Bất Diệt Long Đế

Chương 4630: Trấn thú tiên trận bị mở




Kỳ Sư Sư lại cầu nguyện lần nữa, mà đúng giờ khắc này Lục Tiểu Bạch lại bị đánh bay ra ngoài, dáng vẻ trở nên cực kỳ thê thảm. Kỳ Sư Sư suy nghĩ rồi xoay người rời vào trong khoang thuyền, nàng không muốn nhìn tiếp nữa, chỉ muốn chờ kết quả. Nếu Lục Tiểu Bạch thực sự bị thất bại, bị cầm tù ngược đãi hoặc bị giết, nàng chỉ có thể xoay người rời đi.

Oành!

Thời gian nửa nén nhang lại trôi qua, một cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn bị đánh chết, phía bên Tiểu Bạch chỉ còn lại chín người. Vũ đại nhân bị thương nặng, lúc này phỏng chừng không còn tới nửa sức chiến đấu.

Vào thời khắc này, bên trong cung điện Lục Ly cũng bừng mở mắt, không phải hắn đã tham ngộ được đạo trong đạo ấn này, mà là hắn cảm thấy hoàn toàn không thể tham ngộ. Đừng nói nửa canh giờ, dù hắn có nửa năm thời gian cũng không tham ngộ được.

Nếu đã không thể tham ngộ, hắn cũng không miễn cưỡng, như vậy sẽ làm lãng phí thời gian, hắn buộc phải nghĩ cách khác.

Hắn trầm ngâm trong vài hơi thở, truyền lời cho Huyết Linh Nhi: - Huyết Linh Nhi, ngươi nói xem nếu ta toàn lực công kích thì có thể làm sụp đổ trấn thú tiên trận này không?

Huyết Linh Nhi truyền lời ngay sau đó: - Khả năng thấp, vẫn là do đạo ấn này. Nếu không hóa giải hoặc trấn áp đạo ấn này thì trận pháp căn bản không phá giải được. Đạo ấn này chính là hồn của trấn thú tiên trận, ta phỏng chừng với sức công kích của ngươi, muốn làm sụp đổ phải mất ít nhất mấy năm...

- Vậy thì vô dụng!

Đừng nói mấy năm thời gian, mấy ngày cũng không thể được. Sắc mặt Lục Ly trở nên khó coi, tuy hắn không biết cục diện bên ngoài nhưng chắc chắn vô cùng ác liệt, nói không chừng đã có không ít cường giả đã chết.

Nửa canh giờ đã trôi qua quá nửa, hắn vẫn còn bó tay. Hắn lắc đầu đứng dậy, chuẩn bị ra ngoài liều mạng. Hắn có hỏa diễm siêu cấp, còn có thần dịch hủy diệt siêu cấp, nắm chắc sáu bảy phần sẽ giết được Bối Áo. Có đều nếu Bối Áo chết, hắn có khả năng bị Bắc Cảnh Chi Vương nổi giận giết chết. Hắn đã không quản được nhiều như vậy, liều mạng rồi tính tiếp.

- Hửm? Không đúng...

Vào lúc này Lục Ly đột nhiên nhớ tới một chuyện, ánh mắt hắn đột nhiên nhìn vào ánh sáng chạy khắp bên dưới, hắn truyền âm hỏi.

- Huyết Linh Nhi, ngươi vừa nói đến trấn áp? Nếu ta có thể trấn áp đạo ấn này, khiến nó không thể động thì ngươi có chắc sẽ phá giải được trấn thú tiên trận này không?

- Có!

Huyết Linh Nhi khẳng định rất chắc chắn, nàng nói lại: - Chỉ cần đạo ấn này bất động, nó sẽ không trấn áp được ta, khi ấy ta có thể phá giải trấn thú tiên trận. Trận này ta đã tìm ra được nhược điểm, muốn phá không khó, trong thời gian mấy hơi thở đã phá được.

- Được!

Lục Ly bỗng cảm thấy phấn chấn, hắn vừa mới nhớ ra một chuyện, trên tay hắn có chí tôn thần binh, bên trong chí tôn thần binh cũng có đạo ấn của cường giả Đại Viên Mãn. Vậy có thể mượn đạo ấn của chí tôn thần binh trấn áp đạo ấn trong trấn thú tiên trận?

