Bất Diệt Long Đế

Chương 4691: Phệ tâm thực cốt trận




Keng keng keng!

Tiếng hồi chuông ngâm nặng về vang lên, xung quanh chiếc chuông hình thành nên những đợt sóng lăn tăm, tiếng chuông này vô cùng chói tai, cảm giác như có thể chấn động linh hồn của chúng cường giả.

Chuông này chính là một bảo vật, nếu vang lên ở gần võ giả thì nguyên lực của võ giả này sẽ bị chấn động đến mức rối loạn. Nếu hư không bên trong xác thực có võ giả ẩn nấp thì chắc chắn sẽ bị chấn động bắn ta ngoài.

Keng keng keng!

Tiếng chuông vang lên rất lâu nhưng bên trong không có bất kỳ động tĩnh, năm trưởng lão đưa mắt nhìn nhau, ánh mắt tràn đầy ngạc nhiên lẫn nghi hoặc. Nếu như trong này có võ giả ẩn nấp thì chắc chắn là Đại Viên Mãn. Mà nếu Tử Thần có Đại Viên Mãn thì bọn hắn đã sớm bị chơi đến chết. Đại Viên Mãn của Tử Thần đã sớm giết đến Lăng Thành, khiến bọn hắn bị nhổ cỏ tận gốc.

Ánh mắt bọn hắn tìm đến Ô Lão Ma, một trưởng lão dò hỏi:

- Ô Lão, trong này chẳng có gì cả?

Ô Lão sắc mặt lạnh lùng, hắn trầm giọng đáp lại:

- Đầu Sỏ của Tử Thần kia chắc chắn ở bên trong, điều này không thể nghi ngờ. Lão phu chỉ không biết tìm ra hắn thế nào, cũng nghĩ không ra hắn ẩn nấp thế nào?

Ô Lão Ma đã chắc chắn như thế, năm trưởng lão này bắt đầu thấy buồn bực. Vị Ô Lão Ma này là người danh chấn thiên hạ, đặc biệt về phương diện truy tung đã đạt cấp tông sư. Hắn kết luận như vậy thì chắc chắn không thể nhầm lẫn. Vậy rốt cuộc vấn đề nằm ở đâu? Chẳng lẽ Đầu Sỏ Tử Thần kia năm giữ thần thông tiềm ẩn rất biến thái?

Hộc hộc!

Trưởng lão kia lại bắn ra thanh trường kiếm, một võ giả khác cũng phóng thích công kích làm chấn động không gian kia. Không gian bên trong nhất thời bị oanh tạc liên tiếp, bị xé rách thành một lỗ thủng lớn. Oanh tạc trong đầy đủ một nén nhang, bên trong còn không có lấy một con muỗi...

Ô Lão Ma vẫn không ra tay, hắn cau mày, đợi hai cường giả kia dừng lại mới khoát tay áo nói:

- Đừng oanh kích nữa, oanh kích như vậy không ra được!

Kỳ thực năm trưởng lão này không quá tin tưởng, có điều không tiện hỏi nhiều, sợ tổn thương lòng tự tôn của Ô Lão Ma, cho nên chỉ đứng một bên không lên tiếng. Ô Lão Ma cũng không bận tâm đến năm trưởng lão này, hắn bắt đầu bố trí thần văn. Thần văn mà hắn bố trí hết sức phức tạp, cũng rất huyền diệu, vừa nhìn đã biết sẽ vô cùng mạnh mẽ.

Hắn bố trí thần văn này hơn ba canh giờ cuối cùng mới bố trí xong, hắn đánh ra vài luồng nguyên lực mở ra trận pháp thần văn, từng luồng sương mù đen bay lên bao lấy toàn bộ không gian bên trong. Bên trong hoang nguyên xuất hiện một quả cầu tròn, bên trong có sương đen lượn lờ giống như từng con rắn độc đang bò lượn khắp xung quanh. Từng luồng sương đen ngưng tụ thành rắn độc này tỏa ra hơi thở vô cùng kinh khủng, vô cùng ngột ngạt.

- Ô Lão, đây là trận pháp gì?

