Bất Diệt Long Đế

Chương 4683: Giao cho ta đi




- Linh hồn Vũ Hoàng đâu?

Đám Lê Hoàng đầy mặt giận dữ, coi như Vũ Hoàng có tái tạo được nhục thân thì sức chiến đấu cũng không thể khôi phục đỉnh phong, cũng vĩnh viễn không còn tiến bộ, lần này chính là một tổn thất quá lớn với Tử Thần.

Một Vương Bài Tử Thần lấy ra Thần Khí không gian, Lê Hoàng quét thần niệm vào trao đổi với linh hồn Vũ Hoàng một phen, hắn thét lên:

- Dực Hoàng, ngươi đi sắp xếp đi, đưa cho Vũ Hoàng thần tài tốt nhất để hắn tái tạo nhục thân trước. Những chuyện còn lại chưa vội, chúng ta bàn bạc kỹ càng.

Dực Hoàng ra ngoài sắp xếp một lượt, một canh giờ say trở về, mấy đại Đầu Sỏ bên trong khuôn mặt nghiêm nghị, Dực Hoàng ngừng một lát, nói:

- Ta đến Lục Ly ra ngoài, xảy ra chuyện lớn như vậy buộc phải thông báo một tiếng với hắn.

Lê Hoàng vuốt cằm, Dực Hoàng bay ra ngoài, thoáng chốc đã tới Lục phủ tìm đến Lục Linh. Lục Linh vội vàng bóp nát ngọc phù, chờ giây lát sau Lục Ly từ trong một tòa cung điện bước ra ngoài.

Trên mặt hắn có hơi tiếc nuối, Vô Ngân Đạo hắn đã sắp đại thành, đáng tiếc lại bị đánh thức, nếu cho hắn thêm một hai tháng nữa thì hắn chắc chắn sẽ đột phá.

Đương nhiên hắn biết rõ nếu không xảy ra chuyện lớn thì Lục Linh chắc chắn sẽ không gọi hắn. Ánh mắt hắn tìm đến Dực Hoàng, hỏi:

- Đã xảy ra chuyện gì?

- Nói ra rất dài dòng!

Dực Hoàng khe khẽ thở dài, khoát tay nói:

- Đi thôi, trước cứ đi Luận Sự Đường cái đã, đi tới bên đó ta sẽ nói cho ngươi.

Lục Ly cùng Dực Hoàng rời đi tới Luận Sự Đường, bên này đám Lê Hoàng trông thấy Lục Ly, trong lòng bỗng có chút an ủi không tên. Lục Ly và Tiểu Bạch có quan hệ tốt như vậy, chắc hẳn có thể mượn Đông Cảnh một vài cường giả hạ xuống? Hoặc cũng có thể... Để Tiểu Bạch trở lại một chuyến, đi giết Thiên Cương Tinh Vực?

- Chuyện là thế này...

Dực Hoàng kể lại những chuyện đã xảy ra cho Lục Ly nghe một lượt, Lục Ly nghe tới phần sau sắc mặt trở nê nghiêm nghị, đặc biệt khi nghe thấy Bốc Hoàng chết trận, Vũ Hoàng bị hủy nhục thân, sắc mặt hắn trở nên vô cùng khó coi. Trong tròng mắt hắn cuồn cuộn sát khi, hừ một tiếng nói:

- Xích Long tộc? Rất tốt, rất tốt!

Hắn biết rõ chuyện lần này kỳ thực do hắn mà ra, cái chết của Bốc Hoàng cùng Vũ Hoàng bị hủy nhục thân suy cho cùng cũng bởi vì hắn gây chuyện mà ra.

Xích Long tộc có ân oán quá sâu nặng với hắn, phỏng chừng chuyện hắn trở thành Đầu Sỏ của Tử Thần cũng đã truyền ra ngoài, Xích Long tộc biết được Tử Thần đi Thiên Cương Tinh Vực mở rộng phân đà, sao có thể không trả thù cho được?

- Lục Ly!

Lê Hoàng chờ Dực Hoàng nói xong mới hỏi:

- Chuyện này ngươi xem nên xử lý thế nào? Nếu không... đi mời Tiểu Bạch công tử?

- Tiểu Bạch?

Trên trán Lục Ly nổi lên tửng vạch đen, tên Lê Hoàng này lại nghiện ỷ vào người khác? Chuyện gì cũng muốn nhờ vào bên ngoài sao? Hễ có chuyện là muốn mời Tiểu Bạch, có cần Tiểu Bạch triệu tập cường giả Đông Cảnh đến đây giúp đỡ Tử Thần thống nhất bát đại tinh vực hay không?