Trấn thú tiên trận là vật chết nhưng chí tôn thần binh của hắn là vật sống, bên trong có tồn tại khí linh, chỉ cần có thể trấn áp được thì mọi chuyện đều dễ dàng.

Lục Ly lập tức lấy ra Vô Ngân Đao, Vô Ngân Đao là chí tôn thần binh, bên trong có khắc pháp tắc chân ý của cường giả Đại Viên Mãn.

Hắn không thể thôi động Vô Ngân Đao, chỉ đành bổ Vô Ngân Đao vào đại trận khóa luồng ánh sáng lưu chuyển kia, liên tiếp bổ xuống. Vào lúc Vô Ngân Đao bổ trúng luồng sáng kia, luồng sáng phát ra một hơi thở kinh khủng.

Hơi thở này rất cuồng bạo, thoáng chốc đã tràn ra ngoài khiến đám cường giả đang ác chiến sôi sục phải ngẩn người. Bối Áo cùng mấy cường giả đưa mắt nhìn nhau, ánh mắt chấn động kinh ngạc, đám Vũ đại nhân cũng ngạc nhiên cùng ngờ vực.

Thần văn cung điện này vẫn luôn mở, lại không có bất kỳ cường giả nào đi vào, sao bên trong lại xuất hiện hơi thở như vậy? Bên trong không có gì ngoài một trấn thú tiên trận, trận này nghìn vạn đừng xảy ra vấn đề.

- Là lão đại!

Tiểu Bạch sáng rực hai mắt, trong lòng mừng rỡ, Lục Ly vừa nói hắn công kích cung điện, hiện giờ cung điện xảy ra bất thường cho thấy đây chính là do Lục Ly làm ra.

Tiểu Bạch vội vàng truyền âm cho các cường giả còn lại, đám cường giả còn lại đều phấn chấn tinh thần. Nếu Lục Ly có thể phá hỏng trấn thú tiên trận thì bọn hắn không phải không có khả năng nghịch chuyển. Tuy rằng độ khả thi hơi nhỏ nhưng vẫn có một tia hi vọng.

Bởi lẽ Tiểu Bạch nắm giữ thần kỹ Thôn Thiên, chỉ cần sức chiến đấu của Tiểu Bạch không bị áp chế thì mỗi lần hắn thả thần kỹ Thôn Thiên đều có thể giết chết một chí cường giả. Hơn nữa dược lực tiên đan của Bối Áo đã giảm bớt, nếu giết chết được Bối Áo, thế cục có thể nghịch chuyển trong nháy mắt.

Cho nên trấn thú tiên trận là mấu chốt, chỉ cần phá được đại trận này thì đồng nghĩa có khả năng nghịch chuyển. Còn nếu không phá được trận này, bọn hắn sẽ xong đời.

Đám Tiểu Bạch đã nghĩ thông suốt điều này, đám Bối Áo đương nhiên cũng có thể nghĩ thông suốt. Bối Áo trâm ngâm trong mấy hơi thở, thét lên:

- Lão Vân, ngươi đi xem!

Một cường giả bay tới cung điện, Tiểu Bạch sao có thể để hắn tiến vào trong? Phỏng chừng Lục Ly đang phá trận ở thời khắc then chốt, lập tức Tiểu Bạch liếc mắt với đám Vũ đại nhân, mọi người liều mạng tiến công dữ dội.

Đám Bối Áo nhất thời khổ không thể nói, Lão Vân kia vừa mới tới gần cung điện đã bị ba bốn cường giả công kích, Tiểu Bạch còn khóa lấy cường giả này, tùy tiện thả thần kỹ Thôn Thiên.

Cường giả kia phát hoảng, sức chiến đấu của hắn không quá mạnh, còn trên phương diện thần văn lại khá mạnh. Thần văn cung điện này do hắn khống chế, mấy cường giả đang công kích hắn, hắn sao có thể không sợ.

Lão Vân rút lui, Bối Áo liền nổi giận, hắn thét lên:

- Không cần giấu giếm, toàn lực công kích đánh giết bọn hắn. Không được sợ chết, thắng trận này ta sẽ thực hiện những điều đã đáp ứng các ngươi.

Nếu chậm chạp sẽ xảy ra dị biến!

Tình hình trong cung điện kia thế nào Bối Áo không rõ, cũng không muốn quản. Đám Vũ đại nhân đều bị thương nặng, chỉ cần các cường giả liều mạng thì chặn giết bặn hắn không phải chuyện khó.