Bất Diệt Long Đế

Chương 4361: Nổ tung




Khúc Phù và Nhạc Phong đấu một hồi, chỉ muốn chiến đấu một trận đàng hoàng, thể hiện địa vị của mình. Lần này cả Thiên Loạn Tinh Vực đều chú ý nơi này, nếu có thể một trận thành danh, vậy đối với tộc đàn, đối với thanh danh của bọn họ, đối với địa vị tài nguyên về sau trong tộc đàn bọn họ sẽ có chỗ tốt phi thường lớn.

Nhưng mà…

Lần này dường như không ai tổ chức, cũng không có quy tắc, luận võ phải đấu thế nào? Nếu một người không dẫn phát ra loạn chiến, đến lúc đó cục diện sẽ không thể khống chế.

Rất nhiều công tử âm thầm đặt hy vọng lên người tộc vương Hồng Tộc, bởi vì thân phận địa vị và chiến lực của hắn miễn cưỡng có thể tổ chức người và quyết định người. Nếu hắn có thể ra mặt tổ chức, vậy luận võ có thể khống chế.

Tộc vương Hồng Tộc đến đây, đại nguyên lão cũng đến đây, còn có một cường giả sắp đại viên mãn giấu mình trong tối, tra xét xung quanh. Trận đấu này bọn họ không thể không đến, lỡ như dẫn ra loạn chiến, vậy Hồng Tộc sẽ thật thảm, sẽ đắc tội vô số đại tộc.

Trên thực tế, Lục Ly cũng từng suy xét xảy ra loạn chiến, khiến vô số công tử tiểu thư chết đi, đến lúc đó sẽ là tận thế của Hồng Tộc. Lúc trước hắn tung tinh đồn là vì mục đích, thiếu chút nữa thành công, đáng tiếc cuối cùng bị trấn áp.

Khi tộc vương Hồng Tộc và đại nguyên lão đến đây, hắn biết đã không còn cơ hội, thậm chí hắn không dám ở gần Thiên Thần Sơn, nếu không hắn khẳng định sẽ bị phát hiện, sẽ bị đánh chết.

Không sai!

Hôm nay hắn không tính toán ở Thiên Thần Sơn, không tính toán lộ diện, cho dù hắn thân bại danh liệt, biến thành đại biểu của hèn nhát, nhưng hắn hoàn toàn không để ý.

Thời gian dần trôi qua, rất nhanh đến giữa trưa, mặt trời lên cao, gần ngàn công tử tiểu thư cùng mấy chục vạn quần chúng chờ đợi cả buổi sáng, Lục Ly không có xuất hiện, thậm chí cũng không có dấu hiệu sẽ xuất hiện.

Điều này khiến rất nhiều công tử tiểu thư khó chịu, Lục Ly không đến, bọn họ không trấn áp Lục Ly, vậy không thể triển khai luận võ phía sau. Lần này mọi người đều đến vì Lục Ly, Lục Ly không xuât hiện, không thể làm chính sự, việc về sau phải thế nào?

Rất nhiều công tử tiểu thư hơi tức giận, nhưng không thể biểu đạt trước mặt mọi người. Nhóm quần chúng này bắt đầu nhục mạ, cười nhạo, châm chọc, Thiên Thần Sơn ồn ào, như cái chợ.

Tộc vương Hồng Tộc hơi đau đầu, bởi vì đến giờ, vẫn không phát hiện tung tích của Lục Ly. Chẳng lẽ Lục Ly không đến đây? Hắn không phải sợ đám công tử tiểu thư kia giận chó đánh mèo lên người Tử Thần sao? Đến lúc đó Tử Thần sẽ trở thành chỗ mọi người chỉ trích.

Thời gian dần trôi qua, nhóm võ giả trên đỉnh núi ngày càng nôn nóng, đợi cả ngày, Lục Ly rốt cuộc có tới hay không? Vô số tiếng nhục mạ vang lên, đều hận không thể ấn đầu Lục Ly vào cầu xí.

Lại đợi một giờ, đã đến hoàng hôn, ngay lúc này, đột nhiên phía dưới bay lên một võ giả. Thực lực võ giả này không cao, chỉ có Lục Kiếp Cảnh, đây cũng là một võ giả bình thường, cũng không khiến ai chú ý. Võ giả này bị rất nhiều thám báo Hồng Tộc tra xét, hơn nữa đại nguyên lão Hồng Tộc tự mình tra xét, cũng không phát hiện dị thường gì.

