Bất Diệt Long Đế

Chương 4341: Tam Bản Phủ




Lục Ly cười tủm tỉm nói:

- Tộc vương Quỷ Tộc giai đoạn trước trả giá trên trời, ta gần đây vừa mới đi ngang qua nơi này, nhàn rỗi di chuyển mấy vòng. Lần này chỉ đến lãnh thưởng, không biết quý tộc đã chuẩn bị đủ ngàn tỷ thiên thạch chưa?

Hửm?

Hồng Khởi nhíu mày, khuôn mặt trở nên nghiêm túc, hắn nói:

- Li huynh, chuyện này cũng không thể nói giỡn, ngươi xác định đã tìm thấy Vu Hoàng?

- Không có Tam Bản Phủ, sao ta dám tự bêu xấu?

Sắc mặt Lục Ly trở nên nghiêm túc, đứng lên nói:

- Ta tin tưởng tìm được hắn, nhưng tốc độ các ngươi phải nhanh, ta sợ hắn chạy mất. Hồng Khởi huynh, ngươi không cần lo lắng tính chân thật của lời ta nói, nếu các ngươi phát hiện ta lừa các ngươi, các ngươi có thể trực tiếp giết ta, ta còn có thể hứa hẹn, tộc ta tuyệt không truy cứu.

Sắc mặt Hồng Khởi càng thêm nghiêm túc, hắn còn không lo lắng hỏi:

- Li huynh, đây là ngàn vạn lần không thể nói giỡn, tộc vương và đại nguyên lão gần đây tâm tình cũng rất không tốt, nếu...

- Có thể lý giải!

Lục Ly phi thường trịnh trọng gật đầu nói:

- Hồng Khởi huynh, ta cũng không thể cảm thấy sống không đủ nên tìm đường chết chứ? Ta muốn mời các ngươi nhanh lên, nếu không chạy mất thì thật phiền toái.

- Chờ đã!

Hồng Khởi rất nhanh rời khỏi, sau một nén nhang, bên ngoài đi vào năm cường giả, trước mặt nhất có hai cường giả khí tức phi thường cường đại, như hai tòa núi lớn, còn chưa tiến vào, uy lực áp chế khủng bố kia đã không thể trấn áp, khiến Lục Ly cảm giác run sợ.

Năm cường giả bước vào, một cường giả lưng hùm vai gấu, khí độ phi phàm, ánh mắt hắn sáng ngời nhìn chằm chằm Lục Ly vài lần, trên người đột nhiên lộ ra sát ý nhàn nhạt, rét căm căm nói:

- Ngươi không phải Li Tộc, ngươi là... nhân tộc!

Hửm?

Hồng Khởi phía sau còn có cường giả Hồng Tộc còn lại cũng nổi dậy sát khí, nhất là Hồng Khởi, khuôn mặt trở nên cực kỳ khó coi. Lục Ly giả mạo Li Tộc, đây là rắp tâm bất lương, khẳng định có âm mưu quỷ kế.

- Cường giả sắp đại viên mãn thật mạnh, lại có thể nhìn thấu Thần Dịch Thuật, Tiểu Ma quả nhiên không nói sai!

Nội tâm Lục Ly cảm khái, trên mặt không có chút kinh hoàng, hắn cười tủm tỉm, khom người hành lễ, nói:

- Tham kiến hai vị đại nhân, tại hạ là chủng tộc, ta nghĩ cũng không quan trọng? Quan trọng là... tin tức của ta có chuẩn xác hay không?

Tộc vương Hồng Tộc nhìn chằm chằm Lục Ly, nhìn mấy lần, hắn vẫn không nói gì, cảm giác áp bách vô hình trung thiếu chút nữa khiến Lục Ly chịu không nổi, trực tiếp quỳ xuống.

Sau một lúc lâu, hắn lạnh giọng nói:

- Giấu đầu hở đuôi, ngươi không phải thứ tốt gì, lời ngươi nói có gì đáng tin?

Vù!

Nhẫn Lục Ly sáng ngời, lấy ra một tấm huy chương, hắn nâng lên nói:

- Đại nhân, huy chương này có thể làm lời ta nói đáng tin hơn chút không?

- Tử Thần!

Con ngươi đỏ ngầu co rụt lại, thì thào:

- Còn là vương bài Tử Thần!

- Ha hả!

Sắc mặt tộc vương Hồng Tộc không khó coi như vậy, nhưng vẫn cười lạnh nói:

- Ai biết huy chương của ngươi là giả hay thật? Hay là trộm được!

Ha ha ha!

