Bất Diệt Long Đế

Chương 4483: Phản kích (2)




Một, hai tháng này Lục Ly không nhàn rỗi, mà là tiếp tục hỗ trợ hợp nhất chiến trận, lập tức đại chiến, hắn phải bảo đảm chiến trận không có bất cứ vấn đề gì. Như vậy mới có thể cho Quỷ Vấn một giải thích, bảo hộ Vũ Dương, Mạc Thiên Thiên và Loan Tịch tốt hơn.

Thời gian trôi qua nhanh, nháy mắt hơn một tháng trôi qua, nhị cung chủ rốt cuộc truyền ra lệnh, toàn thể chuẩn bị chiến tranh, rất có thể phải bùng nổ đại chiến. Tin tức này truyền ra, quân sĩ của Vấn Tiên Cung không căng thẳng và khủng hoảng, ngược lại đều mong đợi không thôi.

Trường kiếm đã mài bén, chỉ chờ khoảnh khắc rút khỏi vỏ tỏa sáng chói mắt.

Một đêm trước khi xuất chiến, đại quân nhận được mệnh lệnh nghỉ ngơi lấy sức, ngừng huấn luyện. Mạc Thiên Thiên biết đại chiến lập tức sắp bắt đầu, nàng cũng đoán được sau đại quân là Lục Ly sẽ rời khỏi, nàng chui vào thành bảo của hắn.

Đêm nay Mạc Thiên Thiên rất điên cuồng, Lục Ly không chịu nổi Mạc Thiên Thiên cầu hoan, tuy nàng luôn cười nhưng hắn cảm giác được nỗi buồn và bất an trong lòng nàng. Dường như cây to sau lưng nàng sắp bay đi, dường như vĩnh viễn không thể gặp lại nữa, nàng muốn đêm nay thành hồi ức vĩnh viễn.

Ngày thứ hai, đại quân xuất phát rời khỏi tiểu thế giới, ra Thiên Hà Thành, theo sau nhị cung chủ tự mình mang theo, đại quân không ngừng nghỉ, trực tiếp lao tới Thanh Nhai Sơn.

Các chiếc chiến thuyền dâng lên, một đám quân sĩ thẳng sống lưng, như những thanh kiếm bén đứng trên sàn thuyền, biến mất ở chân trời xa. Không khí trong Thiên Hà Thành trở nên đặc biệt nghiêm túc, tràn ngập khí túc sát. Tin Thiên Hà Hội sắp đại chiến căn bản ẩn giấu không được, dù sao triệu tập nhiều quân sĩ như vậy.

Lục Ly ở trong một chiếc chiến thuyền, hắn nhìn ba người Vũ Dương, Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch, trịnh trọng nói:

- Ta sẽ không tham gia trận chiến này, toàn bộ chiến đội đều là các ngươi chỉ huy. Các ngươi không cần khẩn trương, chỉ huy giống như lúc huấn luyện bình thường là được. Ta chỉ muốn nói hai điều với các ngươi, thứ nhất phải chú ý bảo hộ chính mình, các ngươi phải ghi nhớ thân phận của mình, các ngươi là người chỉ huy chiến đội chứ không phải mãnh tướng. Các ngươi là soái, không phải tướng. Cho nên các ngươi không được dựa vào vũ dũng của mình đi đánh chết kẻ địch, càng cần lợi dụng chiến trận đi nghiền nát kẻ địch. Mặt khác phải chú ý ẩn khuất, các ngươi học được rất nhiều kỹ xảo trong Tử Thần, không cần ta nói nhiều!

- Thứ hai, các ngươi phải chú ý ổn định ít gây chú ý, các ngươi nên biết với sức chiến đấu và kinh nghiệm của các ngươi mà trở thành trưởng lão đã là một bước lên trời. Hơn nữa các ngươi còn có quyền chỉ huy chiến đội, tức là quyền lợi của các ngươi vượt qua vô số trưởng lão, chỉ dưới ba vị cung chủ. Thời gian ngắn ba vị cung chủ sẽ rất trọng thị các ngươi, nhưng căn cơ của các ngươi rất cạn, cho nên có trưởng lão chắc chắn sẽ tìm mọi cách hãm hại các ngươi. Nếu trận chiến này thua cũng không sao, thắng thì Vấn Tiên Cung sẽ được đến ích lợi to lớn, đến lúc đó nhất định sẽ phát sinh xung đột, các loại âm mưu quỷ kế sẽ nhằm vào các ngươi...

