Bất Diệt Long Đế

Chương 4646: Không thích




Trưởng lão này cười híp mắt hàn huyên một trận với mọi người, sau đó đột nhiên để Lục Linh mở thần văn, mở rồi hắn mới nói:

- Vừa nhận được tin tức của tiểu thư nhà ta, Lục tuần tra sứ... Đã trở về!

Ồ!

Khắp đại diện đột nhiên xôn xao, mọi người vừa nãy còn mặt mày ủ dột, trong nháy mắt đã tươi cười rạng rỡ, kích động không thôi, Kỳ Đinh Đông còn khóc tới mặt mũi lèm nhèm.

- Các vị!

Trưởng lão Mạc gia lại nói tiếp:

- Tuần tra sứ sai ta truyền câu này về, hắn đã nắm sơ được tình hình, các ngươi bình tĩnh đừng gấp gáp, hết thảy đều nằm trong lòng bàn tay hắn, chờ hắn xử lý là được.

Lục Ly quả thực đã biết được tình hình, bọn hắn đã quay về Thiên Loạn Tinh Vực, lúc này đang lặng lẽ tiến vào trong một đại giới. Lục Ly trước hết để đám cường giả chờ đợi trong núi, hắn dẫn theo Mạc Thiên Thiên lẻn vào thành thăm dò tin tức. Hắn luôn cảm thấy tâm thần không yên, cho nên muốn thăm dò tin tức trước tiên.

Lần thăm dò tin tức này quả nhiên xảy ra vấn đề, Yểm tộc đã phong tỏa toàn diện Tử Thần, mấy đại tộc triệu tập đến nghìn vạn đại quân bao vây quanh Thiên Việt Giới, hư không ở bên đó cũng bị phong tỏa.

Yểm tộc nổi giận, Thiên Loạn Tinh Vực chấn động.

Hiện giờ khắp Thiên Loạn Tinh Vực đa phần đã lắng xuống, ánh mắt đều nhìn chằm chằm Tử Thần bên kia. Còn có một vài tộc quần muốn gia nhập đội ngũ vây quét Tử Thần, thừa dịp cháy nhà hôi của là loại chuyện thoải mái nhất.

Mấy năm nay Tử Thần đã đắc tội vô số đại tộc, bởi lẽ nhiệm vụ bọn hắn chấp hành là ám sát, tiểu tộc bình thường còn cần ám sát sao? Người giao nhiệm vụ đương nhiên muốn đối phó với những cường giả không thể đối phó, thế nên mới mượn sức mạnh của Tử Thần.

Hiện giờ thế cục của Tử Thần rất khó khăn, Yểm tộc đang muốn Tử Thần phải cúi đầu, nếu Tử Thần không chịu cúi đầu thì khả năng sẽ bùng nổ đại chiến. Bởi lẽ thời gian dần trôi qua sẽ có càng nhiều đại tộc đứng ra, một khi đã có nhiều đại tộc thì Yểm tộc sẽ tính chuyện hơn thua, nếu nắm chắc sẽ diệt sát được Tử Thần, lúc ấy đương nhiên sẽ ra tay.

Sở dĩ Yểm tộc không dám tiến công toàn diện do sợ đánh rắn không được lại bị cắn ngược, đến khi ấy Yểm tộc cũng tử thương nghiêm trọng. Nếu có thêm vài đại tộc gia nhập, Yểm tộc chắc chắn sẽ ra tay.

Sau khi nhận được tin tức, Lục Ly không gấp gáp, chí ít hiện giờ Yểm tộc vẫn chưa động thủ, cho nên hắn vẫn còn thời gian mưu tính. Trong lòng hắn, hắn đã là một phần tử của Tử Thần, Lục gia còn đang ở bên trong Tử Thần, Yểm tộc chèn ép Tử Thần cũng chính là chèn ép Lục gia.

Tử Thần không sống được thì Lục gia ở Thiên Loạn Tinh Vực cũng không sống được. Tuy rằng Lục Ly trở về có thể mang Lục gia đi bất cứ khi nào, có điều hắn chắc chắn không dễ dàng chịu thua như vậy.

Nguyên nhân của trận loạn chiến này nói cho cùng cũng là bởi hắn, cũng bởi vì năm đó hắn đắc tội Vệ công tử, phỏng chừng Diên tiểu thư ở trong đó cũng xuất lực? Cho nên hắn có trách nhiệm hóa giải trận nguy cơ này.

