Bất Diệt Long Đế

Chương 4472: Lư Sắt chết trận




Quân sĩ của Vấn Tiên Cung xông qua, mỗi một chiến đội phụ trách một phạm vi. Trên người bọn họ bị ánh sáng màu xanh tím bao phủ, vào thời khắc này đều cảm giác toàn thân tràn ngập lực lượng, sức chiến đấu tăng mạnh.

Đây là tác dụng của thần văn bên này, suy yếu kẻ địch, thời gian ngắn tăng cường sức chiến đấu của bên mình. Lục Ly cảm giác dường như lực lượng cơ thể tăng lên ba phần.

Lư Sắt mắt tỏa sáng, vung mạnh tay ra lệnh:

- Toàn quân tiến công, nghiền nát mấy vạn kẻ địch phía trước sạch sẽ!

Huấn luyện thời gian dài như vậy, Lư Sắt cảm giác hiện giờ sức chiến đấu tổng hợp của chiến đội thứ năm ít nhất tăng lên gấp hai, cho nên hắn khẩn cấp muốn nghiệm chứng, hiện giờ là cơ hội tốt kiến công lập nghiệm.

- Giết!

Đám võ giả của chiến đội thứ năm đều hưng phấn, mài dao lâu như vậy, hôm nay rốt cuộc có thể làm thịt heo dê.

Phía trước chiến đội thứ năm có mấy vạn quân sĩ, hiện giờ tất cả tạm thời bị nhốt trong sương mù. Sương mù này sẽ không nhốt đám người được lâu, phỏng chừng tối đa thời gian một nén hương sẽ bị phá vỡ, nhưng bấy nhiêu thời gian đã đủ.

Chiến đội thứ năm xông qua, như mũi đao nhọn đâm tới, chớp mắt xông vào trận địa địch.

Phía trước nhất trận địa địch có mười mấy Thánh Hoàng, bọn họ phản ứng cũng rất nhanh, lập tức xông về phía này, định chặn lại xung phong, sau đó chờ đại quân phía sau vòng quanh, đến lúc đó chiến đội thứ năm sẽ bị bao vây giết dễ dàng.

Nhưng mà...

Mười mấy Thánh Hoàng giống như đất bùn chặn trước sóng lớn ngập trời, không chịu nổi một kích, dễ dàng bị nghiền nát, không thể ngăn nổi một giây. Chiến đội thứ năm như một thanh đao nhọn không gì không thể phá đâm mạnh vào đại quân, một đường nghiền nát.

Ầm ầm ầm!

Chiến đội thứ năm thoáng chốc xung phong lao vào, nơi đi qua bất luận là quân sĩ bình thường hay cường giả Thánh Hoàng, hễ đụng phải chiến đội thứ năm đều phải chết, không có ai đỡ được một đòn. Trường hợp này giống như một con voi to lao vào bầy dê, bước ra một con đường máu, thế không thể đỡ.

- Ngăn trở bọn họ!

- Thánh Hoàng ở đằng trước tụ tập lại, ngăn lại bọn họ!

- Cùng nhau thả ra công kích, tốc độ phải nhanh, đừng để chúng xuyên thủng!

- Giết chết bọn họ, giết chết bọn họ!

- Không được, không ngăn được, không ngăn được!

- Cường giả mau tới đi, cường giả mau tới, không thể ngăn lại bọn họ!

Bốn phương tám hướng không ngừng vang lên tiếng rống to, nơi này liên tục tập kết vòng chặn lại, nhưng mỗi lần đều bị chiến đội thứ năm đột phá dễ dàng, chiến đội thứ năm tựa như sóng lớn ngập trời quét ngang hết thảy, đập nát kẻ địch chặn ở phía trước.

Bên này có mấy vạn quân sĩ, còn có năm, sáu trăm Thánh Hoàng. Nhưng đám Thánh Hoàng rải rác, quan trọng nhất chỗ này hiện tại là mê trận, tất cả cường giả muốn tụ tập trong thời gian ngắn là rất khó khăn, tối đa cũng chỉ có thể tập kết mấy chục Thánh Hoàng.

