Bất Diệt Long Đế

Chương 4504: Người từ ngoài đến




Nhưng suy nghĩ nhiều cũng vô nghĩa, hiện tại nên nghĩ cách vượt qua Ngạc Dạ, giây phút này Lục Ly thậm chí xung động muốn trốn vào Pháp Giới. Các quân sĩ nếu bị Ngạc Dạ xâm nhập cũng không đáng lo, chỉ sợ cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn bị ảnh hưởng thì lớn chuyện.

Bốn phía quân sĩ luống cuống, cơ hồ tất cả quân sĩ trong mắt đều xuất hiện vẻ kinh hoàng, hơn nữa đều đề phòng nhìn xung quanh, sợ quân sĩ gần mình đột nhiên chém một nhát.

Nhóm Đoàn công tử cũng luống cuống, ở trong Ngạc Dạ thì không ai làm gì được, bỏ vào quân sĩ cũng vẫn bị ảnh hưởng. Bọn họ không quan tâm sự sống chết của đám quân sĩ bình thường, chết hết đều không sao cả.

Bọn họ chỉ sợ các quân sĩ giết chóc, dẫn tới chí cường giả cũng bắt đầu tự tàn sát nhau, đến lúc đó bọn họ đều phải chết. Cho nên Đoàn công tử phi thường quyết đoán truyền âm nói:

- Chúng ta tạm rút trước, rời khỏi nơi này, nơi này nguy hiểm!

Trong Ngạc Dạ, võ giả càng nhiều càng nguy hiểm, tản ra thì dễ vượt qua hơn. Cho nên vì an toàn của bọn họ, nên tách ra, nơi này là nơi nguy hiểm nhất.

Mười mấy cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn hộ tống nhóm Đoàn công tử nhanh chóng rời đi. Mấy công tử, tiểu thư này vừa đi, các công tử, tiểu thư khác đều luống cuống, toàn bộ yêu cầu hộ vệ của mình mang mình đi.

Vốn có trên trăm cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, nhưng trên cơ bản đều là hộ vệ cho công tử, tiểu thư của tộc quần, thế lực riêng, bọn họ đi dẫn phát hiệu ứng dây chuyền, thoáng chốc đi hơn một nửa.

Cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn rời đi, màn hào quang tự nhiên sẽ biến mất, khói độc lan tràn lại đây, rất nhiều võ giả thoáng chốc trúng độc.

Vốn cục diện sẽ không chuyển biến trong tích tắc, cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn vừa đi lập tức dẫn phát tuyết lở, vô số quân sĩ hoảng loạn hét to, hỗn loạn phát sinh, tiếp đó... giết chóc phát sinh.

- Xong rồi!

Lục Ly bất nhẫn khép mắt lại, hắn biết hơn một trăm vạn quân sĩ xong rồi, ai cũng không cứu được bọn họ, không cần vài canh giờ, hơn một trăm vạn quân sĩ không còn một người sống sót, nơi này cũng sẽ biến thành luyện ngục.

Oong!

Lục Ly không phải chúa cứu thế, hắn cũng không cứu được đám quân sĩ này, hắn lắc người đi vào Pháp Giới, chờ đợi Ngạc Dạ qua.

Bên này quả nhiên biến thành luyện ngục!

Vốn ở một chỗ lâu như vậy, chúng quân sĩ trong lòng đã căng thẳng, nghe nói ở trong Ngạc Dạ thì càng thêm luống cuống, chờ đám công tử, tiểu thư và cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn rời đi, võ giả ở đây tan vỡ.

Khi phát sinh rối loạn, hỗn chiến bạo phát, khi võ giả thứ nhất chết đi, máu chảy ra giống như đốm lửa đốt cháy cánh đồng.

Vô số võ giả ánh mắt trở nên màu đỏ máu, có một số võ giả xuống tay với quân sĩ bên cạnh, từng mảnh võ giả bị giết, mùi máu bắt đầu bao phủ bốn phía, tất cả võ giả đều điên cuồng.

