Bất Diệt Long Đế

Chương 4530: Thần thuật cấm kỵ




Lục Ly đến Tiên Vực không lâu, nhưng cũng không ngắn, không biết Lục Minh bên Thiên Loạn Tinh Vực có khi nào xảy ra vấn đề? Còn nhóm Mạc Thiên Thiên, Vũ Dương, Loan Tịch, bọn họ ở trong Vấn Tiên Cung có bình an không? Quan trọng nhất là Lục Ly ở trong Pháp Giới không làm được cái gì, tu luyện tiến triển thong thả, ở đây hoàn toàn là lãng phí thời gian.

Còn một điều nữa, nếu thời gian càng kéo dài, lỡ như cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn này đi thỉnh cường giả Đại Viên Mãn lại đây, đến lúc đó có khi nào làm hắn văng ra Pháp Giới không?

Lục Ly suy nghĩ một hồi, thân thể đi vào trong Thần Khí không gian, Tử Hề và Quỷ Đạo Nhân có mặt ở đây, hai người nhìn thấy Lục Ly tiến vào, vội ngừng tu luyện, xúm lại.

- Lục ca ca, sao rồi?

Tử Hề bắt lấy tay của Lục Ly, Quỷ Đạo Nhân tuy rằng không hỏi, nhưng cũng vẻ mặt thân thiết. Lục Ly đã hơn nửa năm không có liên hệ bọn họ, nhất định là xảy ra chuyện, nếu không thì không thể nào nhốt họ trong này mãi.

- Bị nhốt rồi, bên ngoài có một cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn luôn ở đây ngồi canh chừng, đã có hơn nửa năm!

Lục Ly giải thích rõ tình huống, tự nhiên sẽ không nói hắn đang ở trong Pháp Giới. Tử Hề và Quỷ Đạo Nhân thầm sửng sốt, một cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn ngồi canh chừng vậy mà Lục Ly có thể cất giấu hơn nửa năm? Hơn nữa hắn đi vào trong Thần Khí không gian, vậy là Thần Khí không gian lộ ra ngoài, sao chí cường giả này không phát hiện được?

Lục Ly không giải thích, Tử Hề cùng Quỷ Đạo Nhân cũng không hỏi, Lục Ly bảo hai người nàng suy nghĩ biện pháp.

Tử Hề trầm ngâm giây lát nói:

- Không còn cách nào, cường giả cấp bậc này quá khủng bố, trừ phi gần đây có tiên thú cấp bậc này, nếu không thì Tử Hề không còn cách nào.

Xung quanh không có tiên thú, nhưng Quỷ Đạo Nhân nhớ một việc khác, mắt hơi sáng ngời hỏi:

- Chủ nhân, người ở Diễm Hoàng Sơn?

- Đúng!

Lục Ly nhẹ gật đầu, mắt hắn cũng sáng lên, theo sau lắc đầu nói:

- Không được, cho dù chúng ta đi vào bảo địa trong Diễm Hoàng Sơn thì chí cường giả kia chắc chắn có thể nháy mắt truy tung đến chúng ta, đi vào bảo địa, chúng ta vẫn bị nhốt, còn tặng không bảo địa cho bọn họ.

- Không, không!

Quỷ Đạo Nhân lắc đầu, rất khẳng định nói:

- Chỗ kia đi vào là một mê trận, ta mất ba nghìn năm mới tìm được lối ra. Phía sau mê trận có huyễn trận cường đại, huyễn trận đó ước chừng gặp mạnh sẽ càng mạnh, chúng ta chỉ cần đi vào rồi lập tức xông vào mê trận là có thể thoát khỏi chí cường giả này. Chúng ta xuyên qua huyễn trận sẽ có một tế đàn truyền tống, đến lúc đó chúng ta có thể theo tế đàn truyền tống ra Diễm Hoàng Sơn, sau đó trốn chạy.

Lục Ly do dự một chút, trầm giọng hỏi:

- Ngươi... xác định?

- Sao dám lừa chủ nhân chuyện này?

Quỷ Đạo Nhân trịnh trọng nói:

- Chủ nhân ở khu vực nào trong Diễm Hoàng Sơn?

