Bất Diệt Long Đế

Chương 4754: Diệt Thang Đao tộc




Thủ đoạn Lục Ly thế nào, bọn hắn không quá rõ ràng, nhưng có thể khiến đại tộc Thiên Vũ Tinh Vực kiêng sợ, Lục Ly tất phải rất cường hoành, bởi thế hai tên Thái Thượng trưởng lão này mới e dè đến vậy. Lục Ly dám một thân một mình tới đây, điều này chứng tỏ nếu hắn không phải thằng ngu, vậy ắt có chỗ dựa vào.

Hai tên Thái Thượng trưởng lão thương nghị một phen, sau đó một tên trưởng lão mở miệng nói:

- Lục Hoàng, Thang Đao tộc chúng ta và Huyết Bằng tộc, Phù tộc đều là chủng tộc phụ dung Tê Viên tộc, Tê Viên tộc xếp hạng thứ tám ở Thiên Vũ Tinh Vực, lần này tấn công Vô Tẫn Thần Khư cũng là ý của Tộc Vương Tê Viên tộc. Nếu các ngươi cứ cố chấp muốn đối địch với chúng ta, vậy chính là đối địch với Tê Viên tộc, thế nên ta mong ngươi thận trọng.

- Đừng cầm Tê Viên tộc ra dọa ta!

Lục Ly cười lạnh nói:

- Tộc quần mạnh hơn Tê Viên tộc ta đều đấu qua, các ngươi đừng có lôi Tê Viên tộc ra đây, ta chỉ hỏi Thang Đao tộc các ngươi, có rút hay không?

- Không rút!

Thái Thượng trưởng lão Thang Đao tộc trầm hống một tiếng, sau đó hắn và tên Thái Thượng trưởng lão còn lại động thủ gần như cùng lúc, hai cường giả lấy thế tấn lôi không kịp che tai, lao tới chém giết với tốc độ vô cùng khủng bố. Bọn hắn hai tay như đao, mang theo tiếng rít xé rách không gian, hung hăng chém tới Lục Ly.

Lục Ly chỉ là một tên Thánh Hoàng sơ kỳ mà thôi, dù có chút uy danh, nhưng hai tên Thái Thượng trưởng lão vẫn không cho rằng có gì đáng ngại. Bọn hắn quyết định thử một lần, miếng thịt béo Vô Tẫn Thần Khư này đã vào miệng rồi, muốn bọn hắn cứ vậy nhả ra, làm sao có thể cam tâm?

Ông!

Cả người Lục Ly chợt khẽ sáng lên, sau đó tan biến giữa không trung, chiến thuyền cũng biến mất. Hai cường giả đánh vào khoảng không, thần niệm bọn hắn đảo quanh bốn phía, lại phát hiện không tìm thấy tung tích Lục Ly, cảm giác cứ như thể bốc hơi khỏi thế gian.

Không chỉ hai tên Thái Thượng trưởng lão, rất nhiều Thánh Hoàng cũng đang tìm kiếm, vô số quân đội đảo quanh, xem xem Lục Ly ở đâu. Nhưng tìm suốt một nén hương, lại vẫn không thấy được hành tung Lục Ly, thậm chí đến một tia vết tích đều không có.

Hai tên Thái Thượng trưởng lão chia nhau tìm khắp bốn phía. Một tên Thái Thượng trưởng lão tra tìm trong một nơi sơn mạch, đột nhiên cảm thấy từ đằng sau truyền đến nguy cơ trí mạng, hắn bất thần quay đầu, lại chỉ thấy một đạo hỏa diễm bành trướng, nháy mắt nuốt trọn hắn vào.

- Lục Ly ở chỗ này!

Một tên Thánh Hoàng rống to, quân sĩ gần đó lập tức điên cuồng công kích, nhưng sau khi một kích đắc thủ, Lục Ly tức tốc biến mất. Đợi khi tên Thái Thượng trưởng lão còn lại đi tới thì tên Thái Thượng trưởng lão khi nãy đã cháy thành than cốc, chết đến không thể chết thêm.

- Kinh khủng!

Nhìn qua thi thể Thái Thượng trưởng lão kia, tên Thái Thượng trưởng lão còn lại và toàn bộ đám Thánh Hoàng không khỏi lạnh toát sống lưng, Lục Ly hệt như Lệ Quỷ, ngay trước mắt mấy trăm vạn đại quân không biết quỷ không hay tan biến, vừa ra tay liền diệt sát một cường giả tiệm cận đại viên mãn.

