Bất Diệt Long Đế

Chương 4821: Phế tích quỷ dị




- Hàn khí phát ra từ chính điện!

Lục Ly đảo mắt nhìn sang chính điện có một nửa bị sụp kia, phát hiện rất nhiều nơi đều có Thần Văn, mặc dù đa phần Thần Văn đều bị hủy, song vẫn có một phần tương đối Thần Văn được giữ nguyên. Những Thần Văn này cực kỳ phức tạp, Lục Ly nhìn hồi lâu mà chẳng hiểu gì.

- Huyết Linh Nhi, đi thăm dò Thần Văn thử xem, lưu ý hàn khí phát ra từ chính điện, nếu không chịu được thì lập tức nói cho ta!

Lục Ly nghĩ nghĩ liền phóng ra Huyết Linh Nhi, riêng hắn thì vẫn không dám vọng động, hắn cảm thấy nơi này rất nguy hiểm, không cẩn thận liền có thể sẽ chết ở đây. Vậy nên trước cứ thăm dò rõ ràng đã rồi tính, cẩn thận chút vẫn hơn.

Chỉ chốc lát, Huyết Linh Nhi đã truyền tin về:

- Chủ nhân, Thần Văn nơi này quá mạnh, ta chưa từng nghe thấy, đúng là không thể tưởng tượng. Oa... chủ nhân, ta muốn ở lại chỗ này một đoạn thời gian, Thần Văn nơi này quá hữu dụng với ta. Mạnh quá, mạnh quá!

Huyết Linh Nhi kích động đến độ lắp bắp nói năng lộn xộn, trong lòng Lục Ly lại càng thêm hiếu kỳ, Thần Văn ở đây cường đại như thế, nơi này rốt cục là đâu? Chẳng lẽ là nơi một đại viên mãn nào đó từng ẩn cư? Chỉ là nếu Thần Văn ở đây đã mạnh như vậy, tại sao cung điện lại bị hủy? Là ai hủy đi cung điện? Chẳng lẽ là một đại viên mãn nào khác?

Trước khi Huyết Linh Nhi dò xét rõ ràng, Lục Ly không dám loạn động, chính hắn cũng thúc giục đại đạo chi ngân, đồng thời vận dụng thần niệm thăm dò tứ xứ. Hắn phát hiện một vấn đề, không gian bốn phía quanh ngọn núi này được bao phủ bởi một loại năng lượng kỳ dị, những năng lượng kia mang đến cho hắn cảm giác cực kỳ khủng bố, hệt như một cơn bão năng lượng, nếu hắn vô ý đến gần, lập tức sẽ bị xoắn cho nát bấy.

Huyết Linh Nhi dò xét nguyên suốt nửa ngày, sau đó mới truyền âm nói:

- Chủ nhân, tình hình ở đây tương đối phức tạp, rất nhiều nơi vô cùng nguy hiểm, bên trong cung điện càng là nguy hiểm trùng trùng, Thần Văn trong đó ta đều xem không hiểu, càng đừng nói tới phá giải. Ngoài ra tuyệt đối không được đi ra bên ngoài đỉnh núi, Thần Văn ngoài kia cũng khủng bố dị thường!

Trong lòng Lục Ly lộp bộp một cái, trước nay Huyết Linh Nhi chưa từng nói láo bao giờ, nàng nói xem không hiểu Thần Văn, như vậy muốn phá giải đoán chừng phải mất tối thiểu mấy chục mấy trăm năm, thế này thì hắn làm sao chờ cho được? Hắn cất tiếng hỏi dò, Huyết Linh Nhi vạch ra một số nơi tương đối an toàn, còn mang theo Lục Ly hành tẩu ở bên trong.

Lục Ly dạo quanh cung điện một vòng, ngấm ngầm tán thán không thôi, chất liệu xây dựng cung điện này đều cực kỳ quý giá, hắn chưa từng thấy qua, mặc dù cung điện đã bị hủy, nhưng có thể nhìn ra được, năm đó mọi bố trí ở đây đều vô cùng tinh xảo, vượt xa những gì Lục Ly từng được chứng kiến.

- Nơi đây nằm trong giới diện nào?

Lục Ly nhìn lại bốn phía, chỉ thấy xung quanh là một mảnh thương mang, tứ bề mây mù bao phủ, che khuất hết tầm nhìn. Huyết Linh Nhi nói không thể rời khỏi ngọn núi này, bằng không sẽ bị oanh sát, Lục Ly không dám tùy tiện hành động.

