gia tộc kia càng là bị dọa cho kinh hãi, toàn thân không ngừng run rẩy.

Đối với những tiểu gia tộc mày mà nói, trưởng lão Tử Thần chính là đại nhân vật lớn bằng trời, Thái Thượng trưởng lão càng là chỉ có thể ngưỡng vọng, cự đầu càng là tồn tại trong truyền thuyết.

Bây giờ, cự đầu mạnh nhất trong Tử Thần, lại bởi vì tiểu thư nhà bọn hắn bị lăng nhục mà làm ra hành động cắt thịt bồi tội. Quan trọng hơn là hắn còn muốn định tội chết con trai mình, mặc dù giữ lại linh hồn, nhưng đấy cũng là trừng phạt vô cùng nghiêm trọng.

Lúc này, những Tộc Vương trưởng lão tiểu gia tộc kia không cảm thấy thoải mái, cũng không thống khoái khi được báo thù rửa hận, có chẳng chỉ là sợ hãi và kinh hoảng. Bọn hắn không sợ Lục Ly trả thù, mà là sợ thủ hạ Lục Ly, hoặc nói cách khác, bọn họ sợ cường giả Lục Minh. Các ngươi khiến lão đại chúng ta cắt thịt, ta liền khiến toàn tộc các ngươi chết không chỗ chôn.

Một tên tộc trưởng rất thông minh, vội vàng bò tới, ôm lấy chân Lục Ly nói:

- Đủ rồi, đủ rồi, Lục Hoàng, ngài đừng cắt nữa. Ngài có phần tâm như thế là được rồi, ngài mà tiếp tục cắt nữa, chúng ta chỉ còn nước lấy cái chết tạ tội.

- Đúng vậy, đúng vậy!

Mấy trưởng lão còn lại đều kinh hoảng dập đầu với Lục Ly:

- Lục Hoàng, chúng ta cảm tạ ngài đã giương cao chính nghĩa. Ngài là người tốt, ngài làm vậy là đủ rồi, chúng ta vô cùng mãn ý, đừng cắt nữa, bằng không chúng ta đành phải chết ở đây.

- Phụ thân!

Lục An lệ rơi đầy mặt, trong tay cũng hiện ra chủy thủ, nói:

- Nhi tử phạm sai, tội này ngài cứ để nhi tử gánh, ngài cứ tiếp tục như thế, nhi tử đành phải tự bạo linh hồn tạ tội!