Bất Diệt Long Đế

Chương 4603: Sồ ưng giương cánh




Lục Ly nhíu mày, cho dù Bắc Cảnh Chi Vương đồng ý không nhúng tay vào chiến tranh giữa Tiểu Bạch và Bối Áo, Bối gia không ủng hộ hắn. Nhưng Bối Áo dù sao là một trong những thiếu chủ của Bắc Cảnh, hắn vung tay hô một cái là có đầy cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn cho hắn sai khiến.

Bắc Cảnh to như vậy, Bối Áo có thể tùy tiện triệu tập tám mươi, một trăm cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, Tiểu Bạch chỉ mang mười chí cường giả đi qua, đây không phải là chịu chết sao?

Lục Ly nói ra thắc mắc, Tiểu Bạch hoàn toàn không quan tâm nói:

- Ngươi yên tâm đi, Bối gia có nhiều công tử, có bốn, năm công tử ưu tú, đều tranh đoạt vị trí thiếu tộc trưởng, cho nên... Bối Áo lần này cũng không có quá nhiều người ủng hộ. Hơn nữa, cường giả hầu hết ở thế lực lớn, những thế lực lớn này không dám mạo muội giúp hắn, một là sợ đắc tội phụ thân của ta, hai là sợ đứng sai đội, đến lúc đó công tử khác lên ngôi sẽ tính sổ với họ.

Lục Ly đã hiểu. Nghe nói Bối gia có mấy công tử ưu tú, không giống Tiểu Bạch chỉ có con một, vững chắc một lòng. Khi tộc vương Bối gia tỏ rõ không ủng hộ, rất nhiều đại tộc phỏng chừng đều sẽ đứng xem.

Tiểu Bạch chỉ mang theo Lục Ly và cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn đi qua, đại tộc bên kia có cái cớ không giúp đỡ.

Nếu xuất động quá nhiều cường giả, có lẽ sẽ bị cường giả trong thiên hạ coi thường. Bối Áo muốn lên ngôi thì phải chứng minh chính mình, nếu như dựa vào nhiều cường giả vây công Lục Tiểu Bạch giành chiến thắng, đây không phải chuyện sáng rọi gì.

- Không tệ!

Lục Ly càng nghĩ càng cảm thấy làm như vậy là đúng, chỉ mang theo mười cường giả không khác gì vác đao một mình đến gặp. Phỏng chừng bên Đông Cảnh sẽ thúc đẩy khiến tất cả người Tiên Vực biết chuyện này.

Làm vậy thì bên Bối gia sẽ càng giảm mức độ ủng hộ, Bối Áo không thể nào triệu tập quá nhiều cường giả, thế hệ trẻ tranh vương giả, người đời chú ý, Bối Áo nhất định phải dựa vào thực lực tuyệt đối thắng trận chiến tranh này, mới có thể danh dương thiên hạ, mới có thể leo lên vị trí Bắc Cảnh Chi Vương.

Cuộc chiến vương giả chú trọng là sức chiến đấu tuyệt đối, cũng chú trọng khí thế và danh dự. Tiểu Bạch mang theo mười chí cường giả mà dám đi giết Bắc Cảnh, bản thân là đại khí phách, khí thế đã đè đầu Bối Áo.

Lục Ly cùng Tiểu Bạch đi Đông Vương Thành, đám cường giả đã chờ xuất phát. Vô số võ giả trong thành đến đưa tiễn, việc này đã sớm truyền ra, những võ giả đều vẻ mặt kích động, bất luận trận chiến đấu này ai thắng ai thua, ít nhất dũng khí của Tiểu Bạch đáng khen. Bọn họ vốn đã rất thích tiểu chủ tử Tiểu Bạch, bây giờ càng cuồng yêu.

Chí cường giả đi theo Tiểu Bạch lần này hơi khác với lần trước, Vũ đại nhân tự nhiên là đi theo, còn có hai chí cường giả khác như cũ, bảy người còn lại đều là gương mặt mới.

- Đều rất mạnh!

Lục Ly nhẹ gật đầu, hắn cảm giác mấy chí cường giả này khí thế đều rất mạnh, ngang ngửa Vũ đại nhân. Bọn họ rõ ràng là cường giả do Đông Cảnh Chi Vương cố ý chọn ra, chuyên hộ giá hộ tống cho Tiểu Bạch.

