Bất Diệt Long Đế

Chương 4346: Hai nữ nhân




Mạc Thiên Thiên lạnh nhạt nói:

- Không thể không nói, Lục Ly, ngươi trời sinh thích hợp làm việc lớn. Cao tầng đánh giá cao hành động lần này của ngươi, chấm điểm cửu tinh... cao nhất. Cố gắng tu luyện đi, nếu thực lực ngươi có thể tiếp tục tăng lên, Tử Thần tương lai có thể sẽ có mười đầu sỏ.

- Chuyện tương lai, ai nói trước được?

Lục Ly cũng không muốn nghĩ xa, hắn khe khẽ thở dài nói:

- Con đường tu luyện của ta cảm giác đã đi vào lối rẽ, cho nên... ta không có tương lai, ta tự mình còn cảm thấy mê mang. Đương nhiên vẫn đa tạ coi trọng và chúc phúc của Thiên Thiên tiểu thư.

Mạc Thiên Thiên dừng lại, đột nhiên truyền âm nói:

- Hồng Tộc có thể gây sự với ngươi, nhưng phía cao tầng ngươi yên tâm, hẳn sẽ ủng hộ ngươi đến cùng, không có khả năng giao ngươi ra. Nhưng Hồng Tộc có thể vận dụng vài thủ đoạn, Thiên Lục Giới ngươi cần dùng thủ đoạn, đừng để Hồng Tộc thừa cơ làm bậy. Nếu cần hỗ trợ, thông báo một tiếng.

- Cảm tạ!

Lục Ly lần này thât nhiệt tình bái tạ, mặc kệ thế nào, Mạc Thiên Thiên lần này là thật tâm, đáng giá hắn cảm tạ.

- Đi thôi!

Mạc Thiên Thiên lạnh nhạt liếc nhìn Lục Ly, xoay người rời đi, lần này nàng cũng không có nói lời quá mức gì, ý tứ cũng thật rõ ràng, hiệu quả cũng thật rõ ràng, ít nhất Lục Ly đã có cái nhìn mới với nàng.

- Hồng Tộc?

Lục Ly nhíu mày, tiếp tục đi ra ngoài thành. Sau khi ra khỏi thành, hắn không đi đến trang viên của mình mà lập tức đi trang viên của Vũ Dương.

- Chào đại nhân!

Trên đường đi, thỉnh thoảng gặp Tử Thần cấp thấp. Thấy huy chương vương bài Tử Thần trước ngực Lục Ly, Tử Thần cấp thấp đều phải hành lễ.

Lục Ly liên tục gật đầu đáp trả, đều không liếc mắt nhìn một cái, tâm tư còn đang suy nghĩ lời lúc trước của Mạc Thiên Thiên.

Đột nhiên, phía trước xuất hiện một thân ảnh, thân ảnh này chắn phía trước hắn, khi hắn đi sang bên cạnh, thân ảnh kia cũng di động theo, chắn trước người hắn.

Lục Ly ngẩng đầu, nhìn thấy gương mặt xinh đẹp, còn là nữ nhân rất quen thuộc, trước ngực nữ nhân này cũng có huy chương giống hắn.

Khóe miệng Lục Ly hơi cong lên, cười nhạt nói:

- Li tiểu thư, đã lâu không gặp.

- Đã lâu không gặp!

Li tiểu thư không chút biểu cảm, nhưng trong xương cốt đều là ý lạnh, ánh mắt nàng lạnh như băng, nhìn chằm chằm Lục Ly nói:

- Lục Ly, không ngờ phải không? Ngươi có thể ở Thiên Việt Thành gặp đươc ta?

- Chuyện ngươi trở thành Tử Thần ta cũng nghe thấy rối

Lục Ly nói:

- Chúc mừng ngươi trở thành vương bài Tử Thần, nhưng... ngươi không trở về Thiên Hoang Tinh Vực sao? Tộc nhân của ngươi sợ sẽ thật lo lắng cho ngươi.

- Chuyện của ta không cần ngươi quan tâm.

Li tiểu thư chợt đến gần, dùng thanh âm trầm thấp nói:

- Ngươi không phải nên lo lắng cho bản thân nhiều chút sao? Lo lắng cho tộc nhân và người nhà của ngươi?

