Bất Diệt Long Đế

Chương 4479: Một năm




Lục Ly tạm dừng một lúc nói tiếp:

- Không giấu ba vị cung chủ, ta đến Tiên Vực thật ra không phải để rèn luyện, cũng không phải muốn lang bạt, mà là đến tìm đệ đệ của ta. Đệ đệ của ta giờ phút này ở Đông Cảnh, cho nên ta sẽ không ở trong Nam Cảnh quá lâu. Ba vị cung chủ dày yêu như thế, Lục Ly rất là hổ thẹn.

Ba vị cung chủ luôn nhìn chằm chằm vào mắt Lục Ly, thấy ánh mắt tràn ngập chân thành, ba vị cung chủ đã tin một nửa, nhị cung chủ cùng tam cung chủ không nói chuyện.

Quỷ Vấn nhẹ gật đầu hỏi:

- Khi nào thì đi?

- Chờ thêm một năm nữa!

Lục Ly suy nghĩ một hồi bổ sung thêm:

- Ba vị cung chủ chắc là nhìn trúng tài mọn của ta? Ta có hai bằng hữu, bọn họ chủ yếu chấp hành thứ này, đều là bọn họ thực hành cụ thể. Cho nên ba vị cung chủ có thể trọng dụng bọn họ, bọn họ có thể dễ dàng hợp nhất tất cả võ giả của Vấn Tiên Cung, khiến sức chiến đấu toàn bộ Vấn Tiên Cung tăng lên gấp hai, ba lần đều được.

- Ồ?

Ba vị cung chủ liếc nhau, trong lòng ngược lại khe khẽ thở phào, xem tình huống Lục Ly quả thực là muốn đi Đông Cảnh chứ không phải bị Thiên Hà Hội đào đi. Lục Ly khiến bọn họ trọng dụng bằng hữu của hắn tức là để bằng hữu lại nơi này, hai bằng hữu của hắn còn biết loại chiến trận kia, vậy thì không sao, dù sao bọn họ chỉ cần loại chiến trận này.

- Ta sẽ ở lại đây một năm!

Lục Ly rất chân thành nói:

- Ta mang theo hai bằng hữu của ta huấn luyện hợp nhất Vấn Tiên Cung xong rồi sẽ lặng lẽ rời đi. Chúng ta có chín huynh đệ tỷ muội cùng nhau đến, xin ba vị cung chủ chăm sóc nhiều cho.

- Tốt!

Quỷ Vấn cực kỳ trịnh trọng gật đầu nói:

- Lục Ly, bổn tọa trịnh trọng hứa hẹn, chỉ cần ngươi giúp chúng ta hoàn thành chiến trận, ta tuyệt đối sẽ không bạc đãi huynh đệ tỷ muội của ngươi.

- Hứa một lời, đa tạ ba vị cung chủ!

Lục Ly lại lần nữa khom người, theo sau cười cười nói:

- Ta đi Đông Cảnh, sau khi tìm được đệ đệ của ta ước chừng sẽ quay về Nam Cảnh. Đến lúc đó có lẽ sẽ tiếp tục góp sức dưới trương của ba vị cung chủ, hy vọng ba vị cung chủ không cần ghét bỏ.

- Làm sao có thể ghét bỏ?

Quỷ Vấn nở nụ cười nói:

- Vi trí tứ cung chủ Vấn Tiên Cung luôn để lại cho ngươi, khi nào ngươi trở về thì khi đó là tứ cung chủ của chúng ta.

Lục Ly và Quỷ Vấn cười nhìn nhau, theo sau bọn họ thương nghị một ít sự tình. Quỷ Vấn quyết định rút hết quân sĩ Vấn Tiên Cung, chọn một nơi bí mật, tụ tập quân sĩ Vấn Tiên Cung lại, tập trung huấn luyện hợp nhất trong một năm.

Trận chiến này mới vừa kết thúc, bốn thế lực lớn đại bại mà về, trong thời gian ngắn chắc chắn sẽ không tiến công, cần thời gian dài để quân tâm, sĩ khí khôi phục. Cho nên trong khoảng thời gian này là thời cơ tập huấn tốt nhất, đây cũng là việc lớn của Vấn Tiên Cung, chờ huấn luyện hợp nhất xong xuôi thì thực lực của Vấn Tiên Cung sẽ tăng nhiều.

