Bất Diệt Long Đế

Chương 4477: Mượn một người




#share_by_CandyFamily

#t.me/tutiengioi

Cuối cùng đại quân địch rút lui hết, chí cường giả cũng rút đi, không ai chết, nhưng có ba chí cường giả bị thương. Chí cường giả của hai bên đều kiềm chế, bởi vì bọn họ rất rõ ràng, còn chưa đến lúc liều mạng. Miễn bọn họ không chết, đi đâu đều có thể chiếm cứ một khối địa bàn, tụ tập nhiều quân sĩ.

Ù ù ù!

Một phương hướng khác, đại quân chỗ Diễn Vũ Điện cũng rút lui, nếu bọn họ còn chưa rút, e rằng sẽ toàn quân bị diệt. Lỡ bị đại quân bên này đè ép qua thì muốn chạy cũng không được.

- Được rồi!

Quỷ Vấn ngăn trở nhóm Lục Ly truy sát, hắn ra lệnh:

- Tất cả các ngươi về Thanh Nhai Sơn đi, lo nghỉ ngơi hồi phục, chờ đợi phong thưởng.

- Đa tạ cung chủ!

Các quân sĩ Vấn Tiên Cung hớn hở, lần này bọn họ lập công lớn, nếu không nhờ có Vấn Tiên Cung thì tình hình cuộc chiến đã không xoay chuyển, cho nên Vấn Tiên Cung chắc chắn sẽ giành được ích lợi lớn từ chỗ Thiên Hà Hội, bọn họ cũng sẽ được thưởng dày.

- Đi!

Lục Ly mang đội rời đi, đám võ giả chiến đội thứ năm đều thả lỏng tinh thần, ánh mắt nhìn Lục Ly như nhìn Thần Linh.

Sau trận chiến này, đừng nói là Lục Ly ngồi vững vị trí thống lĩnh, e rằng đề cử hắn trở thành cung chủ thứ bốn thì trong chiến đội thứ năm không có võ giả nào không phục.

Không chỉ nhóm Lục Ly trở lại, tam cung chủ cũng về theo, mục đích chính là trông chừng bảo bối Lục Ly. Chẳng những vì đề phòng bốn thế lực lớn quay ngược về đánh bất ngờ, cũng vì phòng ngừa Thiên Hà Hội bắt cóc Lục Ly.

Phía trước tam cung chủ còn cho rằng chiến trận này là Lư Sắt làm ra, bây giờ mới nhận ra, nhiều năm qua Lư Sắt không sáng tạo ra chiến trận, hiện tại sao đột nhiên làm ra chiến trận huyền diệu như vậy? Hơn nữa toàn bộ chiến trận đều dưới sự chỉ huy của Lục Ly, nhìn từ ánh mắt của võ giả chiến đội thứ năm thì biết Lục Ly mới là trung tâm của chiến đội.

Bảo hộ Lục Ly, vậy tương đương bảo hộ loại chiến trận này, nếu toàn quân huấn luyện chiến trận này, tổ hợp nghìn người thì sức chiến đấu sẽ cực kỳ khủng bố. Sức chiến đấu tổng thể của Vấn Tiên Cung sẽ tăng lên gấp mấy lần, đến lúc đó tuyệt đối vượt trên Diễn Vũ Điện, Thiên Hà Hội cũng sẽ tìm tất cả biện pháp lôi kéo bọn họ, sẽ phải nhường ra ích lợi cực kỳ lớn.

Cho dù không cho lợi, bọn họ cũng có thể đi khuếch trương, đi công chiếm địa bàn lân cận, thậm chí lôi kéo một ít tiểu thế lực đi công chiếm một tòa thành trì, trở thành bá chủ một phương.

Có khi một thế lực có được một chí cường giả cường đại thì tiểu thế lực có thể nhanh chóng trở thành thế lực lớn. Có khi một tiểu thế lực được đến một món báu vật siêu mạnh cũng có thể khiến thế lực này phát triển nhanh lớn mạnh. Chiến trận thần kỳ này cũng có thể có thể khiến Vấn Tiên Cung cấp tốc nổi lên, trở thành một siêu cường thế lực.

Thế lực càng mạnh, địa bàn càng lớn thì tài nguyên sẽ càng nhiều. Có nhiều tài nguyên thì có thể tuyển nhận càng nhiều cường giả và quân sĩ, thế lực đó sẽ trở nên càng lúc càng cường đại, như vậy thì có thể hình thành một tuần hoàn lương tính, càng lúc càng mạnh.