Một trưởng lão tò mò hỏi, Ô Lão Ma trầm ngâm trong chốc lát giải thích:

- Cái này gọi là Phệ tâm thực cốt trận, nếu các ngươi ở bên trong không ra thì một nén nhang sau sẽ bị gặm đến xương cũng không còn. Trận pháp này không để lọt chỗ nào, nếu có cường giả ẩn nấp bên trong thì chắc chắn sẽ bị công kích.

- Ừm!

Chúng cường giả lập tức phóng thích thần niệm cẩn thận cảm ứng, chỉ tiếc rằng phóng thích thần niệm đã hơn một canh giờ mà bên trong vẫn chưa có bất kỳ sinh vật nào hiển lộ, cũng không cảm thấy bất kỳ dị dạng nào. Sắc mặt năm trưởng lão trở nên lúng túng, có phải Ô Lão Ma nhầm rồi không? Khác nào đang bắt bọn hắn làm khỉ diễn trò vui?

- Không thể như vậy được!

Ô Lão Ma vuốt cằm, ánh mắt lập lòe ánh sáng, hắn không quản chuyện gì chỉ ngồi xếp bằng tại chỗ trầm ngâm không nói. Năm trưởng lão thì ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, suy tư một lát cũng học theo ngồi xếp bằng ở bên cạnh.

Kỳ thực bọn hắn muốn rời đi, cảm thấy ở đây chỉ tổ lãng phí thời gian. Có điều bọn hắn cứ đi như vậy sẽ đắc tội với Ô Lão Ma, thế nên chỉ đành lúng túng ở đây bồi tiếp.

Lục Ly cảm ứng một lần thì không hành động nữa. Hắn biết nếu bản thân vẫn thôi động Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng thì rất dễ bị cường giả bên ngoài cảm ứng ra. Cho nên hắn quyết định kiên trì chờ đợi trong vòng nửa năm, dù sao bên trong pháp giới cũng rất an toàn, Lão Ma bên ngoài kia còn có thể nhảy vào trong pháp giới truy sát hắn sao?

Lục Ly đang suy nghĩ rốt cuộc Lão Ma bên ngoài là ai, vì sao hắn tiến vào bên trong pháp giới vẫn nhắm được vào? Đây là thần thông nghịch thiên cỡ nào? Nếu không chém giết cường giả này thì có phải hắn đi đến đâu cũng không an toàn? Có phải sau này đi tới nơi nào, cường giả kia vẫn luôn tìm được đến hắn?

Cường giả này vừa nhìn đã biết không phải Lăng tộc, minh hữu của Lăng tộc cùng cường giả được mời đến lúc trước cũng không có ngoại hình như vậy, điều này nói lên cường giả này được mời đến sau đó. Về mặt khí thế. có thể phán đoán cường giả này là một người vô cùng mạnh mẽ trong đám vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, đoán chừng là người mạnh nhất bên dưới Đại Viên Mãn.

- Trước tiên cứ chờ một thời gian đã!

Lục Ly cũng không quan trâm, hắn ngồi xếp bằng bên trong pháp giới, hai tay cầm lấy Vô Ngân Đao bắt đầu tham ngộ. An toàn là trước nhất, đầu tiên nên tu luyện một thời gian, có lẽ Vô Ngân Đạo có thể tham ngộ đại thành thì sao? Đến khi ấy sợ rằng cường giả kia cũng không thể lần tìm ra hắn?

Lục Ly bất động ở bên trong, đám Ô Lão Ma bên ngoài cũng không nhúc nhích, một mực trấn thủ ở đây. Tin tức được truyền về Lăng tộc, phía bên Lăng tộc có hơi buồn bực, Ô Lão Ma đang làm gì vậy? Rõ ràng bên trong không gian bị phong tỏa không có thứ gì, hắn lại một mực trấn thủ vô ích làm gì?

Mấy trưởng lão còn lại của Lăng tộc cũng truyền tống qua đây, thử công kích một phen nhưng cũng không phát hiện được gì. Trưởng lão Lăng tộc cũng không quản nữa, dù sao cũng là lựa chọn của Ô Lão Ma, vậy chỉ đành tin tưởng hắn một lần. Lục Ly hiện giờ cũng chưa xuất hiện ở những nơi khác, cũng không có giới diện bị công kích.