Bất Diệt Long Đế

Chương 4524: Quỷ Đạo Nhân (2)




Nhóm Lục Ly tra xét đằng trước đang khai chiến thì định vòng qua, nhưng đi vòng một khoảng cách phát hiện đằng trước vẫn đang khai chiến. Tiếp đó Lục Ly tiếp tục vòng qua, đằng trước vẫn có loạn chiến.

Quỷ Đạo Nhân phát hiện dọc đường đi vẫn chưa lập công, chủ động xin đi:

- Chủ nhân, ta đi tra xét thử?

Lục Ly nhướng mày, nói:

- Đằng trước nhiều cường giả như vậy, ngươi đi tra xét, lỡ như bị cuốn vào chiến đấu thì sao?

- Ta không cần tự mình đi!

Quỷ Đạo Nhân có chút kiêu ngạo nói:

- Ta có thể khống chế tử linh, cho nên ta không cần tự mình tra xét, khống chế một ít tử linh đi tra xét tình huống là được. Hơn nữa ta còn có thể lặng lẽ khống chế những cái xác đã chết này, thông qua bọn họ cảm giác tình hình xung quanh.

- Tốt, đi đi!

Lục Ly phất tay, Quỷ Đạo Nhân bay ra ngoài, đi ra ngoài hơn một ngày mới như quỷ hồn bay về, bẩm báo tình huống tra xét được cho Lục Ly.

Đằng trước có mấy chục thế lực hỗn chiến, đánh túi bụi, khắp nơi đều là chiến trường, nơi nơi đều có tàn sát, không dò ra phạm vi bao phủ, chỉ biết rằng rất rộng.

- Mấy chục thế lực loạn chiến?

Lục Ly có chút không hiểu:

- Khai chiến cũng cần có nguyên nhân chứ? Mấy thế lực nổi điên còn có thể lý giải, nhưng mấy chục thế lực cùng nhau nổi điên, hơn nữa là loạn chiến, điều này rất khó hiểu.

- Nguyên nhân dường như là như vậy!

Quỷ Đạo Nhân giải thích:

- Phương thiên địa này có ba siêu cấp thế lực lớn, thế lực khác đều là phụ thuộc của ba thế lực lớn này, ba thế lực lớn đang tranh đoạt một chỗ bảo địa, cho nên hạ lệnh thế lực dưới tay tranh đoạt. Dần dà diễn biến thành cục diện mấy chục thế lực loạn chiến, trận loạn chiến này đã đánh hơn nửa năm.

Lục Ly nhíu mày hỏi:

- Nếu đi vòng qua thì mất bao lâu?

- Ước chừng hao phí thời gian nửa năm đi!

Quỷ Đạo Nhân nói:

- Trong Tiên Vực thường có đánh nhau, dù chúng ta vòng qua thì phỏng chừng bên kia lại đánh nhau, chẳng lẽ cứ đi vòng qua mãi?

- Trước kia?

Lục Ly liếc xéo:

- Ngươi thường đi trong Đông Cảnh? Trước kia ngươi làm sao vượt qua khu vực giống như vậy?

- Thưa chủ nhân!

Quỷ Đạo Nhân đáp:

- Nếu gặp phải đại hỗn chiến thì ta không dám lộn xộn, sẽ lùi về, tìm nơi ẩn nấp. Cũng có mấy lần lén xuyên qua trung tâm chiến trường, nhưng rất nhiều lần đều suýt chết.

- Chính giữa chiến trường?

Lục Ly vuốt sống mũi nói:

- Đại chiến thì cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn nhiều như vậy, ngươi có thể sống đến hiện tại đã là kỳ tích!

- Không...

Quỷ Đạo Nhân nở nụ cười, nhưng khuôn mặt vừa già vừa xấu còn xăm hình lúc cười trông đặc biệt rùng rợn, hắn nói:

- Cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn cơ bản không ra tay với chúng ta, cho dù phát hiện ra chúng ta cũng sẽ không nhìn. Cường giả cấp bậc cỡ đó nếu không phải trong tình huống đặc biệt thì sẽ không tự hạ thân phận xuống tay với Thánh Hoàng bình thường.

- Ừm, cũng phải.

Lục Ly nhẹ gật đầu, dường như là đạo lý này, phía trước chiến đấu chỗ Vấn Tiên Cung cũng vậy, nếu không có nguyên nhân đặc biệt thì cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn sẽ không ra tay với Thánh Hoàng, quân sĩ bình thường, sẽ mất thân phận.

