Nam Cực Tiên Ông cũng không ra ngoài, mãi đợi trong tòa thành. Tất cả cường giả và quân đội Diêu Tộc cũng không dám quấy rầy hắn. Ai dám quấy rầy, kết cục khẳng định thật thảm.
Ngay hôm nay, Nam Cực Thành hoan nghênh một khách nhân kỳ dị, khách nhân này hoàn toàn bao phủ một kiện áo choàng kỳ dị, người ngoài không thể nhìn thấy chân dung của hắn. Hắn đứng ngoài Nam Cực Thành, cảm ứng không được chiến lực của hắn, nhưng tất cả Diêu Tộc đều cảm giác thật nguy hiểm.
Phù phù phù!
Bên trong thành, một đội quân sĩ lập tức bay lên không, còn có mấy Thánh Hoàng cũng bay lên không trung, mắt đầy địch ý nhìn khách nhân xa lạ, nhưng không có võ giả dám động thủ, bởi vì Nam Cực Tiên Ông ra lệnh.
- Để hắn tiến vào!
Một thanh âm già nua mà vô lực vang lên, là thanh âm của Nam Cực Tiên Ông. Người hắc bào chậm rãi đi vào trong, không nhìn quân đội đằng đằng sát khí phía sau hay những cường giả sắc mặt không tốt.
Người áo đen đi vào trong tòa thành của Nam Cực Tiên Ông, cửa tòa thành tự động mở ra, sau đó vô thanh vô tức đóng lại. Người hắc bào giống như bị cự thú nuốt sống.
Trong đại điện thật hôn ám, bên trong chỉ có một mình Nam Cực Tiên Ông, không có nước trà, thậm chí không có chỗ ngồi. Người áo đen lơ đễnh, đi vào đại điện, đứng ở giữa, nhìn Nam Cực Tiên Ông.
Nam Cực Tiên Ông không nói gì, ánh mắt lạnh lùng nhìn người hắc bào, giống như nhìn độc xà, hắn nhìn một lát, mở miệng nói:
- Lục Ly đâu rồi? Vì sao không tự mình đến? Sợ ta giết hắn sao? Ngươi là Thánh Hoàng Cảnh, hơn nữa chiến lực còn rất cao. Cường giả Lục Ly nhận thức hẳn không nhiều lắm. Cho nên… ngươi hẳn là cường giả của Tử Thần?
- Ngươi đoán không sai!
Người hắc bào kéo áo choàng xuống, vậy mà là Nhung Hoàng, vẻ mặt hắn không chút thay đổi, nói:
- Ta gọi là Địch Nhung, ngươi hẳn từng nghe qua tên của ta.
- Một trong những trưởng lão chấp pháp của Tử Thần, quyền cao chức trọng, chỉ còn nửa bước đã đến cường giả đại viên mãn!
Khóe miệng Nam Cực Tiên Ông lộ ra vẻ châm chọc, nói:
- Ngươi là một trong đại biểu của Tử Thần, ta nghĩ cường giả cả Thiên Loạn Tinh Vực rất ít không biết ngươi? Nhung Hoàng, ngươi thật to gan, dám một mình đến, ngươi không sợ ta giận dữ giết chết ngươi sao?
- Tự nhiên không sợ!
Trên mặt Nhung Hoàng lộ vẻ tươi cười, nói:
- Nếu tiên ông muốn Diêu Tộc chôn cùng, ta đây cũng không sao. Nếu tiên ông muốn đàm phán, vậy đương nhiên sẽ không xằng bậy, không phải sao?
Nam Cực Tiên Ông vẫn không chút biểu cảm, hỏi ngược lại:
- Vậy ngươi đại biểu Lục Ly hay đại biểu Tử Thần đến?
- Đại biểu Lục Ly, cũng đại biểu Tử Thần!
Nhung Hoàng nói thẳng:
- Tiên ông, cho dù không có Lục Ly, Diêu Tộc cũng sống không tốt lắm? Thọ nguyên của ngươi cũng không còn nhiều, thời đại tiếp theo không có cường giả chống đỡ. Chờ người quy tiên, kẻ thù Diêu Tộc các ngươi sẽ tìm tới cửa, đến lúc Diêu Tộc các ngươi chỉ có một kết cục, đó là hồn phi phách tán.
Trên mặt Nam Cực Tiên Ông không có chút dao động, lạnh lùng nói:
- Không cần ngươi quan tâm, chuyện của chúng ta, chúng ta sẽ tự xử lý.
- Ngươi không xử lý được!
