Bất Diệt Long Đế

Chương 4580: Tùy hắn đi




Tính cách của Đông Cảnh Chi Vương bạo ngược mà lại lạnh lùng, còn cực kỳ cao ngạo. Có lẽ ở trong lòng hắn, Lục Ly cho dù đạt đến cấp bậc cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn cũng chỉ là loài bò sát. Đông Cảnh Chi Vương đã giết cường giả Đại Viên Mãn nhiều không nhớ hết, cấp bậc cỡ như Lục Ly không đáng lọt vào mắt hắn.

Hắn ngược lại ban cho một ít thần dược hàng đầu và một ít báu vật, còn có một tấm lệnh bài. Trên lệnh bài viết hai chữ Đông Vương, có lệnh bài này thì phỏng chừng Lục Ly có thể đi ngang trong Đông Cảnh.

- Lão đại, ta thay mặt phụ thân xin lỗi ngươi.

Tiểu Bạch mang quà đến, hắn tội nghiệp nói:

- Tính cách của phụ thân rất lạnh lùng cao ngạo, phụ thân nói có chuyện gấp phải xử lý, ta...

- Tiểu Bạch, không cần như vậy!

Lục Ly cười híp mắt xua tay nói:

- Ngươi là ngươi, hắn là hắn, không sao, chúng ta là huynh đệ, đúng không nào?

Đông Cảnh Chi Vương chịu cởi bỏ phong ấn của Tiểu Bạch, khiến Tiểu Bạch và Lục Ly nhận nhau đã là một loại thỏa hiệp. Lục Ly cũng hiểu điểm này, vương giả có kiêu ngạo của vương giả, có lẽ gặp Lục Ly sẽ làm Đông Cảnh Chi Vương nhớ đến thê tử qua đời, cảm thấy khó chịu.

Đông Cảnh Chi Vương có gặp mặt hay không thì Lục Ly không quan tâm, hắn không di chuyển Lục gia đến Tiên Vực là không muốn ăn nhờ ở đậu. Trong lòng hắn cũng là người kiêu hãnh, thái độ của Đông Cảnh Chi Vương khiến hắn càng thêm kiên định điểm này.

Lục Ly đổi đề tài:

- Khi nào đi Nam Cảnh?

Tiểu Bạch vội vàng nói:

- Ngày mai chúng ta về Đông Vương Thành, ta sắp xếp một chút, ba ngày sau có thể xuất phát, trực tiếp truyền tống đi Nam Vương Thành.

- Tốt!

Lục Ly thầm quyết định, đón nhóm Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch, Vũ Dương rồi hắn đi theo Tiểu Bạch đi Bắc Cảnh một chuyến, liền từ Đông Cảnh rời đi Tiên Vực, quay về Thiên Loạn Tinh Vực.

Ngày thứ hai, Lục Ly đi theo Tiểu Bạch rời khỏi Tinh Diệu Thành, lúc đi, Tiểu Bạch mang theo mấy chục cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, Vũ đại nhân theo sát.

Thái độ của Vũ đại nhân đối với Lục Ly tốt lên rất nhiều, có lẽ là Đông Cảnh Chi Vương ngầm chấp thuận Lục Ly cùng Tiểu Bạch giao bằng hữu, hắn tự nhiên không dám lên mặt với Lục Ly. Tiểu Bạch là tiểu chủ tử của Vũ đại nhân, Lục Ly là bằng hữu của Tiểu Bạch, không khách khí với Lục Ly là không tôn kính Tiểu Bạch.

Tiểu Bạch không biết việc Lục Ly từng đến Thần Khải Thành, còn nhiệt tình giới thiệu đám cường giả cho Lục Ly. Đám cường giả này đều là thuộc hạ của Đông Cảnh Chi Vương, đa số là tiên thú, khi Tiểu Bạch nói Lục Ly là lão đại của hắn, thái độ của các cường giả đều rất tốt, còn xưng hô Lục Ly là Lục đại nhân, phỏng chừng trong lòng mất tự nhiên.

Một đám cường giả trực tiếp truyền tống đi Đông Vương Thành, Lục Ly được kiến thức đệ nhất đại thành đông bộ, quy mô và sự phồn hoa của tòa thành đổi mới kiến thức của Lục Ly. Địa vị của Lục Tiểu Bạch ở trong thành, vô số con dân cuồng nhiệt với Lục Tiểu Bạch khiến Lục Ly thầm giật mình.

