Cuối cùng Nhị trưởng lão để đà chủ phân đà ra giá, phân đà đà chủ nói một câu, khiến Nhị trưởng lão thiếu chút nhảy dựng lên:
- Lấy giá ngươi đưa lúc trước làm cơ sở, toàn bộ nhân mười lên. Lục đại nhân nói, lần này các ngươi tạo thành tổn thương cực lớn với hắn, nếu các ngươi không có thành ý, vậy hắn liền đi tìm Tộc Vương Lưu tộc, liên hợp lại diệt đi Tê Viên tộc các ngươi.
- Gấp mười? Không khả năng, không có!
Trong mắt Nhị trưởng lão chất đầy phẫn hận, quát:
- Nếu nhân lên gấp mười, toàn bộ tích súc của Tê Viên tộc chúng ta đều mất sạch, Tê Viên tộc chúng ta còn ăn cái gì? Uống cái gì?
Đàn chủ phân đà cười cười, nâng chén trà lên nhấp một ngụm, nói:
- Mượn lời Lục đại nhân, không ăn không uống cũng không chết được, nhưng không đưa... vậy thì nhất định phải chết!
…
Quá trình đàm phán lần này thật ra không hề ngang hàng, một bên bắt lấy mệnh mạch đối phương thì còn đàm phán kiểu gì? Có đàm phán thế nào cũng là phía Lục Ly chiếm ưu thế. Đà chủ phân đà Tử Thần cũng ác, liên tục dò xét năng lực chịu đựng của phía Tê Viên tộc, cuối cùng xao trá đến mức khiến Nhị trưởng lão Tê Viên tộc thiếu chút muốn tự tử ngay trong phân đà Tử Thần.
Đàm phán xong xuôi, phía Tê Viên tộc còn muốn cầu Lục Ly làm giúp một chuyện, đại giá là gấp đôi số tài nguyên đã đưa ra trước kia. Bọn hắn yêu cầu Lục Ly phát bố thông cáo, biểu thị không còn đối địch với Tê Viên tộc. Tuyên bố này thực ra chẳng có tác dụng mẹ gì sất, chỉ như năm đó Quáng tộc để Lục Ly phát bố thông cáo vậy, có hiềm nghi cởi quần đánh rắm.
Đương nhiên, tuyên bố này có thể tranh thủ thời gian cho Tê Viên tộc, khiến trong ngắn hạn bên ngoài không thể xác định Tộc Vương Tê Viên tộc liệu đã chết hay chưa.
Đối với điều này Lục Ly không quá làm khó, Tê Viên tộc đáp ứng trao địa bàn Huyết Bằng tộc Thang Đao tộc Phù tộc cho Lục Ly, Vô Tẫn Thần Khư cũng triệt để an toàn. Tê Viên tộc sẽ không đoái hoài tới những giới diện phụ dung kia nữa, ngoài ra Lục Ly còn xao trá được một nhóm lớn tài nguyên, so với Quáng tộc năm đó thì còn nhiều hơn gấp trăm lần.
Cầm lấy danh sách tài nguyên đền bù, Lục Ly ngấm ngầm hối hận, xem ra năm đó hắn xao trá Quáng tộc quá nhẹ. Không ngờ đám siêu cấp đại tộc này lại giàu có đến vậy, những tài nguyên này nếu chỉ cho mỗi mình Lục Minh tu luyện, đoán rằng tùy ý tiêu pha vạn năm đều không phải đối mặt với lo lắng tài nguyên khan hiếm, hiện tại Lục Ly chỉ hận không thể lần nữa đánh tới Thiên Cương Tinh Vực, tìm Quáng tộc hung hăng đấu đá một phen.
Một tháng sau, nhóm tài nguyên đầu tiên được đưa đến, là một nửa con số trên hiệp nghị, Lục Ly cũng tuân thủ hứa hẹn, để phân đà Tử Thần thay mặt hắn phát bố thông cáo.
Thông cáo nói rất rõ ràng, trải qua quá trình đàm phán giữa hắn và Tộc Vương Tê Viên tộc, song phương hóa giải hiểu lầm lúc trước, bắt tay giảng hòa, biến chiến tranh thành tơ lụa, sau này sẽ ở chung trong hòa bình hữu hảo, chung tay xây dựng tương lai tốt đẹp...