Lục Ly con ngươi lấp lóe, trầm ngâm giây lát hỏi:

- Ý của ngươi là kiến nghị ta trực tiếp xuyên chiến trường này?

Quỷ Đạo Nhân không dám tiếp lời, hắn chắp tay nói:

- Ta chỉ nói ra tình huống, cụ thể thỉnh chủ nhân tự quyết định, thuộc hạ không dám loạn gián ngôn.

Lục Ly trầm ngâm, hiện tại mới tính đi vào chân chính Đông Cảnh đi? Kế tiếp loại cục diện này sẽ càng lúc càng nhiều, chẳng lẽ hắn luôn vòng qua? Vậy chẳng phải là vòng qua nguyên Đông Cảnh?

- Xông!

Lục Ly cắn răng, hắn có Thần Ẩn thuật, chỉ cần cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn không công kích hắn, vậy thì hắn là an toàn. Nếu không thể làm gì khác hơn, vậy đi vào trong Pháp Giới.

Một võ giả phải có lòng trực diện sống chết, nếu không có dũng khí đối mặt tử vong thì hắn vào Tiên Vực làm cái gì? Ngoan ngoãn về Thiên Loạn Tinh Vực sống ngày tháng nhàn nhã không phải càng tốt sao?

- Đi!

Lục Ly vung tay lên, mang theo Quỷ Đạo Nhân cắn răng đi hướng bên trong, phương xa mấy chục vạn dặm, mấy trăm võ giả đang khai chiến, bầu trời bị xé rách từng mảnh, tình hình chiến đấu rất nóng.

Lục Ly thu Tử Hề vào, khi đến gần chiến trường, hắn hỏi:

- Tự ngươi có tiềm hành thần thuật không? Nếu không có thì ta mang theo ngươi đi đi, võ giả dưới vô hạn đến gần Đại Viên Mãn không thể nhìn thấu thuật tiềm ẩn của ta.

- A?

Quỷ Đạo Nhân có chút hoài nghi, lúc trước Lục Ly không bày ra năng lực về tiềm ẩn, cho nên Quỷ Đạo Nhân có chút hoài nghi, có phải là Lục Ly đang khoác lác?

Lục Ly không hạ mệnh lệnh, cho nên Quỷ Đạo Nhân do dự một lúc, nói:

- Chủ nhân, bản thân ta có một ít thần thuật tiềm ẩn, hay là ta đi trước? Nếu ta không được thì chủ nhân mang ta đi sau?

- Được rồi.

Lục Ly cũng lười nói nhảm, dù sao nếu thật sự tình huống không đúng, Quỷ Đạo Nhân bị vây công, hắn có thể cứu sẽ cứu, không cứu được thì hắn mặc kệ. Quỷ Đạo Nhân tự muốn chết, hắn không phải chúa cứu thế.

Lục Ly bỗng lắc người biến mất, Quỷ Đạo Nhân ngẩn ra, theo sau lộ vẻ kinh hãi, thần niệm của hắn xem xét bốn phía, đồng thời cảm ứng, nhưng không cách nào tìm được vị trí chính xác của Lục Ly.

May mà hắn cùng Lục Ly có một chút liên kết tinh thần, cho nên đại khái biết Lục Ly ở xung quanh, chẳng qua không thể tìm được bóng dáng của Lục Ly.

- Đúng là người thần!

Lần này Quỷ Đạo Nhân xem như hoàn toàn chịu phục, Lục Ly không hề khoác lác, thật sự có thần thuật nghịch thiên. Trong đầu hắn nảy ra một ý nghĩ, Lục Ly có phải là công tử của siêu cấp đại gia tộc không? Nếu không phải thì tại sao còn trẻ đã có sức chiến đấu khủng bố như vậy, còn có nhiều thần thuật biến thái đến thế.

Quỷ Đạo Nhân có chút hối hận, sớm biết như vậy đã khiến cho Lục Ly mang theo hắn đi. Lời đã nói ra, Quỷ Đạo Nhân ngượng ngùng đi cầu Lục Ly. Trên người Quỷ Đạo Nhân lóe luồng sáng đen, bị khói đen bao trùm vào, theo sau khói đen dần dần tán đi, thân thể của hắn cũng biến mất.