Bất Diệt Long Đế

Chương 4653: Ngọc nát đá tan!




Công tử tiểu thư của đại tộc ở Tiên Vực khiến tam trưởng lão rất là kiêng dè. Nếu đắc tội với đại tộc Tiên Vực, Yểm tộc có thể sẽ bị diệt tộc.

Cho nên tam trưởng lão mới do dự một hồi, rồi nói:

- Tiểu công tử này, Yêm tộc bọn ta hình như không thù không oán gì với các ngươi? Tại sao phải tấn công bọn ta? Yểm tộc bọn ta là đại tộc đệ nhất ở Thiên Loạn Tinh Vực, cũng có một vài đồng minh ở Tiên Vực.

Ý tứ trong câu nói này của tam trưởng lão rất rõ ràng, bọn họ không muốn nảy sinh xung đột với đám người Tiểu Bạch, Yểm tộc của bọn họ cũng có một chút thực lực, hơn nữa còn có đồng minh ở Tiên Vực, cho nên là muốn bảo Tiểu Bạch không được hành động lỗ mãng, phải suy xét trước sau.

Tiểu Bạch lại làm như không quan tâm, hắn xua tay nói:

- Đại tộc đệ nhất của Thiên Loạn Tinh Vực? Khí thế quá nhỉ, có đồng minh ở Tiên Vực thì đáng sợ lắm sao? Đáng sợ đến mức hai chân tiểu gia run lẩy bẩy rồi đây này. Trước đây có thù oán hay không à? Có thể trước đây không có, nhưng bây giờ thì có, tiểu gia thấy ngươi là không vui, định dạy dỗ cho Yểm tộc các ngươi một bài học, giành lại vị trí đệ nhất đại tộc ở Thiên Loạn Tinh Vực của các ngươi!

Đến xoi mói à!

Tam trưởng lão biết mình không còn đường lui, hắn trầm giọng nói:

- Thế thì không còn gì để bàn nữa rồi?

- Có!

Tiểu Bạch bay nhẹ lên, nói:

- Các ngươi đều quỳ xuống cho ta, ta sẽ tha mạng cho các ngươi!

- Giết!

Tam trưởng lão của Yểm tộc tức giận quát lên, sĩ khả sát bất khả nhục, thân là bá chủ của Thiên Loạn Tinh Vực, có khi nào bọn họ phải chịu sự sỉ nhục như vậy? Cho dù lai lịch của Tiểu Bạch thần bí đi nữa, nhưng trong tình cảnh lúc này hắn cũng chỉ đành quyết một trận tử chiến đến cùng.

- Giết!

Trong tay Tiểu Bạch xuất hiện Đông Vương Đao, cả người điên cuồng xông ra. Cả người Kỳ Sư Sư lại bay lên, nhảy múa giữa không trung, thi triển thần thông thiên phú của Thiên Mị Tiên Hồ của hắn – Thiên Hồ Mị Vũ.

Kỳ Sư Sư khác với tiên hồ thông thường, nàng là Thiên Mị Tiên Hồ hiếm có suốt mười vạn năm nay của Tiên Hồ tộc, thiên phú thần thông có uy lực vô cùng mạnh mẽ. Khi các cường giả nhìn thấy một vầng trăng sáng từ dưới biển nhô lên thì đã cảm giác có điều gì đó không đúng, tam trưởng lão Yểm tộc tức giận quát lên:

- Cẩn thận, là linh hồn thần thông đấy!

Ầm!

Đợi khi bọn họ thức tỉnh lại, một tòa bảo tháp đã xông vào trong bọn họ, Đông Hoàng Tháo sáng lên, tỏa ra ánh sáng rực rỡ, sau đó tất cả cường giả đều cảm giác như bị trấn áp, tốc độ giảm mạnh.

Ầm ầm ầm!

Đám người Vũ đại nhân bắt đầu tấn công, tám cường giả rất mạnh, lực tấn công cũng vô cùng dứt khoát, tuy mười ba cường giả này không chết, nhưng đều đã bị thương nặng.

Vừa chạm mặt đã bị thương rồi? Thế này còn chơi kiểu gì chứ? Tuy nhân số bên đối phương ít hơn một chút, nhưng chiến lực tổng thể thì mạnh hơn bên này rất nhiều. Ngoài ra ngọn bảo tháp kia, tam trưởng lão lại cảm nhận được hóa ra nó lại là thần binh chí tôn.