Quả là nực cười!

Lục Ly không phải hạng người không có chuyện gì vẫn thích gọi người khác giúp đỡ một tay, hơn nữa thọ mệnh của Đông Cảnh Chi Vương không còn nhiều, Tiểu Bạch buộc phải dành thời gian bế quan xung kích Đại Viên Mãn. Đông Cảnh Chi Vương có rất nhiều kẻ thù, một khi hắn chết đi mà Tiểu Bạch vẫn chưa đột phá Đại Viên Mãn thì hắn sẽ bị vô số cường giả truy sát, cường giả đi theo Đông Cảnh Chi Vương cũng sẽ bị đuổi cùng giết tận.

Cho nên Tiểu Bạch có thể đột phá Đại Viên Mãn hay không liên quan đến lợi ích của toàn bộ Đông Cảnh, liên quan tới sự sống còn của vô số cường giả cùng các đại tộc, Lục Ly sao có thể vì một chuyện cỏn con của mình mà quấy rầy Tiểu Bạch tu luyện đây? Đông Cảnh Chi Vương vẫn luôn xem thường hắn, hắn lại càng không thể không có chuyện gì mà đi nhờ bên kia hỗ trợ.

Hắn khoát tay nói:

- Không cần, chuyện này các ngươi không cần quan tâm, ta đi qua đó một chuyến. Xích Long tộc cùng Lăng tộc? Hừ hừ, lần này không đánh phục các ngươi thì ta thề không trở về!

- Hửm?

Đám người Lê Hoàng cùng Dực Hoàng liếc mắt nhìn nhau, Lục Ly đi một chuyến? Mấy người Mạc Hoàng còn suýt nữa bị giết chết, Lục Ly đi đến thì làm được gì?

Trong mắt mấy đại Đầu Sỏ ở Tử Thần, sức chiến đấu của Lục Ly vẫn rất kém, chí ít vẫn còn chênh lệch rất lớn với bọn hắn. Sở dĩ bọn hắn để Lục Ly làm Đầu Sỏ là vì coi trọng Tiểu Bạch đứng sau Lục Ly.

Trận chiến giữa Tử Thần và Yểm tộc lúc trước Lục Ly có ra tay mấy lần nhưng chín đại Đầu Sỏ không biết. Bọn hắn tưởng rằng những cường giả kia đều bị đám Lục Tiểu Bạch giết chết, không liên quan đến Lục Ly, cộng thêm Lục Ly hiện giờ vẫn chỉ là cấp Đế đỉnh phong, còn chưa đột phá Thánh Hoàng, cho nên theo bản năng có hơi khinh thường hắn.

Dực Hoàng suy nghĩ môt lát, khéo léo nói:

- Lục Ly, không nên hành động theo cảm tính, Bốc Hoàng ngã xuống cũng bởi vì chúng ta quá sơ suất. Lăng tộc khó đối phó hơn so với chúng ta tưởng, bọn hắn hắn tay lần đầu xong liền bố trí một quân cờ là Thích Đường. Nếu không phải đám Mạc Hoàng phản ứng nhanh thì sợ lần này toàn quân bị diệt.

Lê Hoàng khẽ vuốt cằm, nói rằng:

- Lục Ly, chuyện này chúng ta không vội, càng gấp gáp càng dễ xảy ra chuyện. Chúng ta nên bàn bạc kỹ càng, càng kỹ càng càng tốt!

- Ha ha!

Lục Ly bật cười, hắn rất nghiêm túc nói:

- Các vị yên tâm, ta cũng không phải kẻ không biết lượng sức mình. Vậy nói thế này đi, với sức chiến đấu hiện giờ thì bên dưới Đại Viên Mãn không ai có thể giết được ta. Lăng tộc không phải không có Đại Viên Mãn sao, nếu đã vậy thì còn lo lắng chuyện gì?

- Hửm?

Đám Lê Hoàng, Dực Hoàng đầy mặt kinh ngạc, từ khi nào Lục Ly đã mạnh như vậy? Không phải là khoác lác chứ? Lục Ly cũng lười nói nhiều lời vô nghĩa, cơ thể hắn lóe sáng rồi biến mất ngay tại chỗ. Đám Lê Hoàng ngẩn người, lập tức cảm ứng bốn phía thì phát hiện không tìm ra được Lục Ly.

Vụt!