Lục Ly đi về, nhóm Mạc Thiên Thiên, Vũ Dương, Loan Tịch luôn chờ trong thành bảo, thấy Lục Ly trở về thì xúm lại.

Vũ Dương hỏi:

- Sao rồi? Cho trọng thưởng gì?

- Cho một vị trí, nhưng ta không nhận!

Lục Ly ngay thẳng công bố:

- Một năm sau ta sẽ rời đi, ta cùng ba vị cung chủ bàn hết rồi, bọn họ sẽ chăm sóc các ngươi, Vũ Dương cùng Mạc Thiên Thiên sẽ trở thành trưởng lão của Vấn Tiên Cung, mấy người Loan Tịch có lẽ sẽ trở thành phó thống lĩnh. Một năm tiếp theo, Vũ Dương, ngươi và Mạc Thiên Thiên sẽ trở thành giáo đầu hợp nhất Vấn Tiên Cung, đa số quân sĩ Vấn Tiên Cung đều sẽ huấn luyện hợp nhất, gộp thành chiến trận. Khoảng thời gian một năm này hai người chịu vất vả chút, đa số việc cần hai người tự làm. Đương nhiên, làm tốt thì địa vị của các ngươi ở Vấn Tiên Cung cũng sẽ ổn định, ít nhất các ngươi sẽ đứng vững gót chân trong Tiên Vực.

Nghe Lục Ly nói xong, trên mặt Mạc Thiên Thiên và Vũ Dương không có một chút nét vui mừng, Loan Tịch lộ biểu cảm phức tạp. Cuối cùng Lục Ly vẫn muốn đi, ra đi một mình. Tuy bọn họ sống thoải mái trong Vấn Tiên Cung hơn, nhưng không còn Lục Ly, dường như thiếu một ít cảm giác an toàn, cũng ít kích thích.

Mạc Thiên Thiên u oán nhìn Lục Ly giây lát, cuối cùng vẫn không kiềm được sâu kín hỏi:

- Một năm sau là đi?

Lục Ly gật đầu khẳng định:

- Đúng vậy, một năm sau!

Tuy Mạc Thiên Thiên hỏi câu này, nhưng Lục Ly biết nàng muốn hỏi là có thể mang theo nàng không. Tiếc rằng Lục Ly cho đáp án kiên quyết, không chừa chút ảo tưởng cho Mạc Thiên Thiên. Sắc mặt của Mạc Thiên Thiên trở nên cay đắng, dường như cả người đều mất đi tinh khí thần.

Nửa tháng sau, quân sĩ bên Thanh Nhai Sơn hành động, chỉ để lại mấy chục cấp Đế, mấy Thánh Hoàng, còn lại đều về Thiên Hà Thành.

Chỗ Thiên Hà Thành triệu tập một số trưởng lão và cấp Đế đi trấn thủ Thanh Nhai Sơn, đa số võ giả đều tập hợp trong thành, truyền tống trong tổng bộ của Vấn Tiên Cung rời đi.

Bọn họ đi một căn cứ bí mật của Vấn Tiên Cung, bên ngoài không biết giới diện này, còn là một tài nguyên bảo địa. Quỷ Vấn định tập huấn một năm tại đây, hơn nữa khiến nhị cung chủ tự mình ở đây trấn giữ.

Vấn Tiên Cung còn có quân sĩ, cường giả ở trong tài nguyên bảo địa khác, đa số đều triệu tập trở về, cộng hết lại được ba nghìn quân sĩ. Trong ba nghìn đó có gần hai nghìn Thánh Hoàng, còn lại là cấp Đế không tệ, có thể thấy thực lực của Vấn Tiên Cung hùng hậu.

Bên này có một tiểu thế giới khá lớn, xây dựng nhiều thành bảo, Lục Ly và Vũ Dương, Mạc Thiên Thiên đến trước, bọn họ nhốt mình trong một tòa thành bảo, xem tư liệu cả ngày.

Lần này huấn luyện hợp nhất không phải ba trăm quân sĩ, mà là ba nghìn quân sĩ, cho nên khó khăn lớn gấp vô số lần. Sơ sẩy một cái thì có lẽ không thể thành công huấn luyện ra chiến trận, ngược lại dẫn phát loạn trận, suy yếu sức chiến đấu phe ta, thậm chí rất có thể dẫn đến người mình ngộ thương người mình, chính mình đảo lộn trận hình.