Bất Diệt Long Đế

Chương 4334: Trò chơi gia đình? (2)




Sau khi nói xong, Hồng Ma rít gào, sau đó thân thể tăng vọt, cánh sau lưng lớn hơn vài lần, thân thể rất nhiều nơi mọc ra gai nhọn, hắn biến thành bộ dáng bản tộc, khí tức trên người hung lệ đến cực hạn. Hắn rít gào liều chết xông lên. Vu Hoàng không có biện pháp, chỉ có thể nghênh chiến.

Cường giả Hồng Giới xung phong liều chết theo, mấy nguyên lão Xích Long Tộc lập tức nghênh chiến, cường giả còn lại chỉ có thể cắn chặt răng nghênh chiến, nếu không Vu Hoàng sẽ tính sổ.

Trên trăm Thánh Hoàng bắt đầu chém giết, cũng may bọn họ cách Vũ Thành hơi xa, nếu không dư âm công kích có thể phá hủy Vũ Thành. Nhưng đại chiến này khiến trong thành trở nên khủng hoảng. Bên trong thành, rất nhiều võ giả và quân sĩ xông đến phía bắc, rất nhanh rời khỏi. Nếu không bị dư âm công kích của đám cường giả này đánh trúng, bọn họ có lẽ sẽ tan xương nát thịt.

Rầm rầm rầm!

Một hồi đại chiến bạo phát, hơn trăm Thánh Hoàng khai chiến, xé rách không trung xung quanh, đại địa nứt thành khe rãnh sâu không thấy đáy. Kình phong khủng bố san bằng mấy tòa núi nhỏ gần đó. Mảnh đất cạo sạch, bụi mù cuồn cuộn, che kín thiên địa. Uy lực áp chế khủng bố tràn ngập khắp nơi, thám báo ẩn núp gần đó lui rồi lại lui, nhưng vẫn không hề ít thám báo gặp hại.

Lục Ly cũng lui xuống, hắn cũng không có tâm tư xem cuộc chiến, bởi vì hắn biết Hồng Ma không phải đối thủ của hắn. Hắn để ý là cư sĩ Cầm Sơn. Nếu cư sĩ Cẩm Sơn đi ra, vậy Vu Hoàng có thể bị giết, nếu không cuối cùng lại là Hồng Ma thất bại.

Chiến đấu rất nhanh xuất hiện chết chóc, bởi vì đám Thánh Hoàng Hồng Giới trở nên ác độc, bọn họ rất rõ ràng tính tình của Hồng Ma. Nếu trận chiến này không biểu hiện tốt, nếu Hồng Ma không chết, bọn họ sẽ khó sống qua ngày.

Trái lại Thánh Hoàng Vũ Giới không liều mạng, bọn họ đều quan sát thế cụ, nếu tình huống không đúng, bọn họ sẽ rút lui ngay.

Nếu so sánh lực lượng, số lượng Thánh Hoàng phía Hồng Ma nhiều hơn một chút, cho nên chiến đấu tự nhiên nghiêng về một phía. Năm Xích Long Tộc thật thảm, bởi vì bọn họ là chủ lực, cũng là đối tượng cường giả Hồng Giới công kích chính.

Nửa canh giờ, một nguyên lão Xích Long Tộc bị giết còn có bốn Thánh Hoàng Vũ Giới chết đi. Thánh Hoàng bị thương lên đến hai mươi người. Trái lại Hồng Giới chỉ có Thánh Hoàng chết trận, bị thương có hơn mười người.

Trên không trung Vu Hoàng chiến đấu với Hồng Ma. Vu Hoàng nhìn thấy thủ hạ hắn đã chết một Thánh Hoàng, bốn người còn lại đều bị thương, nhất thời nổi giận. Nếu tiếp tục như vậy, bốn tộc nhân còn lại của hắn đều sẽ chết hết. Đến lúc đó chỉ còn lại một mình hắn, còn chơi thế nào? Có thể chơi sao?

Hắn nổi giận gầm lên, bắt đầu liều mạng. Hắn không định giết chết Hồng Ma, nhưng hắn muốn Hồng Ma bị thương nặng, như vậy hắn không chỉ có thể uy hiếp quần hùng, còn có thể hoàn toàn có quyền uy trong mắt đám người xung quanh.

