Bất Diệt Long Đế

Chương 4599: Tự sát




Bên kia, đám người đại trưởng lão của Tất tộc bay tới, trông thấy Lục Ly, Tiểu Bạch đứng trên sàn thuyền, mặt đại trưởng lão lộ ra một chút cay đắng. Tuy rằng hắn đoán được là nhóm Tiểu Bạch, nhưng khi thật sự xác định thì trong lòng hắn vô cùng rối rắm, khó chịu.

Đại trưởng lão dẫn nhóm hội trưởng Thiên Hà Hội bay qua, tổng cộng mười lăm chí cường giả, bên Tất tộc không thiếu cường giả.

Đến cách trước mặt nhóm Tiểu Bạch mấy nghìn dặm, đại trưởng lão ngừng lại.

Hội trưởng Thiên Hà Hội chỉ hướng Tiểu Bạch nói:

- Đại trưởng lão, là bọn họ, người phải làm chủ cho chúng ta! Bọn họ vô pháp vô thiên, không chỉ khinh thường Tất tộc, hắn nói Nguyệt gia cũng chẳng là cái gì, đây đúng là...

- Ngậm miệng!

Đại trưởng lão hít một hơi thật sâu, hét to lên, hắn nhìn Tiểu Bạch, theo sau khe khẽ thở dài chắp tay nói:

- Tiểu Bạch công tử, đám thuộc hạ không hiểu chuyện, mạo phạm người. Ta mang mấy người này đến, công tử muốn xử trí thế nào đều được.

- Cái gì?

Hội trưởng Thiên Hà Hội và mấy chí cường giả khác trợn tròn mắt, vừa rồi bọn họ gặp được đại trưởng lão của Tất tộc, kể sự việc xong đại trưởng lão lập tức mang theo bọn họ đi tới. Đại trưởng lão lại đây không phải vì báo thù cho bọn họ? Mà là đưa bọn họ đến cho Tiểu Bạch giết?

Hội trưởng Thiên Hà Hội phản ứng rất nhanh, hắn đảo tròng mắt, run giọng hỏi:

- Vị này là... con của Cảnh Vương?

Đại trưởng lão của Tất tộc mặt không cảm xúc gật đầu nói:

- Công tử của một vị Chí Tôn ở phía đông, lần này các ngươi chọc sự tình quá lớn, đừng nói lão phu, cho dù là Nguyệt tộc cũng không che chở các ngươi được. Các ngươi van cầu Tiểu Bạch công tử đi, có lẽ còn có thể cho các ngươi được toàn thây...

- Một vị Chí Tôn ở phía đông?

Lòng hội trưởng Thiên Hà Hội cùng xuống, sắc mặt cũng trở nên trắng bệch, hắn chọc vào nhi tử của Đông Cảnh Chi Vương? Đúng là gây lớn chuyện rồi. Nhi tử của Cảnh Vương khác còn dễ nói, Đông Cảnh Chi Vương là tồn tại mà Nguyệt gia đều không dám trêu chọc.

Những trưởng lão khác trong lòng cũng trầm xuống, một trưởng lão đảo tròng mắt, đột nhiên thân thể biến thành tàn ảnh, định chạy trốn. Đại trưởng lão của Tất tộc lạnh lùng cười, trong tay xuất hiện một cây roi màu xanh quất nhẹ qua.

Chát!

Linh khí thiên địa trên đầu trưởng lão kia dao động, hóa thành cây roi quất mạnh xuống, trưởng lão này bị roi quất rớt xuống. Cùng lúc đó, hai cường giả của Tất tộc bay đến, hợp sức công kích, trưởng lão kia đã bị tổn hại nặng, tiếp đó bị mang theo trở về.

Đại trưởng lão của Tất tộc lạnh lùng nói:

- Đắc tội Tiểu Bạch công tử, ngươi còn muốn trốn? Ngươi có thể trốn đến nơi nào? Ngươi có thể chạy ra Nam Cảnh sao?

Trưởng lão kia mặt xám như tro tàn, chán nản buồn rầu nói:

- Muốn giết cứ giết, nói nhảm nhiều làm gì?

Đại trưởng lão của Tất tộc nhìn qua Tiểu Bạch, nói:

- Tiểu Bạch công tử, ngươi xử lý đi, mấy tên này sống hay chết tùy ngươi quyết định.

Tiểu Bạch ngược lại không sao cả, mắt hắn nhìn qua Lục Ly, hết thảy làm theo ý của hắn.

