Bất Diệt Long Đế

Chương 4605: Ngựa xe lộ rõ (2)




Mới qua ba, bốn ngày, tin tức đã cấp tốc truyền bá ra, mười ngày sau, truyền khắp toàn bộ Bắc Cảnh. Phỏng chừng tối đa thời gian một tháng sẽ truyền khắp Tiên Vực.

Bên Đông Cảnh cũng bắt đầu âm thầm truyền bá, tin tức lan ra Tiên Vực với tốc độ khủng bố. Việc này dẫn tới vô số đại tộc chú ý. Đặc biệt là những gia tộc Cảnh Vương lần lượt truyền lệnh nội ứng trong Bắc Cảnh chú ý việc này, thậm chí còn có gia tộc phái cường giả cùng thám báo lại đây.

Trận chiến này kéo theo lòng người, mấu chốt là một trong những nhân vật chính là Lục Tiểu Bạch. Thọ nguyên của Đông Cảnh Chi Vương không còn nhiều, Lục Tiểu Bạch có thể đột phá Đại Viên Mãn hay không quan hệ đến cách cục của Đông Cảnh.

Nếu Lục Tiểu Bạch thua trận chiến này, trong thời gian ngắn không có khả năng đột phá Đại Viên Mãn, Đông Cảnh Chi Vương vừa chết, Đông Cảnh sẽ đổi chủ.

Lãnh thổ Đông Cảnh rộng lớn biết bao, tài nguyên phong phú biết mấy, có ai không muốn bá chiếm Đông Cảnh? Rất nhiều đại tộc cũng không phải không có Đại Viên Mãn, thí dụ như Vân Vương Thành Vân gia còn có hai Đại Viên Mãn. Một khi có cơ hội thì Vân gia tự nhiên muốn chiếm cứ toàn bộ Đông Cảnh, trở thành Đông Cảnh Chi Vương mới.

Ích lợi động lòng người, Tiểu Bạch có thắng trận chiến này hay không dẫn tới vô số đại tộc, thế lực lớn chú ý. Đương nhiên, không có đại tộc, cường giả dám âm thầm xằng bậy, trước đó không lâu Đông Cảnh Chi Vương đã truyền lời ra, ai dám tổn thương nhi tử của hắn thì hắn sẽ diệt bộ tộc kẻ đó.

Thật ra...

Đại Viên Mãn của Bắc Cảnh chẳng những không dám xằng bậy, thậm chí còn âm thầm theo dõi bảo hộ, phòng ngừa cường giả Đại Viên Mãn của cảnh khác lén ám sát Tiểu Bạch, giá họa cho bọn họ.

Đặc biệt là Bắc Cảnh Chi Vương Bối gia, sau khi Tiểu Bạch đi vào Bắc Cảnh, cơ hồ tất cả thám báo của Bối gia hành động, theo dõi toàn bộ Bắc Cảnh.

Nếu như bị cường giả Đại Viên Mãn của cảnh khác ẩn nấp vào, ngụy trnag thành cường giả của Bối gia rồi giết Tiểu Bạch, Đông Cảnh Chi Vương nổi giận, Bắc Cảnh sẽ máu chảy thành sông, không nói Bối gia bị diệt nhưng ít nhất bị thương nguyên khí nặng.

Đây chỉ là dự phòng, thật ra Bối gia tin tưởng không có cường giả Đại Viên Mãn ngốc đến thế, một là sẽ không tự hạ thân phận đối phó một hậu bối, mặt khác, Đông Cảnh Chi Vương chắc chắn có hậu chiêu. Đến lúc đó nếu như không giết được Tiểu Bạch, hoặc là bị vạch ra thân phận, Đại Viên Mãn và tộc quần của kẻ đó đều phải xong đời.

Thọ nguyên sắp hao hết, Đông Cảnh Chi Vương giống như vua của muôn loài sắp chết, không có dã thú mạnh mẽ nào dám đi khiêu khích hắn. Đợi hắn hết thọ nguyên thì muốn giết Tiểu Bạch kiểu gì chẳng được.

Chiến thuyền tiến lên nửa tháng, một đường đều rất bình tĩnh, tuy rằng dọc đường ngẫu nhiên sẽ có thám báo ẩn nấp, nhưng Tiểu Bạch căn bản không để ý. Hắn muốn cho võ giả của Tiên Vực biết hành tung của mình, như vậy ngược lại càng an toàn.

