Bất Diệt Long Đế

Chương 4375: Hủy Diệt Chi Nhãn




Tứ nguyên lão Hổ Tộc phía sau thật khẳng định nói, Nam Cực Tiên Ông gật đầu nói:

- Đúng vậy, giờ đây hắn đang dùng Lôi Ngu Thú. Lôi Ngu Thú này còn chưa trưởng thành, tốc độ cũng không quá biến thái, vẫn kém chúng ta một chút.

- Tốt lắm!

Tộc vương Hồng Tộc rất phấn chấn, thân thể Lục Ly thật suy yếu, hẳn không có biện pháp tiếp tục phóng thích Thần Hành Thuật biến thái kia? Bọn họ nhiều nhất tốn nửa ngày là có thể đuổi theo Lục Ly. Sau nửa ngày sẽ là tận thế của Lục Ly.

- Không thích hợp!

Nam Cực Tiên Ông đột nhiên nhớ đến cái gì, hắn sửng sốt một lát, lấy ra tấm bản đồ, nhìn quét vài lần, đôi mắt hơi co rụt lại, nói:

- Tiểu tử này rất có thể muốn đi Hủy Diệt Giới!

- Hủy Diệt Giới?

Bốn cường giả khẽ biến sắc, bọn họ cũng lấy ra bản đồ, lật xem thử, tính toán một chút, phát hiện lộ tuyến Lục Ly đang chạy là thẳng tắp? Hơn nữa quả thật đang bay đến Hủy Diệt Giới.

Trong Hủy Diệt Giới có cái gì, bọn họ rõ ràng nhất. Bởi vì bọn họ đều phái cường giả trong tộc đi vào, kết quả không có ai ra ngoài.

Lục Ly đi thẳng đến Hủy Diệt Giới là muốn làm gì? Dụng ý thập phần rõ ràng, hắn muốn đi Hủy Diệt Chi Nhãn, mượn dùng Hủy Diệt Chi Nhãn ngăn cản đuổi giết của bọn họ. Nếu Lục Ly thật sự tiến vào Hủy Diệt Chi Nhãn, bọn họ sợ thật sự không dám đuổi giết.

Đương nhiên, bọn họ không nghĩ Lục Ly tiến vào Hủy Diệt Chi Nhãn còn có thể sống sót. Nhưng không bắt được Lục Ly, không hành hạ được Lục Ly hay chỉ bắt được thi thể của hắn, đối với Hồng Tộc vẫn không thể vãn hồi lại danh dự.

Nếu có thể bắt sống Lục Ly, đó là kết quả tốt nhất, thật sự không được, mang thi thể hắn trở về cũng được. Không lấy được cái gì, vậy làm sao chứng minh Hồng Tộc đánh chết Lục Ly, lấy lại danh dự? Thiên Loạn Tinh Vực chỉ hoài nghi Lục Ly đã lẩn trốn, tiềm tàng ở nơi nào đó.

- Không được!

Ánh mắt tộc vương Hồng Tộc sáng lên tia hận độc, hắn trầm quát:

- Phải chặn đứng hắn, không thể để hắn tiến vào Hủy Diệt Chi Giới!

- Ta đi phía trước!

Tứ nguyên lão Hổ Tộc mở miệng nói:

- Ta vận dụng bí thuật tăng tốc, trước đi Hủy Diệt Giới, các ngươi tiếp tục truy tung. Nếu hắn đi Hủy Diệt Giới, ta cam đoan bắt được hắn.

- Đa tạ đại nhân!

Tộc vương Hồng Tộc khom người bái tạ, trên chân Tứ nguyên lão Hổ Tộc sáng lên tử quang, sau đó tốc độ tăng nhanh, tăng lên ít nhất ba lần, rất nhanh biến mất ở xa xa.

Có Tứ nguyên lão Hổ Tộc chặn đường, tộc vương Hồng Tộc yên tâm, nhưng đều tăng tốc độ một chút, đuổi theo nhanh hơn.

Lục Ly cách Hủy Diệt Giới càng lúc càng gần, nội tâm không hề ân tâm, ngược lại càng thêm bất ổn và khẩn trương. Đây là tuyệt địa, Thánh Hoàng đi vào hẳn phải chết càng đừng nói hắn còn không phải Thánh Hoàng. Tuy có bảo vật của Nhung Hoàng cho hắn, nhưng ai cam đoan bảo vật này có thể chịu đựng nổi? Hơn nữa bảo vật này có thể chống đỡ bao lâu.