Lục Ly cười ha hả nói:

- Đại nhân nói giỡn rồi, nếu Tử Thần chết, huy chương sẽ tự động biến mất. Huy chương Tử Thần ngoài chết, sao có thể đánh rơi? Hơn nữa cho dù thất lạc, tổng bộ chúng ta cũng có biện pháp hủy diệt những huy chương này, sao có thể trộm được.

Dừng một chút, Lục Ly lại nói:

- Đại nhân, ta nghĩ phí lời ở đây cũng không có ý nghĩa gì? Ta là đến lãnh thưởng, ta mang bọn ngươi đi tìm Vu Hoàng, tìm được các ngươi trả tiền thưởng cho ta, tìm không thấy thì lấy mạng ta, thế nào?

Tộc vương Hồng Tộc hơi gật đầu, nói:

- Có gan lớn! Nhưng... ngươi làm sao chứng minh ngươi đã tìm được Vu Hoàng? Thời gian trước có mấy ngàn người tới đây nói tìm được Vu Hoàng? Hiện tại vô số giới diện có hàng tỉ võ giả đang tìm kiếm, dựa vào cái gì ngươi có thể tìm được.

- Rất đơn giản!

Lục Ly đột nhiên nhắm mắt, sau đó thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, nhất thời cường giả trong Hồng Tộc đều cảm giác như có một ánh mắt vô hình nhìn chằm chằm bọn họ. Nhưng khi tìm kiếm ánh mắt này, lại phát hiện không nơi nào không có.

- Có chút thú vị!

Tộc vương Hồng Tộc vừa lòng gật đầu, gật đầu nói:

- Dẫn đường đi, hy vọng ngươi không dùng mạng nhỏ của mình nói giỡn. Ngươi phải rõ ràng, ngươi chỉ có thực lực Đế Cấp, chúng ta muốn giết chết ngươi không khác gì bóp chết một con kiến.

- Đây là đương nhiên!

Lục Ly vươn bàn tay ra nói:

- Trước đặt tiền cọc trăm tỷ đi, ta sợ Hồng Tộc các ngươi sẽ trở mặt.

Ha ha ha!

Tộc vương Hồng Tộc cười ha hả:

- Nếu chúng ta trở mặt, ngươi cầm trăm tỷ thì có gì khác nhau? Cũng được... cho hắn một trăm tỷ, tiểu tử, Hồng Tộc chúng ta không đến mức thất tín khắp thiên hạ, nhưng nếu là ngươi đùa giỡn chúng ta, ta cam đoan mang nhỏ của ngươi sẽ không còn.

Một trưởng lão Hồng Tộc đến không gian giới, Lục Ly tiếp nhận, nhìn lướt qua, thật nghiêm túc nói:

- Đợi lát nữa truyền tống qua, ta sẽ lập tức chỉ ra và xác nhận hắn. Ta hy vọng các ngươi không để hắn chạy thoát, nếu không về sau ta chắc chắn sẽ bị hắn đuổi giết. Mặt khác hy vọng các ngươi phái nhiều Thánh Hoàng qua đó.

Tộc vương Hồng Tộc không trả lời Lục Ly, chỉ hừ lạnh nói:

- Dong dài!

- Đi thôi!

Lục Ly mang theo bọn họ ra ngoài, tộc vương Hồng Tộc đi theo bọn họ đi ra, bên ngoài đến mười Thánh Hoàng, tổng cộng mười lăm người, thấp nhất đều là Thánh Hoàng hậu kỳ.

Lục Ly mang theo bọn họ đến Truyền Tống Trận. Vô số võ giả khắp Càn Khôn Thành đều chú ý Hồng Tộc. Thấy hình ảnh như vậy, trong thành lập tức bùng nổ. Hồng Tộc xuất động nhiều cường giả như vậy, chẳng lẽ đang tìm Vu Hoàng?

Lục Ly đi vào Truyền Tống Trận, trầm rống, một Thánh Hoàng vứt ra thiên thạch, võ giả trông coi Truyền Tống Trận vội vàng mở trận, một luồng bạch quang hiện lên, Lục Ly và cường giả Hồng Tộc biến mất trong Truyền Tống Trận.

- Đi Hồng Giới? Chẳng lẽ Vu Hoàng ở Hồng Giới!

- Đi, xem thử!

- Mau, đợi lát nữa khẳng định có vô số võ giả muốn truyền tống, lập tức đi thôi!

- Nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất? Xem ra Vu Hoàng quả thật có thể ở Hồng Giới? Chỉ là không ai phát hiện Vu Hoàng, ngàn tỷ thiên thạch a...