Có thể sở hữu được thần binh chí tôn, chứng tỏ trong nhà Tiểu Bạch chắc chắn có Đại Viên Mãn rồi!

- Tản ra!

Tam trưởng lão trầm giọng quát một tiếng, bị ánh sáng của bảo tháp trấn áp, trận chiến này vốn dĩ không thể đánh, phải tránh xa bảo tháp đó.

Thế nhưng bảo tháp đó đột nhiên lóe sáng, một lực hút cực lớn truyền tới, các cường giả tự động bay vào trong bảo tháp.

Gần như cùng lúc đó, giữa không trung vang lên tiếng cười như tiếng lục lạc, mọi người lại được nhìn thấy mặt trăng nhô lên khỏi biển, lần này không phải thiếu nữ đang nhảy múa ở đó nữa, mà là một thiếu nữ đang vui đùa chạy trên bờ biển, phát ra tiếng cười trông như tiếng lục lạc, âm thanh đó khiến người ta say sưa không tỉnh dậy được.

Ầm ầm ầm!

Một loạt tiếng nổ vang lên, sau đó các cường giả cảm thấy cơ thể mình truyền đến một cơn đau kịch liệt, có hai cường giả phát ra tiếng kêu gào thảm thiết, rồi bị nổ banh xác.

Cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn có khi có thể đánh đến mấy tháng cũng không phân thắng bại. Nhưng cũng có lúc quyết định được sinh tử ngay phút chốc. Chẳng hạn bây giờ các cường giả đều đang bị Đông Vương Tháp của Tiểu Bạch trấn áp, lại bị linh hồn của Kỳ Sư Sư tấn công, gần như không hề phòng bị bị đám người Vũ đại nhân công kích, đương nhiên là dễ chết rồi.

Ầm.

Những cường giả có mặt ở đây đều kinh ngạc, bên dưới đột nhiên bốc lên một ngọn lửa màu đen, ngọn lửa nhanh chóng lan nhanh, bởi vì Đông Vương Tháp có lực hút rất mạnh, cho nên ngọn lửa đó đã bỗng chốc bị hút vào, bao vây lấy đám cường giả.

- Tiêu rồi!

Tam trưởng lão hoảng hốt hét lên:

- Cô Tổ, cứu mạng với!

Uỳnh!

Bên trên hư không, giống như một viên đá được thả xuống từ dòng sông phẳng lặng, không gian bắt đầu gợn lên từng đợt sóng bỗng chốc đã lan truyền đến bên này.

Sau đó cảnh tượng khiến Lục Ly và Vũ đại nhân kinh ngạc cũng đã xuất hiện, sau khi gợn sóng qua đi, ngọn lửa màu đen lập tức bị dập tắt. Đòn tấn công mà đám người Vũ đại nhân tung ra lúc này dường như cũng đang bị chặn lại, toàn bộ võ giả lúc này đều không thể nào động đậy được.

- Đại Viên Mãn!

Trong đầu tất cả võ giả đều hiện ra ba chữ đó, có thể sở hữu một thứ có uy thế như vậy cũng chỉ có Đại Viên Mãn. Vừa nãy tam trưởng lão cũng gọi một tiếng Cô Tổ? Có thể khiến tam trưởng lão Yểm tộc gọi cường giả của lão tổ ra không cần nghĩ cũng biết là Đại Viên Mãn rồi.

- Hừ!

Trong hư không bên kia, một tiếng hừ khinh bỉ vang lên, cảm giác giống như tiếng sấm nổ giữa trời quang, sau khi tiếng hừ khinh bỉ đó vang lên, tất cả cường giả đều cử động được. Những đòn tấn công đó tiếp tục ập về phía tam trưởng lão, Đông Vương Tháp lại một lần nữa sáng lên.

Uỳnh!

Cùng lúc này, hai bên trái phải của hư không cũng xuất hiện hai bóng người, Vẫn đại nhân và Cô Tổ của Yểm tộc đồng thời xuất hiện. Cô Tổ nhìn Vẫn đại nhân đầy vẻ đố kỵ, hắn cất giọng hỏi:

- Các hạ đến từ Tiên Vực? Hay đến từ Đông Cảnh?