Lục Ly nói đến đây thì tạm dừng, để ba người tự suy nghĩ. Khuôn mặt ba người trầm xuống, sắc mặt của Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch nghiêm túc hơn.

Lúc trước bọn họ không suy nghĩ nhiều, bởi vì Lục Ly đã dàn xếp hết cho bọn họ, bọn họ cho rằng thành một phần không thể thiếu của Vấn Tiên Cung thì vững như Thái sơn. Hiện tại Lục Ly vạch ra, bọn họ đều là người thông minh, lập tức biết Lục Ly không phải nói chuyện giật gân, xác suất xảy ra là rất lớn.

Đến giờ phút này bọn họ càng cảm giác Lục Ly trọng yếu, có Lục Ly ở thì bọn họ không cần suy nghĩ nhiều, bởi vì Lục Ly vĩnh viễn suy nghĩ xa hơn, mưu đồ đầy đủ hơn bọn họ.

Loan Tịch cảm khái:

- Nổi tiếng tất nhiên có tài!

Lục Ly có thể nổi lên trong Thiên Loạn Tinh Vực nhanh như vậy, không chỉ dựa vào sức chiến đấu của hắn, mưu lược cũng là phần không thể thiếu.

Vũ Dương, Loan Tịch, Mạc Thiên Thiên trầm ngâm giây lát, ba người nghĩ ra một ít biện pháp nhưng cảm giác không có tác dụng quá lớn.

Mạc Thiên Thiên nói:

- Dựa theo ngươi nói như vậy, cho dù chúng ta thu liễm mũi nhọn không gây chú ý cũng vô nghĩa. Chúng ta xâm chiếm quyền lợi của những trưởng lão này, bọn họ hiện tại sẽ không nói cái gì, nhưng sau lưng chắc chắn ghi hận trong lòng, sẽ tìm tất cả biện pháp dùng các loại âm mưu quỷ kế đối phó chúng ta, đến lúc đó chúng ta nên làm sao?

Vũ Dương trầm ngâm không nói, Loan Tịch hơi bối rối, lúc trước bọn họ ở trong Thiên Loạn Tinh Vực, việc gì đều suôn sẻ, cảm giác bầu trời luôn không sụp xuống.

Hiện tại đột nhiên tỉnh ngộ lại, đó là bởi vì gia tộc, chín Đầu Sỏ chống sau lưng bọn họ.

Đến Tiên Vực, bởi vì có Lục Ly, bọn họ cũng tìm được trụ cột tinh thần. Hiện tại Lục Ly phải đi, mà khắp nơi lại ẩn nấp nguy cơ, khiến bọn họ bối rối từng giây từng phút, có chút không biết làm sao.

Nếu chỉ là đơn thuần chiến đấu thì sẽ không hoảng loạn như vậy. Hiện tại dính dáng đến âm mưu quyền đấu, bọn họ không am hiểu mặt này, nội đấu trong Tử Thần không đến lượt bọn họ lên sân.

Lục Ly không nói chuyện, mà là yên lặng nhìn bọn họ, để bọn họ tự suy nghĩ, tự tìm cách. Hắn có thể giúp một lần, nhưng không giúp được bọn họ cả đời, hắn đi rồi sẽ phát sinh rất nhiều chuyện, hết thảy đều phải dựa vào bọn họ vượt qua.

Vũ Dương trầm ngâm giây lát, mở miệng nói:

- Chủ động xuất kích!

Dường như Mạc Thiên Thiên cũng hiểu ra điều gì, nàng nói:

- Ôm đoàn sưởi ấm, tính kế từng bước?

Loan Tịch vắt óc nghĩ thật lâu, thấy Lục Ly khích lệ nhìn mình thì cắn răng nói:

- Tăng lên thực lực?

- Không sai, thực lực!

Lục Ly rốt cuộc mở miệng, hắn mỉm cười nói:

- Nhưng ta nói thực lực khác với thực lực mà Loan Tịch suy nghĩ. Nàng muốn nói sức chiến đấu của chính mình đúng không? Ta thì nói đến thực lực tổng thể của phe các ngươi.

Mạc Thiên Thiên cùng Vũ Dương ra chiều đăm chiêu, Lục Ly giải thích:

- Chắc các ngươi từng nghe một câu nói, trước mặt thực lực tuyệt đối, bất cứ âm mưu quỷ kế đều là mây bay.