Bất Diệt Long Đế

Chương 4716: Liên hợp




Hai trưởng lão khác đều hoảng sợ, sát khí trên người cuồn cuộn, Lục Ly sau khi thành công đánh ra một kích thì thân thể lập tức tiềm ẩn rời khỏi. Hắn vừa trốn đi thì lập tức có hai luồng công kích khủng bố ập tới, Lục Ly hừ lạnh một tiếng, Cung Hoàng Đỉnh xuất hiện, nháy mắt biến lớn, dễ dàng trấn áp một võ giả.

- Lão Hà, giúp ta!

Trưởng lão đó sau khi bị trấn áp thì kinh hãi rống to, trưởng lão khác có chút luống cuống. Trưởng lão vừa mới bị ngọn lửa cắn nuốt đã chết, trưởng lão này lại bị trấn áp, bản thân hắn thì lại bị trọng thương, tiếp tục như vậy thì toàn bộ đều phải chết ở đây.

Đánh hay chạy?

Nếu chiến, căn bản không tìm được Lục Ly, chẳng lẽ hắn đi đánh không khí? Nếu trốn, chẳng lẽ bỏ mặt trưởng lão này? Nếu việc này bị truyền ra, sau khi trở về hắn sẽ bị phạt nặng.

Ngay thời điểm hắn đang rối rắm, không gian phía sau hắn chợt dao động, sau đó một đoàn lửa biến lớn, giờ phút này, hắn đột nhiên không còn cảm giác hoang mang nữa, mà là cảm giác được giải thoát.

Không cần rối rắm nên đánh hay lui, hắn cũng sắp chết ở đây rồi. Ngọn lửa này quá biến thái, vừa bao phủ là hắn biết mình chắc chắn phải chết, cho nên không cần phải bối rối nữa.

- Lão Hà!

Trưởng lão bị trấn áp ở gần đó bi thương rống to, tiếng rống bi thương này không chỉ dành cho Hà trưởng lão, cũng là vì cho chính mình, hắn biết mình xong đời rồi, ai cũng không cứu được hắn.

- Cái này...

Lão ma bên kia sắp bị ngọn lửa nhiệt độ cao này nướng chín. Hắn thấy tận mắt cảnh tượng này, đôi mắt mở thật to, hắn không có chạy trốn, vì bản thân đã bị trọng thương, muốn chạy cũng không thoát được.

Hắn nhìn Lục Ly bay xuống dưới đỉnh, lúc này trong lòng chỉ có một ý nghĩ: Danh xứng với thực. Giết cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn như giết chó, e rằng Lục Ly mới là đệ nhất cường giả chân chính dưới Đại Viên Mãn?

Sau khi chém giết xong mấy trưởng lão này, Lục Ly thu nhẫn không gian và thần binh, sau đó ánh mắt nhìn về phía lão ma kia.

Lão ma này trong lòng rùng mình, cảm giác được sát ý trong mắt Lục Ly, hắn thấy Lục Ly chậm rãi bay tới, có lẽ muốn giết người diệt khẩu. Lão ma này trong lòng xoay chuyển, ngay lập tức bò dậy, còn trực tiếp quỳ một chân xuống đất, trầm giọng quát:

- Lục đại nhân uy vũ, cảm tạ ân cứu mạng của Lục đại nhân, tại hạ Phàn Tăng, về sau đại nhân có bất cứ chuyện gì cứ dặn dò một tiếng, lão hủ bất chấp gian nguy, quyết không chối từ.

Giơ tay không đánh người cười, lão ma này rất thông minh, hắn trước tiên đặt Lục Ly ở vị trí ân nhân, cũng biểu lộ thái độ của mình, như vậy Lục Ly sẽ có thể tha hắn một lần.

Lục Ly trầm ngâm giây lát, lạnh giọng nói:

- Ngươi chớ nên truyền chuyện của ta ra ngoài, bằng không dù ngươi trốn ở đâu ta đều có thể đánh chết ngươi, chắc ngươi cũng rõ năng lực tiềm ẩn truy trung của ta rồi phải không.

- Tất nhiên, tất nhiên!

