Bất Diệt Long Đế

Chương 4337: Người bạn cũ




- Vu Tổ...

Một Thánh Hoàng Xích Long Tộc suy nghĩ một lát, nói:

- Nếu cường giả tộc đàn Hồng Ma đến đây, hay là... chúng ta vẫn lui đi? Cho dù không rời khỏi Thiên Loạn Tinh Vực, chúng ta có thể đi nơi khác. Thiên Loạn Tinh Vực rất lớn, chúng ta tùy tiện một giới diện ẩn núp, rồi từ từ xây dựng lại.

Tộc đàn Hồng Ma còn có ba cường giả sắp đại viêne mãn, dựa vào Vu Hoàng sao chịu nổi? Nếu Vu Hoàng chết trận, vậy bọn họ đừng mong chạy thoát. Thánh Hoàng này cũng sợ phải chết tại đây.

- Ha hả, ngươi ngây thơ quá rồi!

Vu Hoàng tự giễu:

- Ngươi còn muốn đi nơi khác ẩn núp, đông sơn tái khởi? Chuyện lần này khẳng định đã truyền khắp Thiên Loạn Tinh Vực, chúng ta đi đâu đều sẽ bị chú ý. Cường giả gần đó đều sẽ đối địch chúng ta. Hơn nữa... nếu cường giả tộc đàn Hồng Ma đến đây, không giết chết hay đuổi chúng ta khỏi Thiên Loạn Tinh Vực, khẳng định sẽ không bỏ qua.

- Xem tình hình trước đi!

Vu Hoàng thở dài nói:

- Xem lần này bọn họ có đến hay không, nếu không còn cách nào khác, vậy rời khỏi nơi này.

Sự tình quả nhiên rất nhanh truyền đi, chỉ hơn một tháng đã truyền khắp cả Thiên Loạn Tinh Vực. Thiên Loạn Tinh Vực trở nên ồn ào, cách nhiều năm như vậy, lại có cường giả sắp đại viên mãn chết trận.

Tộc đàn Hồng Ma giận dữ, tuy Hồng Ma và tộc đàn bọn họ có quan hệ không tốt, dù sao cũng cùng tộc đàn, trong huyết mạch chảy dòng máu giống nhau. Bọn họ cũng tin tưởng nếu tộc đàn xảy ra chuyện, Hồng Ma khẳng định sẽ không ngồi yên. Đồng dạng Hồng Ma bị giết, bọn họ cũng sẽ đòi lại công đạo cho Hồng Ma.

Sau khi tộc đàn Hồng Ma nhận được tin tức, năm ngày sau lập tức xuất động. Hơn nữa xuất động hơn hai trăm Thánh Hoàng, ba cường giả sắp đại viên mãn xuất động hai người. Tộc vương mạnh nhất cũng tự mình xuất động, còn lại tọa trấn ở tộc đàn.

Hồng Tộc có lịch sử lâu đời, xem như tộc đàn giấu mình ở Thiên Loạn Tinh Vực, bình thường cũng rất ít trở mắt với nhóm lão ma bên ngoài, xem như dạng hiền lành.

Lần này Hồng Tộc xuất động nhiều Thánh Hoàng như vậy, cường giả trong tộc cơ bản đã xuất động hơn phân nửa, có thể thấy được bọn họ thật sự nổi giận.

Đương nhiên, Hồng Tộc giấu mình nhiều năm như vậy, bọn họ cũng muốn làm ra ít động tĩnh, làm cả Thiên Loạn Tinh Vực thấy được thực lực của bọn họ, kinh sợ kẻ thù xem thường Hồng Tộc bọn họ.

Sau khi tin tức truyền ra, tinh vực nhất thời chấn động, vô số võ giả chờ xem kịch vui, nội tâm Lục Ly hoàn toàn thả lỏng. Lần này Vu Hoàng khẳng định chống đỡ không nổi. Cho dù không chết ở Thiên Loạn Tinh Vực cũng không thể sinh sống tiếp nữa.

Sau khi biết được tin tức, Vũ Giới rất sợ hãi, nhất là các đại tộc Vũ Giới, Hồng Tộc đến hai trăm Thánh Hoàng. Bọn họ cũng không quản Thánh Hoàng Vũ Giới là thật trung thành hay gả trung thành, có lẽ nếu chờ đợi tiếp tục, cả Vũ Giới sẽ không còn một ngọn cỏ.

Rút lui!