Thiên Hà Hội bắt đầu thu dọn chiến trường, cứu trị người bệnh, đoạt lại chiến lợi phẩm. Hội trưởng của Thiên Hà Hội thì ở một mình với Quỷ Vấn, bọn họ còn mở ra một màn hào quang ngăn cách âm thanh.

Hai cường giả ban đầu đều không nói chuyện, dường như đang suy nghĩ nên nói thế nào, qua thời gian một nén hương, hội trưởng của Thiên Hà Hội mới nói:

- Tòa Hắc Giác Sơn ở phía tây cách Thanh Nhai Sơn không xa, Thiên Hà Hội không tiện bỏ mặc nó, Quỷ Vấn hỗ trợ quản lý giùm được không?

- Hắc Giác Sơn?

Quỷ Vấn sửng sốt, mọi người đều biết mục đích hắn còn ở lại đây. Vấn Tiên Cung lập công lớn, xoay chuyển tình hình cuộc chiến, Thiên Hà Hội nhất định phải cho Vấn Tiên Cung chút lợi, nếu không thì Vấn Tiên Cung lấy gì phong thưởng cho quân sĩ, các cường giả dưới tay?

Lần này nếu không nhờ cường giả của Vấn Tiên Cung tiếp viện, Thiên Hà Hội chắc chắn đại bại, địa bàn cũng mất, nguyên tài nguyên bảo địa thuộc về người khác, cho nên chia một ít tài nguyên bảo địa cho Vấn Tiên Cung là phi thường hợp lý.

Nhưng mà!

Tặng Hắc Giác Sơn cho Vấn Tiên Cung thì hơi quá mức, bởi vì nó là một trong ba chỗ tài nguyên bảo địa quan trọng nhất của Thiên Hà Hội. Nơi này thịnh sản một loại Hắc Giác Đằng, là một trong những thần dược hàng đầu nhất. Nhường Hắc Giác Sơn cho Vấn Tiên Cung tương đương với tặng một phần tư thu nhập tài nguyên cho Vấn Tiên Cung.

Tuy rằng lần này Vấn Tiên Cung lập công lao rất lớn, nhưng cũng không đáng giá Thiên Hà Hội nhường cho ích lợi lớn như vậy, cho nên Quỷ Vấn ngẩn ngơ, trong một chốc không phản ứng lại.

Quỷ Vấn do dự một lúc, mở miệng nói:

- Vấn Tiên Cung chúng ta không có nhiều võ giả, Hắc Giác Sơn lớn như vậy, e rằng không quản xuể. Hay là chúng ta giúp Thiên Hà Hội tạm quản lý Phong Lâm Cốc?

Quỷ Vấn từ chối khéo, nhưng nói rất rõ ràng, bọn họ không cần Hắc Giác Sơn, chỉ cần Phong Lâm Cốc. Phong Lâm Cốc là một chỗ tài nguyên bảo địa không tệ, xếp mười hạng đầu trong số tài nguyên bảo địa mà Thiên Hà Hội chiếm cứ.

Hội trưởng của Thiên Hà Hội híp mắt, cười tủm tỉm nói:

- Tuy các ngươi không có nhiều võ giả, nhưng bổn tọa cảm thấy một người bằng trăm người, các ngươi dư sức quản lý Hắc Giác Sơn. Chúng ta không đưa Phong Lâm Cốc cho các ngươi, các ngươi cho chúng ta mượn một võ giả thay thế quản lý được chứ?

Hội trưởng của Thiên Hà Hội lộ ra ý đồ chân thực, tặng Hắc Giác Sơn cho Vấn Tiên Cung, nhưng Vấn Tiên Cung nhu phải trả giá một giá đắt, đó là tặng một võ giả cho Thiên Hà Hội.

Võ giả này là ai thì không cần nói cũng biết!

Thiên Hà Hội muốn Lục Ly, cái giá là tặng Hắc Giác Sơn cho Vấn Tiên Cung. Vì một Lục Ly, Thiên Hà Hội lần này xem như bỏ vốn liếng. Lúc trước hội trưởng của Thiên Hà Hội dặn âm thầm tiếp xúc, xem thử có thể đào Lục Ly qua bên mình không, nhưng xem bộ dạng của Quỷ Vấn thì không thể nào âm thầm mang người đi, chỉ có thể huỵch toẹt ra đòi người.