Ở trong thành thăm dò tin tức xong, hắn để Mạc Thiên Thiên thông qua con đường đặc thù truyền lời về, trước tiên để người của Lục gia an tâm. Sau đó lại để Mạc Thiên Thiên liên lạc với người Mạc gia lấy được tình báo chuẩn xác hiện giờ.

Khi được tình báo rồi, bọn hắn trở về ngọn núi nhỏ ngoài thành, đám Tiểu Bạch đang buồn bực chán nản đợi ở đây, thấy Lục Ly trở về liền phấn chấn tinh thần.

- Lão đại!

Tiểu Bạch hớn hở bừng bừng bước tới hỏi:

- Chúng ta ở đây làm gì hả? Khi nào các ngươi mới đi Tử Thần?

- Lần này e rằng xin thứ lỗi!

Lục Ly cười khổ đáp lại:

- Tử Thần bên kia xảy ra ít chuyện, ta cần đi xử lý một thời gian. Cho nên Tiểu Bạch, Sư Sư tiểu thư các ngươi vẫn nên về Tiên Vực đi? Bên này cũng không có nơi nào để dạo chơi.

- Cái gì?

Tiểu Bạch lập tức trợn trừng con mắt, có hơi bất mãn nói:

- Lão đại ngươi có cái gì? Ngươi có còn coi ta là huynh đệ hay không? Nếu ngươi còn như vậy thì ta sẽ nổi giận. Ta tới đây là để chơi đùa? Ngươi gặp phải phiền phức liền kêu chúng ta trở về? Đây là đạo lý gì?

- Không phải mỗi chuyện này!

Lục Ly cười đáp lại:

- Đây là chuyện của Thiên Loạn Tinh Vực chúng ta đương nhiên phải do chúng ta xử lý. Thân phận ngươi đặc thù, nếu dính dáng đến chuyện này sợ rằng sẽ mang đến phiền phức không cần thiết cho Đông Cảnh Chi Vương. Hơn nữa chuyện này ta có thể xử lý, hãy tin tưởng vào ta!

- Phiền phức gì chứ?

Tiểu Bạch lại trợn trừng con mắt nói:

- Phiền phức ở đây có lớn bằng Nguyên Cảnh không? Một Thiên Loạn Tinh Vực nhỏ nhoi thì có phiền phức gì? Bọn hắn dám đụng đến ta? Ta không cần biết ngươi có xử lý được hay không, chuyện này chắc chắn phải để cho ta một phần, bằng không huynh đệ chúng ta sẽ tuyệt giao, hừ!

Trông thấy dáng vẻ giận dỗi của Tiểu Bạch, thậm chí còn nói lời muốn tuyệt giao, Lục Ly chỉ đành cười bất đắc dĩ:

- Được rồi, được rồi, để cho ngươi một phần, có điều ngươi phải nghe lời ta không được xằng bậy, biết chưa?

- Biết, biết!

Tiểu Bạch lại bắt đầu tươi tỉnh mặt mày, sóng vai với Lục Ly cười híp mắt nói:

- Đánh hổ thân huynh đệ, ra trận phụ tử binh. Huynh đệ chúng ta phải nên kề vai sát cánh chiến đấu cùng nhau, Thiên Loạn Tinh Vực nhỏ nhoi này chúng ta quét ngang một lượt là xong.

Lục Ly cảm thấy nghẹn lời, sợ rằng mấy trăm năm nữa tính cách của Tiểu Bạch vẫn nguyên như vậy, ánh mắt hắn tìm đến Kỳ Sư Sư nói:

- Sư Sư tiểu thư, thật xin lỗi. Lần này có khả năng chúng ta không có thời gian du ngoạn. Có mấy đại thế lực đang vây quét thế lực ở chỗ ta, trận này có lẽ cần một thời gian cho nên chỉ đành khiến Sư Sư tiểu thư mất hứng.

- Ha ha!

Kỳ Sư Sư khẽ cười nói:

- Ta xuống đây không chỉ là du ngoạn, chúng ta đều cần lịch luyện, đều cần trưởng thành. Ta và Tiểu Bạch công tử nếu muốn trở thành Cảnh Vương thì không thể trưởng thành trong phòng ấm được, chúng ta cần phải từng bước huyết chiến mà trưởng thành. Trận chiến này dành cho ta một phần, ta che dấu thân phận là được, chuyện này không có ảnh hưởng gì tới gia tộc chúng ta.