Dưới liều mạng công kích của hắn, Hồng Ma quả nhiên không phải đối thủ. Thánh Hoàng bên dưới thấy Vu Hoàng tức giận, đánh áp chế cả Hồng Ma, Thánh Hoàng Vũ Giới không dám ứng đối lơ là nữa. Thấy tình huống Vu Hoàng sắp thắng, nếu bọn họ còn tiếp tục kéo dài chiến đấu, sợ là sau này sẽ bị Vu Hoàng giết chết.

Ầm!

Đợi một lát, Hồng Ma đột nhiên bị đánh bay, đập lên một tòa núi lớn. Vô số thần niệm lan tỏa ra, phát hiện Hồng Ma khí nhược, ngực thủng lỗ lớn, thoạt nhìn phi thường thê thảm. Giống như có thể chết mọi lúc, hiện tại đã hôn mê.

Hồng Ma bị thương nặng, khí thế Thánh Hoàng bên này yếu đi nhiều, sau khi Vu Hoàng động thủ chém giết mấy Thánh Hoàng, Thánh Hoàng phía Hồng Giới lập tức mang theo Hồng Ma bị thương nặng, còn đang hôn mê đào tẩu.

Vu Hoàng không đuổi giết, nếu phải đuổi giết, vừa rồi hắn có thể giết chết Hồng Ma. Hắn biết sau lưng Hồng Ma có đại tộc, cho nên không dám xằng bậy, không muốn gây thù hằn quá nhiều.

Một trận chiến oanh oanh liệt liệt cứ như vậy kết thúc, dưới chiến lực và khắc chế tuyệt đối của Vu Hoàng, cũng không có bao nhiêu tử vong, điều này khiến rất nhiều quần chúng thất vọng.

Vốn nghĩ sẽ ít nhất mấy chục người chết trận, hoặc là một cường giả sắp đại viên mãn chết trận, như vậy mới hấp dẫn, mới đủ rung động.

Thất vọng không chỉ có quần chúng, còn có Lục Ly!

Khó khăn bày ra một tuồng kịch, cũng không đạt được mong muốn của hắn, cư sĩ Cẩm Sơn không đến, Vu Hoàng không chết. Cho dù Hồng Ma bị giết, đây cũng xem như kết cục không tồi, đến lúc cường giả tộc đàn Hồng Ma sẽ đến, Vu Hoàng vẫn có phiền toái lớn.

- Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ/

Lục Ly ưu sầu, nhìn võ giả Hồng Giới đã mang theo Hồng Ma, rất nhanh rút lui, trong mắt hắn đều là sốt ruột. Hắn nhìn xung quanh, muốn xem cư sĩ Cẩm Sơn có xuất hiện hay không.

Chiến đấu đã hoàn thành, Vu Hoàng cũng không bị thương thế nghiêm trọng, cho dù cư sĩ Cẩm Sơn ẩn núp gần đó, có lẽ cũng sẽ không đi ra.

Khả năng khắc chế của Vu Hoàng khiến bố trí lâu như vậy của Lục Ly trở nên lãng phí. Cơ hội như vậy rất khó sáng tạo, lần sau muốn sáng tạo cơ hội như vậy lại càng khó khăn. Một khi Vu Hoàng đứng vững ở đây, nói không chừng, đại bộ đội Xích Long Tộc sẽ không ngừng đến đây. Đến lúc đó đến phiên Lục Ly gặp phiền phức...

- Không được!

Lục Ly cắn chặt răng, nỗi hận trào dâng, ánh mắt nhìn không trung, vừa rồi giống như tra xét được Hồng Ma đang hôn mê? Đó không phải có thể tìm cơ hội giết chết Hồng Ma sao? Sau đó giá họa cho Vu Hoàng?

- Là một cơ hội, cũng là cơ hội duy nhất của ta!

Thân mình Lục Ly bay lên trời, làm việc mạnh mẽ vang dội, hắn rất nhanh đuổi ra ngoài Vũ Giới, giờ đây có rất nhiều thám báo cũng bay ra ngoài, Lục Ly không chút thu hút nào, cũng không dùng thân hình ẩn tàng.

Rời khỏi Vũ Giới, Luc Ly không dám dưỡi Thánh Sơn, cứ như vậy bay thật nhanh. Nhưng hắn biến hóa ngoại hình một chút, biến thành một lão ma Thánh Hoàng, bay nhanh đi Càn Khôn Giới.

Đúng vậy, phương hướng hắn đi không phải Hồng Giới, trừ phi hắn sử dụng Thánh Sơn mới có thể sánh bằng bọn Hồng Ma. Hắn đi Càn Khôn Giới, sau đó cưỡi Truyền Tống Trận, sẽ nhanh hơn một chút.