Trong lòng lão ma hơi thở ra một hơi, liên tục cười theo nói:

- Đại nhân là ân nhân của ta, đại nhân nói lão hủ tự nhiên vâng theo, cho dù chết lão hủ cũng sẽ không tiết lộ. Đại nhân, lão hủ bình thường sẽ ngụ ở Phàn Giới, nếu có thể chạy trốn ra ngoài, có việc gì ngài cứ phái người tới dặn dò một tiếng, lão hủ nhất định toàn lực ứng phó.

- Được rồi!

Lục Ly khoát tay, chuẩn bị rời đi, nhưng ngay lúc này hắn đột nhiên nghĩ đến một việc, hắn xoay người lại, lão ma lần nữa rùng mình, lẽ nào Lục Ly thay đổi chủ ý?

Lục Ly dừng một chút, nói:

- Các ngươi giúp ta truyền một câu rằng các ngươi muốn khai chiến với trưởng lão Quánh tộc, tốt nhất phân tán họ ra. Hoặc là nghĩ biện pháp phân tán trưởng lão Quánh tộc, ta sẽ không ngừng ra tay giúp các ngươi, đợi đánh chết phân nửa đám cường giả này, các ngươi có thể tụ tập cùng xông giết.

Oong!

Lão ma ánh mắt sáng lên, Lục Ly nói ra kiến nghị phi thường mê người, bây giờ bọn họ bị nhốt ở giới diện này, toàn bộ cửa ra vào đều bị phong ấn. Nếu bọn họ muốn đi ra thì phải phá giải phong ấn, mà phá giải phong ấn cần thời gian, chưa đợi bọn họ phá giải xong thì cường giả Quánh tộc đã tới rồi.

Cho nên, nếu bọn họ muốn chạy trốn ra ngoài thì quả thực cần nghĩ biện pháp giết một nhóm cường giả Quánh tộc, không giết một nhóm bọn họ thì không có biện pháp thoát ra ngoài. Hiện giờ có Lục Ly hỗ trợ, đánh chết cường giả Quánh tộc liền dễ dàng, ba trưởng lão vừa rồi dễ dàng bị Lục Ly đánh chết như chặt dưa hấu.

- Tốt, tốt!

Lão ma lập tức đáp ứng ngay:

- Đại nhân, ngài có kế hoạch gì, ngươi yên tâm, chúng ta đều muốn sống đi ra ngoài, bọn họ chắc chắn sẽ toàn lực phối hợp với ngài!

- Không cần kế hoạch gì!

Lục Ly đương nhiên sẽ không ngu đi phối hợp làm kế hoạch gì đó với đám lão ma này, lỡ có lão ma liên hợp với Quánh tộc thì sao? Đến lúc đó hắn liền tự chui đầu vào lưới. Hắn dặn dò nói:

- Các ngươi nghĩ biện pháp tách trưởng lão Quánh tộc ra là được, tách càng thưa càng tốt, việc khác các ngươi không cần xen vào!

- Tốt!

Lão ma nặng nề gật đầu, thân thể Lục Ly đột nhiên biến mất giữa không trung, mặc cho lão ma này tra xét cỡ nào cũng không phát hiện được nửa chút manh mối. Lão ma này cảm khái, thuật tiềm ẩn này của Lục Ly quả nhiên biến thái, sợ là không đến cảnh giới Đại Viên Mãn thì không ai phát hiện ra được.

Đám người bên nhị trường lão đã xuất động, vô số thám báo cũng triệu tập phát động, sưu tầm hơn hai mươi lão ma còn lại khắp thế giới. Đám lão ma Phàn Tăng liên hệ với nhau, toàn bộ đều tụ tập cùng một chỗ, Phàn Tăng đem chuyện hắn được Lục Ly cứu, còn có câu nói của Lục Ly nói lại một lần. Một đám lão ma tim đập nhanh, bọn họ cũng phát hiện nếu không nghĩ biện pháp thì cả đám cuối cùng chỉ có một con đường chết. Vấn đề là bọn họ bị nhốt không ra được, đánh thì đánh không lại, sớm muộn gì cũng bỏ mạng.

Hiện tại Lục Ly mở ra một cánh cửa sổ cho bọn họ, tuy cánh cửa sổ này không thể bảo đảm bọn họ đều có thể sống sót chạy trốn, nhưng điều này cho bọn họ một tia hi vọng. Bọn họ và Quánh tộc đã không có đường lui, chỉ có mở ra một đường máu mới có thể chạy trốn.