Lục Ly trầm ngâm, lúc trước hắn không định tính sổ với Thiên Hà Hội, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện.

Hiện tại tình huống đã khác, hội trưởng Thiên Hà Hội chủ động khiêu khích. Hơn nữa đại trưởng lão của Tất tộc mang nhóm hội trưởng Thiên Hà Hội đến, nếu không giết hai người sẽ làm mất danh tiếng của Tiểu Bạch, cũng sẽ ảnh hưởng thanh danh của Đông Cảnh Chi Vương.

Hắn suy nghĩ một hồi, ánh mắt nhìn qua Vũ đại nhân, nói:

- Vũ thúc, ngươi định đoạt đi.

Vũ đại nhân đi theo Đông Cảnh Chi Vương nhiều năm, cho dù là võ giả có tấm lòng lương thiện cũng sẽ bị ảnh hưởng, hắn không có bất cứ do dự, khoát tay nói:

- Tự sát đi, cho các ngươi toàn thây!

Đại trưởng lão của Tất tộc lòng chùng xuống, Thiên Hà Hội là con cờ tốt mà hắn bố cục gần đây, mắt thấy hiệu quả tốt đã rõ, nhưng vì nhóm Tiểu Bạch đến mà bị hủy tất cả.

Điều này khiến đại trưởng lão của Tất tộc tiếc đứt ruột, hắn không phải loại người lề mề, vung tay lên cắn răng nói:

- Các ngươi đi đi, chuyện về sau sẽ do ta xử lý.

Ý của đại trưởng lão của Tất tộc rất rõ ràng, bọn họ tự sát, hắn sẽ chăm sóc người nhà, tộc nhân của bọn họ. Nếu muốn chạy trốn như trưởng lão lúc nãy thì có lẽ là toàn tộc bị diệt.

- Ha ha ha!

Hội trưởng Thiên Hà Hội cười thảm mấy tiếng, biết đại thế đã mất, trên mặt tràn ngập thê lương, sâu thẳm nhìn Tiểu Bạch, lại ngó Lục Ly, lộ biểu cảm hối hận.

Hội trưởng Thiên Hà Hội đoán được chút chuyện, Đông Cảnh thiếu chủ sẽ không vô duyên vô cớ chạy đến nơi này, nhất định là bởi vì Lục Ly. Mà Lục Ly có quan hệ rất tốt với Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch, Vũ Dương, cho nên xét đến cùng cái chết của hắn là do Lục Ly tạo thành.

- Sớm biết thì từ mấy năm trước đã giết Lục Ly!

Hội trưởng Thiên Hà Hội khe khẽ thở dài, nâng tay lên vỗ đầu mình, một kích đánh tan linh hồn.

Hắn phải chết, đắc tội nhi tử của Đông Cảnh Chi Vương, Tất tộc phải cho Tiểu Bạch một giải thích. Xem như là Nguyệt gia biết chuyện này cũng sẽ hỗ trợ truy giết bọn họ, cho nên thiên hạ to lớn, bọn họ không có chỗ trốn.

Hiện tại tự sát còn có thể bảo vệ tộc nhân, người nhà, đại trưởng lão của Tất tộc sẽ nghĩ chút tình cảm. Không tự sát thì thật sự là toàn tộc đều phải chết, không ai chạy thoát.

Bùm bùm bùm!

Mấy trưởng lão còn lại cũng cười thảm, một đám chấn vỡ linh hồn mà chết. Tất cả võ giả nhìn cảnh này, Tiểu Bạch không quan tâm, đám người Vũ đại nhân mặt không cảm xúc, Lục Ly có chút xúc động, nhưng không nói một lời.

Trong khoang thuyền có hơn ba mươi võ giả, toàn bộ bị dọa ngớ ngẩn. Ở trong lòng bọn họ thì trưởng lão của Thiên Hà Hội là đại nhân vật chỉ có thể ngước nhìn, hội trưởng Thiên Hà Hội là cường giả cấp bá chủ.

Bây giờ mấy cường giả mà bọn họ chỉ có thể ngước nhìn bị buộc tự sát, điều này mang đến rung động quá lớn cho bọn họ, khiến họ sợ.

Đại trưởng lão của Tất tộc chờ tất cả cường giả chết hết, sai một trưởng lão thu hồi xác chết, thế này mới cười híp mắt nói:

- Tiểu Bạch công tử còn vừa lòng? Nếu còn chưa hết giận, ta có thể hạ lệnh đánh chết tất cả võ giả Thiên Hà Hội, không chừa một tên!