Bất Diệt Long Đế

Chương 4745: Đừng chọc Lục Tử Thần (2)




- Đúng vậy!

Lục Ly cười nhẹ nói:

- Lão Hạ và lão Mã đều là một trong những Thái Thượng trưởng lão của Tử Thần chúng ta, là lực lượng cường đại nhất của Tử Thần.

- Đại nhân quá khen, bọn lão hủ không dám nhận!

Lão Hạ và lão Mã vội vàng đứng dậy khom người nói, bộ dạng có vẻ vô cùng sợ hãi. Chứng kiến cảnh này, Nhuế Đế càng thêm ngạc nhiên, hắn hỏi:

- Vậy Lục Ly thì sao, ngươi đảm nhiệm chức vị gì ở Tử Thần?

- Ha ha!

Lục Ly cười cười không đáp, lão Hạ lập tức nói thay:

- Nhuế Đế, đại nhân là một trong mười đại cự đầu của Tử Thần chúng ta, cũng là nhân vật linh hồn của Tử Thần, về cơ bản chính là lão đại của Tử Thần!

Ba!

Chén rượu trong tay Nhuế Đế rớt xuống, vỡ tan tành, miệng hắn há hốc, nét mặt tràn đầy vẻ không dám tin. Thực ra vừa rồi trong lòng hắn đã đoán được ít nhiều, nhưng hắn chỉ tưởng Lục Ly là Thánh Tử gì đó của Tử Thần, hoặc là con rể của một vị đại lão nào đó, thế nên lão Hạ và lão Mã mới khách khí như vậy.

Lại không ngờ Lục Ly là một trong mười đại cự đầu Tử Thần, còn gần như tính là lão đại? Vậy chẳng phải chính là một trong mười hai nhân vật cường đại nhất Thiên Loạn Tinh Vực? Điều này tự nhiên dọa hắn không nhẹ, đồ đệ này của hắn sao ghê gớm vậy được?

- Nói hươu nói vượn!

Lục Ly trừng mắt liếc lão Hạ một cái, nói:

- Tử Thần không có lão đại, mười đại cự đầu địa vị ngang nhau, sau này còn nói lung tung, cẩn thận không tha cho ngươi!

- Hắc hắc, hắc hắc!

Lão Hạ lúng túng xoa xoa đầu, tự phạt một chén, Lục Ly là lão đại Tử Thần, trong nội bộ Tử Thần đây là điều sớm được công nhận, dù là chín đại cự đầu còn lại cũng đều mặc nhận sự thực này. Chiến lực uy vọng của bản thân Lục Ly hay thế lực thủ hạ dưới tay đều là mạnh nhất, Lục Ly dậm chân một cái, trọn cả Tử Thần đều phải chấn rung vài hồi.

Sau thoáng chốc thất thần ngắn ngủi, Nhuế Đế hồi thần lại, hắn không để ý tới chén rượu vỡ tan trên đất, lần nữa hỏi:

- Lục Ly ngươi là cự đầu Tử Thần? Chẳng phải ngươi chỉ mới vừa đột phá Thánh Hoàng thôi ư? Cái này, cái này...

- Ha ha ha!

Lão Hạ và lão Mã nhìn nhau khẽ cười, lần này đến lượt lão Mã nói:

- Nhuế Đế, ngươi đừng để bị hắn lừa, thực lực Lục Hoàng không liên quan gì đến cảnh giới cả. Lúc còn là cấp Đế, hắn đã từng diệt sát mười mấy cường giả cấp bậc như ta. Thậm chí từng một thân một mình áp đảo một siêu cấp đại tộc có được hai vị cường giả đại viên mãn. Hiện tại, dù là ở tám đại Tinh Vực, Lục Hoàng đều uy danh hiển hách, về cơ bản không có đại tộc nào dám chọc đến hắn. Lục Hoàng hẳn là cường giả mạnh nhất dưới đại viên mãn, ở tám đại Tinh Vực lưu truyền một câu, thà chọc đại viên mãn, đừng chọc Lục Tử Thần!

- A?

Không chỉ Nhuế Đế, lần này ngay cả Tiêu Dao Thánh Hoàng cũng bị dọa sợ. Tiêu Dao Thánh Hoàng biết thực lực Lục Ly rất mạnh, nhưng không ngờ lại mạnh đến mức này, còn về đám tộc trưởng đại gia tộc Trung Vương Vương thì sớm đã bị dọa cho choáng váng, bây giờ Lục Ly lăn lộn đến trình độ cao như vậy rồi ư?