Khuôn mặt Lục Ly lạnh lùng, sát khí trên người tỏa ra, không khí bốn phía đều lạnh vài phần. Hắn đến gần Li tiểu thư, dùng thanh âm lạnh như băng nói:

- Ngươi có thể nhằm vào ta, minh ám như thế nào cũng được. Nhưng nếu ngươi dám động đến Thiên Lục Giới, ta cam đoan quãng đời còn lại của ngươi đều sống trong bóng tối.

Sát khí nồng nặc của Lục Ly, còn có lời nói lạnh đến cực điểm, khiến thân thể mềm mại của Li tiểu thư khẽ run lên, nàng thẹn quá hóa giận, mở to hai mắt, trừng Lục Ly nói:

- Ngươi yên tâm, ta còn không vô sỉ như vậy. Lục Ly, ngươi chờ đi, sớm hay muộn gì ta cũng sẽ dùng lực lượng ngươi không thể kháng cự trấn áp ngươi, bắt ngươi quỳ gối trước mặt ta, khẩn cầu ta tha cho ngươi một mạng.

Ha ha ha!

Lục Ly cười ha hả, vượt qua Li tiểu thư, đi ra xa, phất tay ra sau nói:

- Nỗ lực đi, Li tiểu thư, ta chờ mong ngày đó sẽ đến. Ngươi cũng đừng để ta chờ mấy vạn năm, đến lúc đó chúng ta đã già đến không thể dùng đao.

- Sẽ không lâu lắm!

Li tiểu thư xoay người, hung hăng liếc nhìn Lục Ly sau đó dứt khoát đi ra xa, trong con ngươi đều là vẻ kiên định.

Nàng gia nhập Tử Thần vì cái gì? Trong khoảng thời gian này, nàng còn tiến vào trong một hiểm địa của Tử Thần, thừa nhận lịch luyện phi thường thống khổ. Qua một thời gian, nàng còn chuẩn bị đi bảo địa càng nguy hiểm hơn để tu luyện.

Hết thảy chuyện này đều vì mạnh hơn, vì dẫm nát Lục Ly dưới chân, khiến Lục Ly trả lại gấp trăm lần uất nhục nàng từng chịu.

Không thể không nói thiên phú của Li tiểu thư vẫn phi thường biến thái, nàng vốn chính là thiên tài tuyệt đỉnh trẻ tuổi của Hoang Tộc, lúc trước rất được sủng ái, trưởng bối trong tộc đều không nỡ để nàng chịu tội chịu khổ.

Đến Tử Thần này một thời gian, sư phụ nàng không chút luyến tiếc, nàng thừa nhận thống khổ không thuộc về mình, chiến lực cũng bắt đầu tiêu thăng thật mạnh.

Nàng là một viên bảo ngọc trong nguyên thạch, hiện tại nguyên thạch ngoài bảo ngọc đã được phá vỡ, sau khi thiên chuy bách luyện, nàng trở thành một viên bảo ngọc tuyệt thế vô song, nở rộ ra hào quang sáng chói thuộc về thiên tài ưu tú của Hoang Tộc.

Dẫm nát Lục Ly dưới chân đã trở thành ma niệm trong nội tâm nàng. Cũng bởi vì ma niệm này, nàng có được tín niệm phi thường cường đại, dưới chống đỡ của tín niệm này, nàng không muốn tiến bộ cũng khó.

- Ha hả, anh hùng của chúng ta đã trở về?

Một nơi khác, Lục Ly mới bước đến trang viên của Vũ Dương, Vũ Dương đã tự mình ra nghênh đón, hắn cười chế nhạo, nói;

- Thế nào? Vừa mới trở về, đã được hai đóa kim hoa của Tử Thần chúng ta tìm đến cửa, cảm giác thế nào? Có phải có cảm giác vương giả trở về, vạn dân cúng bái không?

- Chó má!

Lục Ly không hòa nhã trợn trắng mắt, đi theo Vũ Dương đi vào, sau khi ngồi xuống, hắn nghiêng đầu hỏi:

- Vũ Dương, vì sao hành tung của ta các ngươi rõ ràng như vậy? Chẳng lẽ Tử Thần trên đường đều là người của các ngươi?

- Không thể nói như vậy!