Vù!

Võ giả này đột nhiên bay lên trời, đứng sừng sưng giữa không trung, hắn nhìn hết quần hùng, nói:

- Chư vị, tại hạ là một vô danh tiểu tốt, nhận ủy thác của Lục Ly công tử truyền cho chư vị mấy câu, chư vị hãy xem.

Nói xong, võ giả này không đợi đám Hồng Tộc phản ứng, trong tay xuất hiện một miếng ấn thạch. Ấn thạch kia sáng lên, giữa không trung xuất hiện một hình ảnh.

Hình ảnh là một tòa núi nhỏ, Lục Ly đứng trên núi nhỏ, không dịch dung, biến thành bộ dáng ban đầu. Trên mặt hắn đầy vẻ tiếc nuối, tỏ ra rất đáng tiếc nói:

- Chư vị anh hào, công tử tiểu thư Thiên Thần Sơn, đầu tiên thật đáng tiếc thông qua phương thức như vậy gặp mặt các ngươi. Không phải ta không muốn gặp mặt chư vị, không muốn ganh đua cao thấp với chư vị, thổi phồng sự thật, mà là tộc vương Hồng Tộc hạ lệnh không cho phép ta đi qua Thiên Thần Sơn, nếu không sẽ tự tay giết chết ta. Bản nhân tuy tự phụ chiến lực đệ nhất trong thế hệ trẻ tuổi, nhưng so với cường giả sắp đại viên mãn vẫn có chênh lệch, cho nên trận luận võ này ta từ bỏ.

- Mặt khác…

Khuôn mặt Lục Ly đột nhiên trở nên thần bí, hắn dùng ngữ khí không xác định nói:

- Căn cứ tin tức ta thu được, Hồng Tộc lần này cấu kết với tộc đàn ngoài Thiên Loạn Tinh Vực, có thể sẽ tạo bất lợi với mọi người. Cho nên mời mọi người mau chóng rời khỏi Thiên Thần Sơn, rời đi Tiên Hồng Giới, ngày sau có cơ hội chúng ta lại tỏ chức hoạt động lớn, nâng cốc ngôn hoan.

Hình ảnh của Lục Ly dần tiêu tán, trên đỉnh núi lặng ngắt như tờ, trong mắt rất nhiều công tử tiểu thư lộ ý tứ khó hiểu.

Có cảm giác chỉ số thông minh bị vũ nhục!

Lục Ly yêu chiến anh hào thiên hạ, hiện tại lại không đến? Đây tính là cái gì, đây là muốn đùa giỡn với toàn bộ tiểu thư công tử nơi này sao? Hơn nữa lý do đưa ra còn buồn cười như vậy.

Tộc vương Hồng Tộc vì sao ngăn cản Lục Ly đi qua Thiên Thần Sơn? Lục Ly đến Thiên Thần Sơn cũng là đường chết, tộc vương Hồng Tộc cần gì làm điều thừa hãi như vậy?

Tộc vương Hồng Tộc muốn mưu hại mọi người?

Chuyện này thật khôi hài, hôm nay tới đây bao nhiêu tiểu thư công tử? Đại tộc hay lão ma sau lưng mấy công tử tiểu thư này có bao nhiêu người Hồng Tộc và Hổ Tộc không dám trêu chọc. Hồng Tộc dám mưu hại mọi người? Hồng Tộc trừ phi muốn diệt vong, nếu không sao dám làm loạn?

Đừng nói mưu hại mọi người, Hồng Tộc khẳng định phải bảo hộ mọi người, nếu không mọi người xảy ra chuyện, Hồng Tộc sẽ có phiền toái lớn.

Cho nên một đám công tử tiểu thư nghe xong lời của Lục Ly, đều cảm thấy chỉ số thông minh bị vũ nhục. Lục Ly đây là ngu ngốc sao? Hay là xem bọn họ là ngu ngốc?

Vù!

Ngay lúc này, cả Thiên Thần Sơn đột nhiên rung động, trong Thiên Thần Sơn cũng sáng lên kim quang, bên trong có một hơi thở cuồng bạo tràn ngập, nháy mắt bao phủ tất cả cường giả trên đỉnh núi.

- Không tốt, rời đi nơi này!