- Lần này đi thế nào?

Lục Ly đứng ở trên quảng trường, nhìn thấy một truyền tống trận to lớn sáng lên, có chút nghi hoặc. Lục Ly vốn tưởng sẽ trực tiếp truyền tống đi Bắc Vương Thành, hiện tại xem tình huống không phải?

- Truyền tống đi Tinh Diệu Thành trước!

Tiểu Bạch truyền âm giải thích:

- Truyền tống đi Tinh Diệu Thành rồi cưỡi chiến thuyền đi vào Bắc Cảnh. Tiếp đó đi đất phong của Bối Áo, Cô Nguyệt Lĩnh. Bối Áo chờ ta trong Cô Nguyệt Thành.

- Cưỡi chiến thuyền? Cần bao nhiêu thời gian?

Lục Ly hơi nhăn chân mày, Bắc Cảnh lớn như vậy, này đi rồi về phỏng chừng ít nhất phải mấy năm đi?

Tiểu Bạch suy nghĩ một hồi đáp lại:

- Hết thảy thuận lợi thì phỏng chừng ba năm đi và về. Lão đại, không phải ta không muốn truyền tống đi qua, đây là phụ thân nói, là phải đường đường chính chính giết qua, đánh ra uy phong của Đông Cảnh chúng ta, cũng khiến Bối Áo không dám giở âm mưu quỷ kế.

- Ừm, tốt!

Lục Ly nhẹ gật đầu, thời gian ba năm cũng không dài, đã đi nhiều năm như vậy, hắn cũng không để ý ba năm này.

Tiểu Bạch mang theo Lục Ly đi đến trong quảng trường, trên quảng trường rộ lên tiếng hò reo. Vô số võ giả hoan hô Tiểu Bạch, quỳ xuống vái chào.

Lục Ly theo phía sau Tiểu Bạch. Tiểu Bạch cười híp mắt phất tay ra ý, trong quảng trường lại lần nữa bộc phát ra tiếng reo hò như sóng thần. Uy vọng của Tiểu Bạch trong Đông Cảnh cực kỳ cao, nếu như có thể đột phá Đại Viên Mãn thì vị trí Đông Cảnh Chi Vương đã ổn.

- Đi thôi!

Tiểu Bạch khoe mẽ phất tay mấy hướng, theo sau rất khí phái vung tay lên, mang theo Lục Ly cùng mười chí cường giả đi hướng tế đàn truyền tống. Lục Ly thấy Tiểu Bạch nhìn thoáng qua một tòa lầu cao, hắn cũng nhìn theo, thấy một cái bóng mờ trên lầu cao.

- Đông Cảnh Chi Vương?

Lục Ly tỉnh ngộ lại đây, có thể khiến Tiểu Bạch có điều cảm ứng, còn có thể khiến Lục Ly không tra xét được vẻ ngoài thì rất có thể là Đông Cảnh Chi Vương. Lục Ly nhìn một cái rồi không xem nữa.

Oong!

Tế đàn truyền tống sáng lên, một cột sáng bắn thẳng lên trời, nhóm Lục Ly biến mất trong truyền tống trận.

- Sồ ưng giương cánh!

Trên cao lầu vọng ra tiếng thở dài:

- Chuyến đi này nếu thành công thì đường Đại Viên Mãn sẽ thuận lợi rất nhiều. Còn nếu thua thì không giữ được vị trí Đông Cảnh Chi Vương, Tiểu Bạch, con của ta, tất cả xem mạng của ngươi.

...

Nhóm Lục Ly truyền tống đi Tinh Diệu Thành rồi không dừng lại, mà là trực tiếp lấy ra chiến thuyền bay hướng mạn bắc. Tốc độ của chiến thuyền không quá nhanh, còn treo cờ xí, bên trên viết chữ ‘lục’ lớn.

Không kiêng nể gì, nghênh ngang!

Đây là Đông Cảnh Chi Vương sách lược mà Đông Cảnh Chi Vương cung cấp, càng như vậy Tiểu Bạch ngược lại càng là an toàn. Đại Viên Mãn có ai dám công khai công kích Tiểu Bạch? Chẳng khác nào tìm cái chết, chẳng những chính mình chết, nguyên tộc quần đều sẽ bị Đông Cảnh Chi Vương nổi giận đánh chết.