Đại tộc Vũ Giới không chút do dự gì, bọn họ không muốn chịu chết với Vu Hoàng, sau khi thu được tin tức, đại tộc nào cũng không kịp thu thập, trước tiên mang theo phần lớn tộc nhân, trực tiếp bay ra Vũ Giới, tộc nhân còn lại đều tự tìm nơi ẩn núp.

Bởi vì rất nhiều đại tộc trốn với nhau, cho nên Vu Hoàng cũng không kịp khống chế. Nhiều tộc đàn như vậy trốn với nhau, cũng không biết đuổi theo ai? Hơn nữa cho dù truy về thì có hữu dụng gì? Truy về chỉ có thể hỗ trợ kháng địch? Đến lúc đó phản chiến lại càng không xong.

Trong mấy ngày, đại tộc Vũ Giới bỏ đi sạch sẽ, ngoài hai Thánh Hoàng, còn lại đều bỏ đi. Hai Thánh Hoàng kia cũng sắp chết, thọ nguyên hao hết, cho nên hai Thánh Hoàng cũng không muốn chạy, chuẩn bị chết tại đây.

Trong Vũ Thành trống rống, thành trì dĩ vãng phồn hoa, hiện tại thật quạnh quẽ. Thành trì này lúc trước ít nhất trăm vạn võ giả cư trú, gần đây có lẽ nhiều nhất chỉ còn lại mấy vạn võ giả.

Trong Vũ Điện, rất nhiều thị nữ thị vệ đều chạy, cung điện rất lớn, càng thêm quạnh quẽ.

Vu Hoàng và bốn Thánh Hoàng ngồi trong đại điện, bốn Thánh Hoàng không dám nói gì. Tuy khuôn mặt Vu Hoàng bình tĩnh, nhưng bọn họ đều có thể cảm thụ, Vu Hoàng giờ đây rất nổi giận, giống như một tòa núi lửa dưới băng sơn, tùy thời có thể bùng nổ.

- Các ngươi đi đi!

Đợi khoảng một canh giờ, Vu Hoàng rốt cục mở miệng, hắn khẽ thở dài, nói:

- Rời đi Thiên Loạn Tinh Vực, đi Thiên Cương Tinh Vực tìm kiếm tộc đàn, nơi này... không ở lại nổi!

- Vu Tổ!

Bốn Thánh Hoàng nhất thời nóng nảy, một Thánh Hoàng rống lên:

- Vu Tổ, lưu ở thanh sơn, không sợ không củi đốt, không cần phải... Tộc đàn chúng ta hiện giờ gặp nguy cơ thật lớn, ai biết phía Thiên Cương là tình huống gì? Lỡ như tộc ta hiện giờ cũng bị đại tộc vây công? Người cũng không thể ở đây lãng phí,ở lại nơi này tranh đấu khí phách chứ.

- Đúng vậy!

Một Thánh Hoàng gật đầu nói:

- Thật sự không tất yếu, Hồng Tộc có đến ba cường giả sắp đại viên mãn, Vu Tổ người cho dù có thể đánh chết một người cũng không có ý nghĩa gì.

- Đúng đúng!

Thánh Hoàng thứ ba mở miệng:

- Vu Tổ, ta không phải sợ bọn họ, chờ tộc ta trở nên cường đại, chúng ta lại quay về tính nợ cũ. Hiện tại là thời kì mẫn cảm, tộc của ta gặp nguy cơ sớm tối, không thể hành động theo cảm tính.

- Được rồi!

Vu Tổ chặn lại:

- Ta lưu lại không phải vì đối phó Hồng Tộc, cũng không phải muốn tìm chết, ta lưu lại vì đối phó một người!

- Một người?

Mấy nguyên lão Xích Long Tộc bất ngờ, có hơi không hiểu. Vu Tổ nói một người, là nhân tộc sao? Gần đây giống như không có nhân tộc nào?

Đôi mắt Vu Tổ lộ ra ý lạnh, nói:

- Đúng vậy, ta sẽ đối phó nhân tộc, nhân tộc này là người bạn cũ của chúng ta... Lục Ly!

- Lục Ly?

Thần tình bốn Thánh Hoàng kinh ngạc, sao lại xả lên người người này? Lục Ly ở Thiên Loạn Tinh Vực sao? Vu Hoàng biết Lục Ly ở đâu sao?

Sau khi mấy Thánh Hoàng nói ra ngờ vực trong lòng, Vu Hoàng giải thích:

- Nếu ta đoán không sai, mấy chuyện Xích Long Tộc chúng ta gặp phải ở Thiên Hoang Tinh Vực, còn có độc thủ sau tấm màn lần này đều là Lục Ly!