Nhung Hoàng thật chân thành nói:
- Lần này lại đây, ta đại biểu cho tổng bộ Tử Thần chúng ta đến đây, đã được mấy đầu sỏ trao quyền. Lần này ta không phải đến đàm phán mà là chân thành đến mời Diêu Tộc gia nhập liên minh Tử Thần của chúng ta. Đây là điều kiện của chúng ta, mời người xem qua, nếu người gia nhập liên minh, vậy hiểu lầm lúc trước với Lục Ly tự nhiên được cởi bỏ.
Ý của Nhung Hoàng rất rõ ràng, chỉ cần Diêu Tộc đáp ứng gia nhập Tử Thần, vậy bảo khố Lục Ly cướp tự nhiên sẽ trả lại. Nam Cực Tiên Ông trầm mặc, hơi nheo mắt, trong con ngươi lộ vẻ thống khổ.
Kỳ thật lúc trước một đầu sỏ Tử Thần từng đến tìm hắn, khi đó điều kiện đưa ra thật hậu đãi, nhưng hắn không thèm suy xét, trực tiếp cự tuyệt.
Diêu Tộc là cường tộc Thượng Cổ, làm sao gia nhập thế lực khác, trở thành nước lệ thuộc?
Tuy khi đó Tử Thần đáp ứng cho hắn vị trí đầu sỏ, nhưng dù sao vẫn là địa bàn người khác, Diêu Tộc có năng lực nắm bao nhiêu quyền hành? Gia nhập Tử Thần, Nam Cực Tiên Ông sợ sẽ bị mua chuộc, bị phân hóa, cuối cùng trở thành hạ thủ của Tử Thần.
Nhung Hoàng mang đến điều kiện, Nam Cực Tiên Ông vẫn bất đắc dĩ nhận lấy. Hắn lật xem từng điều khoản, cơ bản không ngoài ý liệu của hắn.
Cho bọn họ mấy giới diện, Diêu Tộc vẫn ở cùng nhau. Diêu Tộc tự do xuất chiến, trừ phi gặp chuyện lớn, nếu không Tử Thần sẽ không bắt buộc Diêu Tộc làm nhiệm vụ. Tử Thần hàng năm có thể cung cấp bao nhiêu tài nguyên cho Diêu Tộc,…
Các loại điều kiện đều phi thường tốt, đều là điều kiện tốt với Diêu Tộc, không có nghĩa vụ của Diêu Tộc. Hứa hẹn bảo hộ Diêu Tộc, còn tặng địa bàn, tặng thiên thạch, tặng tài nguyên cho Diêu Tộc.
Diêu Tộc mất đi chỉ là tự do và tính độc lập.
Lần này Tử Thần đồng dạng tặng Nam Cực Tiên Ông một tư cách đầu sỏ, nhưng thân phận đầu sỏ không thể truyền xuống. Nói cách nếu Nam Cực Tiên Ông chết, vậy sẽ không còn tư cách này. Hậu đại của Nam Cực Tiên Ông muốn tranh đoạt vị trí đầu sỏ, không chỉ cần có chiến lực cường đại, còn cần được mấy đầu sỏ đồng ý.
Nam Cực Tiên Ông trầm mặc, điều kiện của Tử Thần có thể nói phi thường hậu đãi, nhưng hắn vẫn cảm thấy thật nhục nhã, giống như bất đắc dĩ ký điều ước. Hắn tin tưởng mấy đầu sỏ Tử Thần đều thật xem thường hắn. Diêu Tộc gia nhập Tử Thần không có lợi bằng lần trước. Lần trước là mời, như hổ thêm cánh, lần này là bắt buộc, là lời mời thành thủ hạ, thành thanh kiếm trong tay Tử Thần.
Vấn đề là!
Nam Cực Tiên Ông có thể làm gì bây giờ?
Xuất hiện của Nhung Hoàng, đại biểu thái độ của Tử Thần, đại biểu Tử Thần đã lộ răng nanh. Nếu không đáp ứng, không chỉ bảo vật trong bảo khố không còn, Lục ly có lẽ còn có thể tiếp tục động thủ, giết chết một đám cường giả và tộc nhân Diêu Tộc, cuối cùng chỉ còn lại một lão nhân hắn.
“Hành trình Tiên Hồng Giới lần trước quả nhiên không nên đi, biết vậy đã không làm rồi!”
Nam Cực Tiên Ông thở dài, hắn ngẩng đầu, nhìn Nhung Hoàng nói:
- Lão hủ có thể đề nghị một yêu cầu không? Lão hủ muốn một đầu người.