Cho nên không có bất cứ quân đội và cường giả có thể quấy nhiễu chiến đội thứ năm tiến lên, chiến đội thứ năm cũng không dừng lại, luôn hướng tới trước, nghiền nát tất cả kẻ địch đụng phải.

Đằng trước nhất chiến đội này không phải Lục Ly và Lư Sắt, hai người ở nhóm thứ hai, một khi đằng trước không cách nào nghiền nát kẻ địch thì sẽ thay đổi trận hình khúc đầu.

Bọn họ sẽ mang theo một đội cường giả xông qua, với sức chiến đấu của Lục Ly và Lư Sắt, chỉ cần không phải cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn thì rất dễ tiêu diệt.

Mê trận tách quân địch thành một đám phương trận, như vậy càng thích hợp chiến đội thứ năm xung phong liều chết. Chiến đội thứ năm dễ dàng xuyên qua một đám phương trận, tranh ra từng con đường máu, mới qua thời gian hai nén hương, bọn họ đã ba lần chọc thủng quân sĩ nơi đây, đồ sát hơn tám nghìn quân sĩ, Thánh Hoàng cũng bị diệt sát gần trăm tên.

Quan trọng nhất không phải tỷ lệ sát thương mà là tỷ lệ thương vong, đánh chết nhiều cường giả như vậy tỷ lệ tử vong phe ta bằng không, có nhiều võ giả bị thương, một số tay chân nát.

Bị thương đều có thể chữa khỏi, đứt tay đứt chân cũng không sao cả, cho nên chỉ cần không chết, vậy tương đương không có bất cứ tổn thất. Đồ sát gần vạn võ giả, gần trăm Thánh Hoàng, vậy mà không có bất cứ tổn thất, thành quả chiến đấu này quá dọa người.

- Giết!

Chiến đội thứ năm quay đầu lao vào đại quân, lại dễ dàng xuyên qua chiến trận của đại quân. Đại quân ở đây rốt cuộc hơi luống cuống, bắt đầu cầu viện mấy cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn.

- Hưm?

Mấy cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn của Lục Bàn Điện tập trung chú ý vào bên này, thật ra đã sớm chú ý tới, chiến đội thứ năm giết quá mức, quá rõ ràng, muốn không chọc người chú ý cũng khó.

Bên này tuy rằng có mê trận, nhưng đối với cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn thì vô nghĩa, bọn họ có thể thoải mái cảm ứng được.

Không chỉ riêng là chí cường giả của Lục Bàn Điện, tam cung chủ Vấn Tiên Cung cũng đã sớm chú ý tới. Hắn luôn chú ý tình hình cuộc chiến bốn phía, trong mắt của hắn lấp lóe thần quang, càng nhìn càng giật mình.

Vốn lúc Lư Sắt báo cáo với tam cung chủ thì hắn không để ý tới, cho rằng bình thường chiến trận hợp kích bình thường, hiện tại mới biết chiến trận này mạnh như vậy.

- Nguy rồi!

Tam cung chủ đột nhiên biến sắc, bởi vì hắn phát hiện một cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn của Lục Bàn Điện đột nhiên biến mất, hắn lập tức trầm giọng rống:

- Tôn Lão Ma, ngươi còn liêm sỉ không? Đi xuống tay với một Thánh Hoàng?

Vèo!

Tam cung chủ như ngọn lửa đột nhiên bùng cháy, hóa thành rồng lửa xé gió lao đi, cơ hồ cùng lúc đó, hai hơi thở cường đại xuất hiện trong Thanh Nhai Sơn, cung chủ và nhị cung chủ của Vấn Tiên Cung đều đi ra, hóa thành từng luồng sáng lấp lánh lao về phía chí cường giả của Lục Bàn Điện.

Đại quyết chiến, hai cung chủ của Vấn Tiên Cung sao có thể không đến? Lư Sắt không lo lắng cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn của đối phương là vì biết hai cung chủ đã bí mật đến đây.

- Quỷ Vấn!