Thông cáo này vừa đi ra, trọn cả Thiên Vũ Tinh Vực ồ lên xôn xao. Vốn vô số đại tộc lực đang đổ dồn chú ý về bên này, muốn được nhìn xem náo nhiệt, ai biết song phương không đánh? Hơn nữa Lục Ly còn phát bố thông cáo, tựa hồ... bị Tộc Vương Tê Viên tộc giáo huấn cho một trận? Sau đó nhận sợ?
Tộc Vương Tê Viên tộc đã mấy chục năm chưa lộ diện, lần nữa lộ diện lại danh chấn Thiên Vũ Tinh Vực. Các đại tộc vốn xem nhẹ Tê Viên tộc không khỏi phải thay đổi cách nhìn.
Mông tộc gần đó càng là run rẩy sợ hãi, vốn đang có mười đại tộc chuẩn bị động thủ với bọn hắn, nếu Tê Viên tộc cũng nhúng tay vào, hậu quả sẽ càng thêm nghiêm trọng.
Tê Viên tộc muốn chính là hiệu quả này, bọn hắn muốn tiếp tục ổn định thêm một đoạn thời gian, dù chỉ trăm năm cũng được. Để bọn hắn cứ vậy rút về tổ địa, vứt bỏ nhiều địa bàn như thế, bọn hắn rất không cam tâm. Đợi xử lý xong chuyện Lục Ly, Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão đều tính toán bế quan, toàn lực xung kích đại viên mãn.
Lần này bị Lục Ly xao trá tương đối ác, nhưng đối với một siêu cấp bá chủ hùng bá một phương Thiên Vũ Tinh Vực, nắm trong vô số địa bàn mà nói, tổn thất những tài nguyên này vẫn là điều có thể chấp nhận được, chứ không hề khoa trương như Nhị trưởng lão kể khổ. Chỉ là tính ra thì Tê Viên tộc vẫn bị xao trí đi gần một nửa lượng tài nguyên tồn kho.
Chỉ cần có thể giữ được địa bàn, những tài nguyên này thực ra không quá quan trọng, đoạn thời gian tiếp sau đó, chỉ cần nắm chặt dây lưng quần, khẽ cắn môi liền vượt qua. Nhưng một khi địa bàn không còn, vậy sau này tài nguyên gì cũng mất sạch, Tê Viên tộc muốn quật khởi trở lại là điều tương đối khó.
Lục Ly không vội vã đi về mà đợi nhóm tài nguyên thứ hai được đưa đến, toàn bộ tài nguyên đền bù được làm ba đợt, nhóm tài nguyên thứ hai sau ba tháng liền có thể đến nơi.
Nhóm thứ ba cần lâu hơn một chút, phải đến tận mười năm sau, đây là Tê Viên tộc sợ Lục Ly lật lọng, cố ý kéo dài không đưa. Với Lục Ly thì điều này không sao cả, chỉ cần Tê Viên tộc không bị diệt, những tư nguyên này bọn hắn dám không đưa? Mười năm sau hắn lần nữa giết tới đòi lấy là được.
Ba tháng sau, Lục Ly mang theo tài nguyên rời khỏi Thiên Vũ Tinh Vực, ngồi chiến thuyền đi về Thiên Loạn Tinh Vực.
Hai đại Tinh Vực sát nhau, nhưng khoảng cách vẫn tương đối xa, Lục Ly tiêu tốn hơn nửa năm mới quay trở về Thiên Loạn Tinh Vực.
Lục Ly vừa về, Tử Thần lập tức phát bố thông cáo, trải qua quá trình thảo, tổng bộ Tử Thần lần nữa thỉnh mời Lục Ly gia nhập Tử Thần, trở thành cự đầu.
Thông cáo này vừa ra, vô số tộc quần Thiên Loạn Tinh Vực đều chế nhạo, Tử Thần coi bọn hắn là kẻ ngu để đùa chắc? Chẳng qua bọn hắn lại rất hân thưởng cách xử lý Lục Ly. Thời khắc then chốt, một mình chịu lấy áp lực, không liên lụy đến Tử Thần.
Rất nhiều tộc quần tỏ ý khinh thường các cự đầu còn lại của Tử Thần, cho rằng bọn hắn không có đảm lượng. Lúc cần Lục Ly, Lục Ly là ông nội, lúc không cần Lục Ly, lập tức liền phân rõ giới hạn...