Lục Ly ngồi nhàm chán, quyết định đi tu luyện. Để đến Cô Nguyệt Thành ít nhất cần hơn một năm, ngồi yên ở đây vừa chán vừa lãng phí thời gian. Lục Ly muốn thử xem có thể tham ngộ vô ngân đạo sâu hơn chút nữa không, đến lúc đó xảy ra chuyện cũng dễ chạy.

Tiểu Bạch không tu luyện, nhàn nhã ngồi, đối với hắn thì tu luyện hơn một năm không có ý nghĩa gì. Chẳng bằng ăn một ít linh quả, thần dịch càng nhanh hơn.

Hơn nữa Tiểu Bạch tin tưởng, dọc đường chắc chắn sẽ không bình yên, ít nhiều sẽ xảy ra chút việc. Hắn kiên nhẫn chờ, chờ Bối Áo xuất chiêu. Thân là một trong những Bắc Cảnh thiếu chủ, nếu Bối Áo không có chút bản lĩnh làm ra rắc rối gì thì vô năng. Đổi làm Bối Áo đi Đông Cảnh, Tiểu Bạch chắc chắn chơi tàn Bối Áo.

Ầm ầm ầm!

Đúng như Tiểu Bạch dự đoán, mới tiến lên hơn ba tháng, khi chiến thuyền bay qua một mảnh sơn mạch thì, một ngọn núi lớn bên dưới đột nhiên nổ tung. Ba bóng dáng cuồng bạo vọt lên, ba bóng dáng cơ hồ cùng lúc phát ra công kích, chiến thuyền không chịu đựng nổi đã nổ tung.

Vũ đại nhân và một cường giả khác ngay khi gặp công kích thì đã mở ra một vòng bảo hộ, bao trùm tất cả võ giả vào. Năm cường giả khác bay vút ra, lao về phía ba cường giả nọ.

Ba cường giả đó bề ngoài cơ hồ giống hệt nhau, người đầy lông đỏ, trên đầu có ba cái sừng, bốn con mắt, sau lưng có đuôi dài, đầu phi thường thô to, lưng có gai xương.

Có nhiều chủng tộc ngoại hình kỳ dị, ít thấy loại có bốn con mắt.

Vũ đại nhân nhìn lướt qua rồi hừ lạnh nói:

- Loan Đảo Tam Ma!

Ba lão ma này rất nổi tiếng, không phải đại tộc của Bắc Cảnh, mà là chạy khắp nơi, lúc trước từng đi Đông Cảnh. Bọn họ gây chút chuyện trong Đông Cảnh, về sau bị cường giả Đông Cảnh truy sát mới chạy trốn tới Bắc Cảnh.

Loan Đảo Tam Ma, tộc quần này rất thưa thớt, đến nay không phát hiện tộc quần quy mô lớn, chỉ có ba lão ma này lộ ra ngoài đời. Ba lão ma không tranh đoạt địa bàn, chỉ cướp bóc, chạy khắp Tiên Vực. Chỉ cần có chỗ tốt liền cướp, không đánh lại thì chạy. Tộc quần của bọn họ có một loại độn thuật thần kỳ, đã từng còn có Đại Viên Mãn truy sát bọn họ, nhưng bị bọn họ trốn thoát.

Ba lão ma này xuất hiện nhưng Tiểu Bạch không quan tâm, cho rằng ba lão ma này đến chắc chắn không phải vô cớ, mà là Bối Áo sắp xếp.

Sắp xếp ba kẻ không phải cường giả của Bắc Cảnh lại đây, cho dù gây ra chuyện gì cũng không liên quan Bắc Cảnh. Dù sao ba lão ma này chạy khắp Tiên Vực, chưa từng nghe họ là thuộc hạ của ai. Ba lão ma có gây họa gì thì cũng không tính lên đầu Bắc Cảnh được.

Tiểu Bạch ngược lại không cho là đúng, ba lão ma này quả thực rất mạnh, nhưng tối đa chỉ cỡ Vũ đại nhân, bên bọn họ có mười người, hắn sợ gì?

Quả nhiên, bên này xuất động năm chí cường giả, Loan Đảo Tam Ma thoáng chốc đã bị trấn áp, chỉ có thể phòng ngự, không cách nào công kích.

Lục Ly sớm tiềm ẩn, Tiểu Bạch đứng ở giữa không trung, Vũ đại nhân ở sau lưng hắn.

Tiểu Bạch xem cuộc chiến giây lát, hừ lạnh nói:

- Xử lý bọn họ, dám đến công kích tiểu gia, to gan lắm.