Sau nửa ngày, Lục Ly thấy được phía trước có một giới diện thật lớn, giới diện này quả thật là Hủy Diệt Giới đánh dấu trên bản đồ.

Hửm?

Lục Ly đang chuẩn bị bay thẳng vào, đột nhiên có cảm giác bất an khó hiểu, giống như phía trước ẩn núp nguy hiểm thật lớn? Tuy hắn còn chưa cảm nhận được nguy hiểm đang ở đâu? Nhưng trực giác theo bản năng này khiến hắn nổi da gà, đây có lẽ là do hắn thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, lực nhạy cảm tăng lên mấy chục lần.

Vù!

Hắn không do dự gì, thu hồi Lôi Ngu Thú, sau đó phóng ra Thần Hành Thuật, hóa thành lưu quang vòng qua bên trái Hủy Diệt Giới.

Vù!

Trong phế thạch ngoài Hủy Diệt Giới, một thân ảnh bắn ra, một tiếng hô vang lên:

- Lục Ly, ngươi trốn không thoát đâu, bên kia chúng ta cũng có cường giả.

Lục Ly tỏ ra mắt điếc tai ngơ, tốc độ nhanh hơn cường giả Hổ Tộc phía sau, hắn vòng qua Hủy Diệt Giới, bay rất nhanh, sau đó tìm được một chỗ không gian đơn sơ, hắn lập tức vọt vào, sau đó thần niệm nhìn quét xung quanh.

Phía tây!

Lục Ly cảm giác phía tây có dao động không gian rất lớn. Linh khí thiên địa bên kia đang dao động, hắn không chút do dự, rất nhanh bay sang đó. Sau nửa nén hương, hắn nhìn thấy Hủy Diệt Chi Nhãn, nội tâm cũng rung động.

Điêu luyện sắc sảo, kỳ quan thiên địa!

Đây là hai từ Lục Ly có thể nghĩ đến, hai từ này vẫn không thể biểu đạt được rung động trong nội tâm Lục Ly. Đây thật là hình ảnh huyễn lệ nhất hắn từng thấy!

Phía trước có một vùng bình nguyên, trung tâm bình nguyên này có một hố sâu thật lớn. Đường kính hố sâu này kéo dài đến ngàn dặm. Từ trên cao nhìn xuống, ngoại hình như một con mắt thật lớn. Càng thần kỳ chính là, trung tâm hố sâu kia thật đúng là có con ngươi thật lớn.

Trong hố sâu này có một dòng khí thật lớn. Dòng khí kia chậm rãi di động, ngưng tụ thành một hình cầu, thoạt nhìn như một đôi mắt thật lớn.

Đây không phải trọng điểm, trọng điểm là đôi mắt kia tạo ra cảm giác thật kỳ dị, giống như một con mắt sống, có lực lượng thần bí thấu triệt lòng người.

Thần Chi Nhãn!

Đây là cảm giác đầu tiên của Lục Ly khi nhìn từ trên xuống, giống như Hủy Diệt Chi Nhãn này là một thân thể thần linh, là con mắt của thần linh!

Uy nghiêm, thần bí, kinh sợ lòng người, nguy hiểm, đáng sợ!

Đây là cảm xúc Hủy Diệt Chi Nhãn tạo ra cho hắn, trong lòng hắn trào ra một ý niệm, đó là phải rời khỏi nơi này, rời đi càng xa càng tốt. Nếu không hắn sẽ bị con mắt này ăn tươi nuốt sống, sẽ tan xương nát thịt.

Ha ha ha!

Phía sau vang lên tiếng cười to, Tứ nguyên lão Hổ Tộc từ phía sau đuổi theo, hắn cười to nói:

- Ngươi nhảy vào đi, sao không dám nhảy hả? Ngươi không phải từ ngàn dặm xa xôi chạy đến đây sao? Nếu đến đây rồi vì sao không dám nhảy? Ngươi là một tên hèn nhát a.

Vù vù!

Lục Ly hít sâu một hơi, sau đó thân mình lóe lên, phóng vào Hủy Diệt Chi Nhãn. Trước khi vọt vào Hủy Diệt Chi Nhãn, trong tay hắn xuất hiện hạt châu Nhung Hoàng đưa, thúc giục một năng lượng trong bảo châu, ngoài cơ thể Lục Ly xuất hiện một thân chiến giáp màu lam.

Vù!