- Giờ làm thế nào?

Đứng ở bên ngoài chính điện, Lục Ly có chút mê mang, hắn vào đây là để tìm đường ra, lại không ngờ đến cái nơi như thế này? Ở đây bốn phía đều không thể đi, trong chính điện lại có Thần Văn cường đại, không thể đi vào. Những thiền điện còn lại gần như đều bị hủy sạch, nói cách khác nơi này chẳng có mấy ý nghĩa, không giúp ích được gì cho việc ra ngoài cả.

- Huyết Linh Nhi, ngươi đi trước lĩnh hội Thần Văn, nhìn xem có thể phá giải hay không. Chỉ cần mở ra một con đường, để ta đi vào là được!

Lục Ly truyền âm, sau đó dặn dò thêm:

- Nếu trong thời gian ngắn không cách nào lĩnh hội, vậy liền tận lực ghi chép lại, quay đầu từ từ lĩnh hội sau.

- Ta hiểu rồi, chủ nhân!

Huyết Linh Nhi chui vào trong chính điện, Lục Ly thì ngồi xếp bằng tu luyện ở bên ngoài, tiếp tục tham ngộ pháp tắc trong Cung Hoàng Đỉnh. Giờ hắn tiến không được, lui cũng không xong, đành chỉ biết tạm thời ngồi đợi. Nơi này là một tòa bảo sơn, tay không mà về hắn không quá cam tâm.

- Đúng rồi!

Ngồi được một lát, Lục Ly như chợt nhớ ra điều gì, vội sai Huyết Linh Nhi tới lối vào bố trí Thần Văn, vạn nhất Tộc Vương Tê Viên tộc men theo Băng Hà Cốc tiến vào đây thì rắc rối to. Lỡ như hắn đang bế quan, chẳng phải sẽ chết bất minh bất bạch. Bố trí mấy đạo Thần Văn phong bế cửa hang, như vậy Tộc Vương Tê Viên tộc có tới, hắn cũng có thể lập tức phát hiện, tiến vào núp trong pháp giới.

Đợi Huyết Linh Nhi bố trí xong xuôi, Lục Ly yên tâm bế quan, vòng xoáy trong pháp giới một mực xoay tròn, toàn bộ hàn khí vọt tới từ bốn phía đều bị hấp thu vào trong pháp giới, không gây ra được tổn hại gì cho hắn. Tay hắn nắm lấy Cung Hoàng Đỉnh, bắt đầu toàn tâm toàn ý lĩnh hội.

Huyết Linh Nhi thì hớn hở vùi mình trong chính điện, tung tăng du tẩu giữa những Thần Văn cường đại kia, tham ngộ những Thần Văn cường đại mà nàng chưa từng nghe qua, chưa từng thấy qua này.

...

Bên trong, Lục Ly an nhàn tu luyện, bên ngoài, bọn Lạp đại nhân lại không khỏi gấp gáp.

Lục Ly đã mất tích một năm, mặc dù bản mệnh ngọc phù chưa bị vỡ, nhưng lại một mực không thấy có tin tức. Hiện tại Tê Viên tộc đã đại thắng, bọn hắn lại càng gấp.

Bọn hắn ẩn ước nghe ngóng được một ít tin tức, tỉ như nơi sau cùng mà Lục Ly mất tích là ở Băng Hà Cốc, mà một năm gần đây Băng Hà Cốc một mực phong tỏa, Tử Thần xuất động mấy tên trinh sát đỉnh cấp tới Băng Hà Cốc, nhưng đều bị trưởng lão trấn thủ bên này giết sạch.

Lạp đại nhân muốn đích thân đi một chuyện, nhưng Tê Viên tộc tựa hồ có điều cảnh giác, điều hơn mười cường giả tới tăng cường bên này, bọn Lạp đại nhân vừa tiến vào, thiếu chút liền bị bao vây, cuối cùng đành phải lập tức lẩn trốn rời đi.

Phía tổng bộ Tử Thần vô cùng quan tâm tới tung tích Lục Ly, đối với Tử Thần, Lục Ly có vai trò quá quan trọng, mấy đại cự đầu Tử Thần truyền tin tới, lệnh bọn hắn mau chóng điều tra. Nếu cần trợ giúp, chín đại cự đầu không tiếc triệu tập cường giả tới giải cứu...