Bất Diệt Long Đế

Chương 4314: Tai ương ngập đầu




Lôi Ngu Thú liên tục công kích, đáng tiếc công kích vài lần, hộ trận tòa núi lớn này vẫn không có dấu hiệu bị phá vỡ. Đại trận này quá mạnh, có lẽ do thế hệ Xích Long Tộc tiêu tốn không ít thời gian bố trí, tránh cho địa phương chôn cất mình bị phá hư và quấy rầy.

Xoẹt xoẹt!

Lục Ly phóng ra công kích nguyên lực, từng đao mang phóng ra, nổ nát một vùng xung quanh sơn thể. Chờ đợi Huyết Linh Nhi cần thời gian, hắn nhàn đến vô sự, đơn giản nổ một núi to bên cạnh rồi nói sau.

- Cẩu tặc!

Trong Xích Long Sơn có một quân đội Xích Long Tộc, số lượng không nhiều lắm, chỉ hơn một ngàn, còn có một Thánh Hoàng.Trên mặt đàn Xích Long Tộc này đều là phẫn nộ, nếu đổi lại là tình huống bình thường, bọn họ đã sớm bị xông ra ngoài. Lục Ly cuồng oanh lạm tạc ở đây, đã quấy rầy giấc ngủ của tổ tiên bọn họ, bọn họ là hậu bối của Xích Long Tộc, đây là một loại sỉ nhục.

Nhưng bọn họ không dám ra ngoài, thậm chí không dám phát ra thanh âm gì. Bên ngoài còn có một con Lôi Ngu Thú quá mạnh mẽ, khí huyết kinh thiên, ép tới bọn họ không thở nổi. Nếu bọn họ dám ra ngoài, không chỉ không giết được Lục Ly, ngược lại sẽ hủy diệt Xích Long Sơn.

Tuy chân ý của Lục Ly không mạnh, nhưng công kích nguyên lực vẫn tương đối, rất nhanh thổ địa gần Xích Long Sơn bị nổ thành khoảng không, nơi này biến thành vùng đất trũng, Xích Long Sơn cô độc đứng giữa vùng đất trũng, thoạt nhìn rất xấu xí.

Lục Ly tùy tay loạn nổ, bốn phương tám hướng đều là khe rãnh, phạm vị mấy ngàn lý đều bị nổ thành mảnh nhỏ, vốn gần đó bị san bằng, phong cảnh tú lệ, hiện tại biến thành một tòa phế tích.

Sau ba nén hương, Huyết Linh Nhi truyền âm nói:

- Chủ nhân, thần văn này rất khó phá vỡ, ta ít nhất cần nửa tháng. Nơi này tổng cộng có mười một thần văn, hơn nữa có liên hệ lẫn nhau, muốn công kích ngọn núi này, ít nhất phải phá vỡ toàn bộ thần văn.

- Nửa tháng?

Sắc mặt Lục Ly tỏ ra thất vọng, nửa tháng khẳng định chờ không được, cường giả của Xích Long Tộc sẽ trở về. Hắn cân nhắc, thu hồi lại Lôi Ngu Thú, thân mình bay lên cao, sau đó huy động trường đao bổ xuống, đồng thời lấy ra ấn thạch, ghi chép lại cảnh tượng này.

Chiến đao của hắn không phải đánh ra tùy tiện, mà hợp thành một chữ to, từ trên cao có thể nhìn thấy rõ ràng mấy chữ Xích Long Tộc là phế vật!

Mấy chữ to sắp xếp ngay hàng thẳng lối, phối hợp với tòa Xích Long Sơn đơn độc, còn có đám người Xích Long Tộc tỏ ra phẫn nộ uất ức trong Xích Long Sơn, cảnh tượng này nhìn thật thê lương.

Thân mình Lục Ly bay đi rất nhanh, rất nhanh bay trở lại Xích Long Thành, hắn đồng dạng dùng chiến đao bổ ra từng khe rãnh, khắc ra một chữ to, lần này viết là thệ diệt Xích Long Tộc!

Sau khi làm xong, Lục Ly cũng không dám dừng lại nữa, lén rời khỏi Xích Long Giới, sau đó thoát đi bằng tốc độ nhanh nhất. Hắn tin tưởng cường giả sắp đạt viên mãn của Xích Long Tộc rất nhanh sẽ trở về, nếu không đi thì sẽ muộn.