- Càng lúc càng quá phận. Lão Mã, ngươi nghe được đồn bậy này từ đâu?!

Lục Ly cười mắng, An Lộ Nhi ở bên cạnh lại đứng lên nói:

- Sư phụ, đây không phải đồn bậy, ta nghe được nhiều lắm, câu này giờ đã truyền khắp trọn cả Thiên Loạn Tinh Vực. Hì hì, sư phụ thật là lợi hại.

- Sư phụ?

Nhuế Đế ngơ ngác chớp chớp mắt, trước đó Lục Ly giới thiệu chỉ nói đây là An Lộ Nhi, Nhuế Đế tưởng là một trong những thê tử của Lục Ly, lại không ngờ đây là đồ đệ? Có vẻ Lục Ly cố ý giới thiệu như vậy cũng là để chiếu cố cho tự tôn của Nhuế Đế.

An Lộ Nhi quá trẻ tuổi, trẻ đến quá phận, tuổi tác như thế lại đã đạt tới cấp Đế, thiên tư sao mà khủng bố, sợ rằng lại tu luyện thêm trăm năm liền sẽ đột phá Thánh Hoàng, ngươi nói xem, bảo nàng là đồ đệ Lục Ly, Nhuế Đế sao mà chịu nổi?

- Khụ khụ!

Lục Ly lúng túng khẽ cười, nói:

- Lộ Nhi, không được hồ nháo, tới bái kiến sư công! Sư tôn, đây là liệt đồ, còn chưa thành khí, thế nên trước đó mới không giới thiệu cụ thể...

Năm ngày trôi qua, phía Tử Thần đưa tin tới, tư liệu về Tê Viên Tộc đều đủ cả.

Tử Thần có đường khẩu ở Thiên Vũ Tinh Vực, trải qua mấy chục năm ấp ủ, các loại nghiệp vụ ở đó đã rất thành thục, Tử Thần cũng thành công đặt chân vững vàng.

Tê Viên Tộc là đại tộc ở Thiên Vũ Tinh Vực, Tử Thần tự nhiên sẽ thu thập tư liệu, hơn nữa còn là tư liệu rất hoàn chỉnh. Những tư liệu này, võ giả thậm chí trưởng lão đều không nhìn được, nhưng nếu Lục Ly cần, mọi tư liệu hắn đều có quyền duyệt đọc.

Lục Ly lật xem tư liệu một lượt, không khỏi có chút đau đầu.

Tê Viên Tộc là đại tộc trong top mười tại Thiên Vũ Tinh Vực, thậm chí còn xếp hạng thứ chín. Tê Viên Tộc có một cường giả đại viên mãn, đồng thời cũng là Tộc Vương. Lục Ly đau đầu chính vì điểm này, nếu không có cường giả đại viên mãn, bằng vào uy danh của hắn, hoàn toàn có thể nhẹ nhàng trấn áp, đoán chừng hắn diệt ba đại tộc kia, Tê Viên Tộc đến cả rắm đều không dám phóng.

Có đại viên mãn không sao cả, nhưng Tê Viên Tộc có tiếng là đầu óc đơn giản, tính khí nóng nảy. Nếu giết tộc quần thủ hạ của bọn hắn, Lục Ly đoán chừng khả năng Tê Viên Tộc ra tay sẽ rất lớn, như thế hắn liền phải lần nữa đối mặt với một đại tộc, hơn nữa đường khẩu Tử Thần ở bên kia cũng có thể sẽ bị Tê Viên Tộc tấn công.

Hắn thiếu nợ ân tình Nhuế Đế, thiếu nợ ân tình Lạp đại nhân, thiếu nợ ân tình Hồ gia. Năm đó vì giúp hắn, Hồ gia thậm chí còn hi sinh một vị lão tổ. Hiện tại Hồ gia rất thảm, mặc dù không bị diệt tộc, song cũng cùng theo Thiên Đế Tông giấu mình trong bí cảnh lay lắt hơi tàn.

Sở dĩ hắn tất phải đi Vô Tẫn Thần Khư một chuyến, dù bên này có cường giả đại viên mãn, hắn cũng nhất định phải đi. Hắn nghĩ nghĩ liền dùng tế đàn truyền tin ở đây tiến hành giao lưu với cự đầu Tử Thần. Rốt cuộc đây là chuyện riêng của hắn, lại ảnh hưởng đến Tử Thần, bởi thế trước phải câu thông với các cự đầu Tử Thần còn lại một phen.