Nhưng ngẫm nghĩ cũng dễ hiểu, sự tồn tại của Đông Cảnh Chi Vương khiến Đông Cảnh mười mấy năm không có chiến tranh, chỉ có Đông Cảnh tấn công cảnh khác, không có cảnh khác dám đến tấn công Đông Cảnh.

Đông Cảnh tuy rằng rất loạn, nhưng đó là nội loạn, đó là do Đông Cảnh có quá nhiều tiên thú. Tiên thú khác với con người, chủng tộc khác, trình độ văn minh làm vua, cường giả đứng đầu, thích cướp đoạt địa bàn, tranh đoạt báu vật. Đông Cảnh Chi Vương cũng mặc kệ, chỉ cần không trái với luật thép của hắn, còn lại thích làm ầm ĩ thế nào thì tùy.

Tính cách của Tiểu Bạch khá tốt, không bạo ngược như Đông Cảnh Chi Vương, có thể nói là một chủ tử giảng đạo lý, điều này phỏng chừng cũng là bởi vì Lục Ly ảnh hưởng hắn.

Tiểu Bạch hiếu động, hơn nữa không có quan niệm tôn ti, thường chơi trong thành, không lên mặt, có thể tụ tập uống rượu với võ giả bình thường. Con dân trong thành tự nhiên thích và thật lòng tôn kính tiểu chủ tử thân dân mà lại cường đại này.

Lục Ly vào ở trong phủ đệ của Tiểu Bạch, tuy Tiểu Bạch có được một tòa Thần Khải Thành, nhưng thân là tiểu chủ tử, phủ đệ ở chỗ này cũng rất khí phái, thần niệm của Lục Ly quét một vòng bên trong, âm thầm líu lưỡi.

Hậu viện chỗ Tiểu Bạch ở có rất nhiều linh thụ, trên cây đầy linh quả hàng đầu, dường như để cho Tiểu Bạch ăn giải khát. Hậu viện còn có linh tuyền, trong một cái hồ nhỏ tràn ngập thần dịch hàng đầu. Bao gồm thành bảo mà Tiểu Bạch cư ngụ, Lục Ly phát hiện tài liệu rất kỳ lạ, đi vào trong cảm giác tâm linh lắng xuống, linh khí thiên địa càng là dày đặc kinh khủng.

- Đây mới là hào môn đứng đầu!

Lục Ly bĩu môi, thầm mừng cho Tiểu Bạch, cũng hiểu tại sao Tiểu Bạch tăng tiến cảnh giới nhanh như vậy.

Bản thân là thiên địa kỳ thú, phỏng chừng sau khi lớn lên có thể được sức chiến đấu rất mạnh, bị mang về nghìn năm, mỗi ngày ăn linh quả đứng đầu, uống thần dịch đứng đầu, ở trong phòng đều có thể khiến hắn tự động tăng trưởng sức chiến đấu, tốc độ không nhanh mới lạ.

- Lão đại, ngươi ở chỗ này, muốn chơi, ăn thế nào đều được, dù xốc phủ đệ này lên cũng tùy ngươi thích!

Tiểu Bạch cười tủm tỉm nói, sắp xếp thị nữ đưa tới mấy chục mâm linh quả các loại, hắn còn chỉ hướng những thị nữ xinh đẹp nói:

- Bọn họ đều là chủng tộc đặc biệt, nghe nói có thể song tu, nhưng ta chướng mắt, lão đại thích cứ chơi.

Lục Ly trợn trắng mắt, xua tay nói:

- Được rồi, đủ rồi, ngươi không cần hiến bảo. Đi sắp xếp đi, cố gắng nhanh chóng đi Nam Cảnh, ta lo lắng bọn họ xảy ra chuyện.

- Tuân lệnh!

Tiểu Bạch lộn ngược ra sau, thân thể bay ra ngoài, cười tủm tỉm truyền lời:

- Lão đại, mở ra tế đàn truyền tống cần mấy ngày, chờ ta! Rất nhanh sẽ sắp xếp xong, ta đi đây!

- Ha ha!

Nhìn Tiểu Bạch hoạt bát giống như một con khỉ, Lục Ly không kiềm được nở nụ cười. Lúc nhỏ Tiểu Bạch luôn nghịch ngợm như vậy, hiện tại cũng giống như đứa trẻ mãi mãi không lớn lên.

Nhưng tính cách như vậy rất tốt, đơn giản, vui vẻ, không cần gánh áp lực lớn tiến lên, không giống như Lục Ly, tuổi còn trẻ nhưng cảm giác tâm trạng đã già nua.