Hơn một trăm vạn võ giả bắt đầu công kích nhau, cùng với giết chóc càng nhiều, đám võ giả bị lạc thần trí càng lúc càng nghiêm trọng. Ban đầu còn có võ giả giữ được chút lý trí, xung quanh có võ giả công kích bọn họ, bọn họ cũng không có xuống tay giết. Khi công kích nhiều lên, mùi máu càng nồng thì đám võ giả này cũng nổi khùng.

Đầy khắp núi đồi đều là võ giả, bọn họ công kích lẫn nhau, võ giả này vừa giết một võ giả khác thì bị một võ giả từ sau lưng giết chết.

Máu tươi đã nhuộm đỏ mặt đất, tay chân cụt và xác chết chồng chất như núi. Tiếng hét thảm, tiếng gầm rống, tiếng hú như dã thú liên tiếp. Động đất, không gian kịch liệt dao động, bên này biến thành luyện ngục.

Giết chóc kéo dài hơn hai canh giờ, khu vực xung quanh không có một võ giả, toàn bộ đều chết hết. Chỉ cần ở trong Ngạc Dạ, nổi điên thì không giết hết sinh linh quanh mình sẽ không dừng lại. Cho nên trận giết chóc này sẽ liên tục đến khi sót lại một cường giả, vừa rồi cũng quả thực còn lại một cường giả, nhưng cường giả kia bởi vì bị thương quá trọng, không lâu sau đã chết.

Lục Ly luôn lặng lẽ cảm ứng tình huống bên ngoài, trên mặt hắn không vui không buồn, đời này hắn đã thấy nhiều giết chóc, đã từng chứng kiến cảnh tượng mấy nghìn người chết trên chiến trường, nên cảnh này chẳng là gì.

Lần đầu tiên Lục Ly thật sự hiểu sự khủng bố của Ngạc Dạ của Tiên Vực. Đừng nói hơn một trăm vạn võ giả, nơi đây cho dù có một ức võ giả, một khi bị Ngạc Dạ bao trùm vào thì rất nhanh tất cả sẽ chết sạch.

Vấn đề quay về ý nghĩ lúc trước của Lục Ly, Ngạc Dạ này rốt cuộc là cơ duyên xảo hợp? Hay do cường giả của ba đại tộc dân địa phương làm ra? Nếu như là vế sau thì khủng bố. Ngạc Dạ bị khống chế, nó là pháp tắc thần bí của Tiên Vực.

Ở trong Ngạc Dạ, dù núp vào Thần Khí không gian vẫn bị ảnh hưởng, nhưng ở trong Pháp Giới thì khác, Lục Ly cảm giác như đi vào thế giới khác, không bị ảnh hưởng gì. Ngạc Dạ còn chưa qua, Lục Ly cũng không dám ra ngoài, chờ ở bên trong. Trong lòng hắn cũng đang suy tư, nên phá cục bằng cách nào?

Chống lại ba đại tộc dân địa phương? Lục Ly còn không có thực lực đó. cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn còn không đánh lại, chớ nói chi hắn.

Cho nên trông chờ bản thân hắn phá cục thì cơ bản không thể nào, chỉ có thể hy vọng đại chiến kết thúc, đại trận này tự động cởi bỏ, hay là đợi cường giả Đại Viên Mãn trong tộc của nhóm Đoàn công tử đến, khi đó đại trận bị phá vỡ dễ dàng, hắn có thể chạy đi.

Thời gian trôi qua nhanh, đêm tối rất nhanh qua đi. Khoảnh khắc đêm tối biến mất, Lục Ly lập tức đi ra, theo sau nhanh chóng lắc người lướt đi, thu lấy một mớ nhẫn không gian.

Hơn một trăm vạn võ giả, có mấy nghìn Thánh Hoàng, đa số nhẫn không gian chưa bị hủy, Lục Ly lần này xem như phát tài, kiếm tiền từ người chết. Lục Ly nhanh chóng vụt qua, xung quanh có khói độc, nhưng hắn không quan tâm, chỉ mất một nén hương đã thu gom tất cả nhẫn không gian.

- Quả nhiên phát tài!

Lục Ly cất vào mớ nhẫn không gian, lắc người vào Pháp Giới, hắn tùy ý dùng thần niệm quét một cái. Phát hiện trong nhiều nhẫn không gian có rất nhiều Thiên Thạch, thần tài đan dược.