Ông!

Đột nhiên, sau lưng tên Thái Thượng trưởng lão còn sóng sót bất chợt nổi sóng, tiếp đó lại một đạo hỏa diễm bành trướng, nháy mắt liền nuốt trọn Thái Thượng trưởng lão kia.

Lần này Lục Ly không tiềm phục nữa mà hiện thân, vung lên Vô Ngân Đao bắt đầu tiến hành đồ sát. Mặc dù bốn phía còn có rất nhiều Thánh Hoàng, song hắn lại không nửa điểm sợ sệt, nhục thể và tốc độ của hắn đều rất biến thái, đám Thánh Hoàng này còn chưa đủ sức thương hại được hắn. Hiện tại, chỉ bằng nhục thân thôi hắn cũng đã có thể chống được một kích của cường giả tiệm cận đại viên mãn bình thường, tự nhiên không việc gì phải e dè công kích từ Thánh Hoàng.

Hơn nữa thỉnh thoảng Lục Ly lại tiềm phục đi, Thánh Hoàng quá nhiều, khi thì công kích bên này một cái, khi thì công kích bên kia một cái. Lâu lâu lại phóng thích Linh Trận Thuật, hoặc là lấy ra Cung Hoàng Đỉnh ngăn trở những công kích tương đối cường đại. Ở trong mắt hắn, đánh nhau với đám Thánh Hoàng và cấp Đế quả thực không khác gì người lớn trêu đùa trẻ nít.

Chơi chơi trốn tìm được một lát, cường giả Thang Đao tộc đột nhiên phát hiện, quá nửa số Thánh Hoàng của bọn hắn đã tử trận, cấp Đế cũng bị tru diệt không ít. Thế mà đến cả sợi lông Lục Ly bọn hắn đều chưa chạm vào được, đến lúc này bọn hắn rốt cục mới hồi thần, giờ mà còn không rút đi, bọn hắn liền sẽ theo bước Huyết Bằng tộc, bị Lục Ly một thân một mình đồ sát mấy trăm vạn đại quân.

- Triệt thoái!

Một tên Thánh Hoàng rống to, sau đó còn bổ sung thêm:

- Triệt thoái khỏi Vô Tẫn Thần Khư, rút về Thang Đao Giới!

Oanh!

Tên Thánh Hoàng này vừa rống xong liền bị Lục Ly vung đao đánh chết, đám quân sĩ tại trường đều kinh hãi, bắt đầu tứ tán ra khắp bốn phương tám hướng. Đám Thánh Hoàng và cấp Đế còn sót lại cũng dồn dập tứ xứ đào tẩu, Lục Ly truy sát chừng nửa canh giờ liền ngừng lại. Hắn vốn có thể tiếp tục đuổi giết, nếu hạ quyết tâm, đồ sát mấy chục vạn quân đội không phải việc gì quá khó.

Chẳng qua cường giả có kiêu ngạo của cường giả, Lục Ly lười nhác đi đồ sát đám quân sĩ cấp Đế này, làm vậy không hợp với thân phận hắn, ý nghĩa cũng không lớn. Rốt cuộc cường giả Thang Đao tộc đã bị giết nhiều vậy rồi, số cường giả và quân đội còn lại đoán chừng sẽ phải triệt thoái khỏi Vô Tẫn Thần Khư.

Nếu đã rút đi, mục đích của hắn cũng đạt thành, cần gì phải đuổi tận giết tuyệt?

Lục Ly lấy ra chiến thuyền khoái tốc bay về phía Phù tộc, chỉ cần đánh tan nốt cường giả Phù tộc, như vậy Vô Tẫn Thần Khư liền xem như khôi phục, bước đầu tiên trong nhiệm vụ cũng tính là được hoàn thành. Chỉ cần chặn đợt phản công tiếp sau, chống đỡ được tấn công từ Tê Viên tộc, hoặc đàm phán thỏa đáng với Tê Viên tộc, việc này mới xem như viên mãn.

Phù tộc cách bên này không quá xa, Lục Ly tiêu tốn mười ngày liền đến được nơi đại quân Phù tộc trú đóng, hắn nghênh ngang đi tới, trực tiếp hét lớn:

- Thái Thượng trưởng lão Phù tộc đâu? Mau đi ra gặp mặt!

Hưu hưu hưu!