Lục Ly suy nghĩ một hồi, lấy ra giấy bút viết vẽ.

Quỷ Đạo Nhân xem mấy lần, thở dài nói:

- Chỗ này cách lối vào còn một khoảng cách, chủ nhân ít nhất cần tiêu phí hai giây mới có thể đến lối vào...

Hai giây rất ngắn, nhưng đối với cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn thì rất dài, cường giả cấp bậc này có đủ thời gian chém chết Lục Ly mấy trăm lần.

Lục Ly vừa ló đầu ra sẽ bị chí cường giả kia công kích ngay, với sức chiến đấu của Lục Ly và Quỷ Đạo Nhân, Tử Hề đều là nháy mắt bị giây giết, cho nên bọn họ căn bản không có cơ hội chạy trốn tới lối vào bảo địa.

- Ta còn có mấy Thi Hoàng tế luyện vạn năm!

Quỷ Đạo Nhân cắn răng nói:

- Ta lấy đám Thi Hoàng ra, hẳn là có thể ngăn trở một giây, nhưng... vẫn không đủ!

Lục Ly trầm mặc, nếu Lôi Ngu không chết thì có lẽ có thể ngăn trở một giây, đáng tiếc nó biến mất trong Hủy Diệt Chi Nhãn, rất có thể bị lực lượng hủy diệt nghiền nát. Phòng ngự của Lục Ly rất mạnh, dường như có nhiều sát chiêu, nhưng hoàn toàn không đủ để chống lại cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn.

Thí dụ như Lục Ly sử dụng Tử Thần Dịch, tiếp đó thả ra Linh Trận thuật, Lục Ly phỏng chừng sẽ không ảnh hưởng cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn chút nào. Hoặc Lục Ly sử dụng siêu cấp Hủy Diệt Thần Dịch, nếu như có thể đánh trúng thì không chừng có chút tác dụng, vấn đề là... cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn sẽ cho Lục Ly cơ hội đánh trúng sao?

Trong lúc Lục Ly không biết nên làm sao thì một giọng nói mềm mại vang lên:

- Ta có thể vây khốn y một, hai giây, nhưng sau khi vận dụng thuật cấm kỵ có lẽ ta sẽ ngủ say thời gian một năm!

- Hả?

Lục Ly và Quỷ Đạo Nhân cùng nhìn về phía Tử Hề, vẻ mặt khiếp sợ. Cô bé thoạt trông chỉ có cấp Đế sơ kỳ này có thể vây khốn một cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn trong một giây? Nếu không phải biết Tử Hề có rất nhiều thần thông không thể tưởng tượng thì Lục Ly, Quỷ Đạo Nhân tuyệt đối khịt mũi khinh bỉ...

Lục Ly cùng Tử Hề nhìn nhau một cái, thấy niềm tin tuyệt đối trong mắt cô bé.

Lục Ly trầm ngâm, giây lát sau hỏi:

- Có tổn thương quá lớn cho thân thể của ngươi không?

- Không có!

Tử Hề lắc đầu, cười ngọt ngào:

- Chẳng qua hiện tại thực lực của Tử Hề quá yếu, không thể tùy ý thả ra thần thuật cấm kỵ này, với sức chiến đấu hiện tại của Tử Hề mà thả ra sẽ hao tổn một ít sinh mệnh nguyên khí, cho nên sẽ ngủ say một năm, đến lúc đó toàn bộ phải dựa vào Lục ca ca.

- Tốt!

Lục Ly gật mạnh đầu nói:

- Ngươi yên tâm, trừ phi ta chết, nếu không thì không có bất cứ võ giả có thể thương tổn ngươi!

Lục Ly không dám đợi, cũng không muốn chờ thêm nữa, hắn quyết định đánh cuộc một phen, lao vào bảo địa trong Diễm Hoàng Sơn, tiếp đó nhờ cậy bảo địa trốn chạy chí cường giả truy sát.

Diễm Hoàng Sơn, cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn kia còn ẩn nấp ở gần đó, cũng không xem như ẩn nấp, thật ra hắn ngồi xếp bằng trên một ngọn núi nhỏ, thân thể hòa thành một với thiên địa, cho nên Lục Ly không cảm giác được người này ở đâu.