Sau khi Lục Ly rời khỏi hai canh giờ, ba cường giả lập tức bay vào. Tốc độ bọn họ phi thường khủng bố, rất nhanh đi đến Xích Long Thành. Khi bọn họ nhìn thấy phế tích đầy thành, còn có vô số tộc nhân cụt hết tay chân hay khóc than thê lương thu nhặt thi thể. Một cường giả đeo vương miệng, mặc trường bào vàng rực, khí độ phi phàm, tức giận đến cả người phát run.

Nhất là nhìn thấy mấy chữ to trên thành bắc, tộc vương Xích Long Tộc tức giận đến mặt tái đi, trong tay hắn đột nhiên vỗ về trước, một dấu tay màu vàng thật lớn xuất hiện, thổ địa lập tức bị hắn trực tiếp vỗ xuống, xuất hiện một dấu tay thật lớn, sâu không thấy đáy.

A a a!

Tộc vương Xích Long Tộc nổi giận gầm lên, sát khí trên người tuôn ra, hắn ngửa mặt lên trời rống giận:

- Cẩu tặc, không bầm thây vạn đoạn ngươi, Ngao Trữ ta thề không bỏ qua, thề không bỏ qua!

- Tộc vương!

Một thân ảnh bay vụt đến từ xa, vẻ mặt khóc than, hắn quỳ trên mặt đất, hét lên:

- Tộc vương, chỗ Xích Long Sơn cũng gặp công kích, cũng may sớm mở ra hộ sơn đại trận. Nhưng xung quanh cũng bị hủy diệt. Tặc tử đáng giận kia còn khắc mấy chữ to dưới chân núi Xích Long Sơn. Đây quả thật là vũ nhục đối với tộc ta. Chúng ta phải trả thù, phải thiên đao vạn quả tặc tử này.

Ầm!

Xích Long Tộc vốn đang nổi giận, lời nói của Đế Cấp này khiến hắn càng thêm nổi giận. Hắn tùy ý vung tay, Đế Cấp bị đánh bay.

- Truyền lệnh xuống!

Tộc vương Xích Long Tộc trầm quát:

- Phát ra Xích Long Lệnh, toàn lực truy kích tặc tử kia. Nếu ai có thể bắt hoặc đánh chết tặc tử này, tộc ta sẽ tặng năm tài nguyên bảo địa!

- Năm? Đây... nhiều quá đi?

Hai Thánh Hoàng phía sau tộc vương Xích Long Tộc hơi biến sắc, tộc đàn bọn họ vốn nhiều tài nguyên bảo địa như vậy, còn bị Lục Ly hủy diệt hai, hiện tại nếu tặng ra năm bảo địa, Xích Long Tộc sẽ bị tổn thất thảm trọng.

- Các ngươi biết cái gì!

Tộc vương Xích Long Tộc cả giận nói:

- Nếu có thể giết chết địch nhân này, năm tài nguyên địa bảo này đều có thể tống xuất hết. Đó mới là chuyện tốt, nếu không chờ đợi chúng ta chỉ có thể là tai ương ngập đầu!

Tuy tộc vương Xích Long Tộc thật nổi giận, nhưng không mất đi lý trí. Hắn biết rõ cục diện hiện trạng tệ hại thế nào.

Một đại tộc quan trọng nhất là gì? Tự nhiên là cường giả! Chỉ có người chí cường mới có thể kinh sợ quần hùng, mới có thể khiến địch nhân không dám làm bậy.

Quan trọng thứ hai là uy danh, mà uy danh thông qua nhiều lần đại chiến xây dựng thành. Uy danh cũng để kinh sợ quần hùng. Khiến địch nhân cho rằng ngươi rất mạnh, cho rằng không thể đối địch với ngươi. Như vậy tộc đàn sẽ càng thêm an toàn.

Thế giới này, người dệt hoa trên gấm vĩnh viễn nhiều hơn người đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết, đồng dạng người bỏ đá xuống giếng, hay nhân lúc cháy nhà mà hôi của cũng nhiều hơn. Một khi ác lang phát hiện ngươi không mạnh như tưởng tượng lại chiến lượng lớn tài nguyên bảo địa, bọn họ sẽ như chó điên xông đến, chỉ cần có một mồi lửa, vậy đủ khiến Xích Long Tộc vạn kiếp bất phục.

Vốn Xích Long Tộc lần này gặp nguy cơ lớn, tổn thất quá nhiều Thánh Hoàng, rất nhiều kẻ thù như hổ rình mổi, tùy thời có thể xông đến.