Bất Diệt Long Đế

Chương 4296: Thật thương tâm




Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Ba người chờ đợi ở đây ròng rã mười mấy ngày, đoạn thời gian này Mạc Thiên Thiên một mực không lên tiếng, Vũ Dương đi hỏi mấy câu, Lục Ly lại không một lần bắt chuyện, cứ thế khoanh chân ngồi xếp bằng tu luyện.

Mười mấy ngày sau, Trần Cô và Viên Phong rốt cục mang theo mấy tên Thánh Hoàng đi tới, Vũ Dương giao lại tù binh cho bọn hắn. Đám Thánh Hoàng kia thăm dò một phen, xác định lần này toàn bộ cường giả quân đoàn lưu phỉ đều bị đánh giết, rất hài lòng tiến hành thủ tục bàn giao.

Mấy tên Thánh Hoàng này còn nhiệt tình mời Vũ Dương Mạc Thiên Thiên đi Cổ Nguyệt giới làm khách, biểu thị muốn cảm tạ một phen. Lục Ly không muốn đi, Viên Phong và Trần Cô thấy tâm tình Mạc Thiên Thiên không tốt thì đều có chút động tâm, muốn dẫn Mạc Thiên Thiên đi ra giải sầu.

Lục Ly và Vũ Dương nháy mắt ra dấu, Vũ Dương nói:

- Thiên Thiên, các ngươi đi một chuyến đi, ta và Lục Ly còn chút việc riêng cần xử lý, chúng ta đi trước.

Mạc Thiên Thiên thông minh cỡ nào, nàng không khỏi có chút u oán nhìn lại Lục Ly, cắn môi, nhẹ giọng hỏi:

- Có thể mang ta đi cùng không?

Mạc Thiên Thiên là nữ nhân cực hiểu lợi dụng ưu thế bản thân, biểu tình nàng lúc này có thể khiến bất cứ nam tử nào nhìn thấy đều phải mềm lòng, nhưng Lục Ly lại chỉ hờ hững nói:

- Nơi chúng ta định tới, các ngươi không tiện đi cùng, trở về trước đi.

- Được rồi!

Mặt Mạc Thiên Thiên trầm xuống, quay người mang theo Viên Phong và Trần Cô đi theo mấy tên Thánh Hoàng kia, bóng lưng vô cùng quyết tuyệt, hệt như một nữ tử bi tình bị phụ bạc.

Vũ Dương nhìn nàng một cái, khẽ thở dài nói:

- Lục Ly, lần này ngươi thật khiến nàng thương tâm rồi. Vừa nãy nếu ngươi đáp ứng nàng, đoán chừng bông hồng có gai của Tử Thần chúng ta sẽ bị ngươi hái xuống.

- Không hứng thú!

Lục Ly lắc đầu nói:

- Vẫn là câu nói kia, ta chỉ muốn sống những ngày tháng thanh nhàn, không tâm tư đi tán gái, càng không muốn đi chọc phiền toái. Ngươi chắc cũng rõ ràng, ba chữ Mạc Thiên Thiên đồng nghĩa với phiền phức vô cùng vô tận.

- Cũng phải...

Vũ Dương gật đầu nói:

- Khoan nói cái khác, chỉ chuyện yêu nghiệt kia tìm tới gây sự cũng đủ khiến ngươi điên đầu.

Lục Ly và Vũ Dương bay ra ngoài, trên đường Lục Ly một mực dò xét, xác định không có võ giả truy tung, hắn mới để Vũ Dương khống chế chiến thuyền phi hành hết tốc lực.

Nơi này cách Hủ Lạc Giới một đoạn tương đối xa, cần phi hành bảy tám ngày mới đến nơi. Đây mới là nhiệm vụ chủ chốt của Lục Ly và Vũ Dương, bởi vì lần này quan hệ tới sinh ý mấy trăm ức, chỉ cần thu lấy được thần dịch trong Thần Đầm kia, bảo thủ tính ra cũng có thể luyện hóa hơn vạn giọt Tử Thần Dịch.

Hắn đã thử qua công hiệu Tử Thần Dịch, giọt Tử Thần Dịch Viên Phong từng dùng cũng là hắn bán, giá một ức một giọt. Giờ Vũ Dương chỉ hận lúc trước mình bán quá rẻ, bởi thế mới vội vàng thúc giục Lục Ly đi lấy thần dịch, mong là sẽ được chia một phần Tử Thần Dịch đáng kể.

Thần Đầm lần này lớn hơn hẳn Thần Trì khi trước, bảo thủ tính ra chắc cũng ngưng luyện hơn vạn giọt Tử Thần Dịch, khi ấy hắn có thể phân được hai ngàn giọt, nếu cầm đi bán, dù giá cả thấp chút thì cũng được hơn ngàn ức thiên thạch.

Hắn cảm thấy Lục Ly hệt như gà đẻ trứng vàng, chỉ cần đi theo Lục Ly liền không ngừng thu được thiên thạch. Có thiên thạch, đồng nghĩa với có được lượng lớn tài nguyên, tốc độ tu luyện sẽ càng nhanh.

Sau mười mấy ngày phi hành, Lục Ly và Vũ Dương rốt cục đã tới phụ cận Hủ Lạc Giới, Vũ Dương nhìn địa đồ một lát, chỉ vào Tinh Vực trước mặt nói:

- Chính là giới diện kia, giờ làm thế nào?

- Đi ngủ trước cái đã!

Lục Ly về lại trong khoang thuyền vùi đầu đi ngủ, không quên truyền âm nói:

- Ngươi canh chừng hai ngày, ta cần nghỉ ngơi.

- Được rồi!

Vũ Dương khẽ gật đầu, đoạn thời gian này Lục Ly một mực thăm dò tình hình xung quanh, tinh thần lực tiêu hao nhiều lắm, giờ sắp đại chiến đến nơi, quả thực cần phải nghỉ ngơi một hai ngày.

Lục Ly ngủ suốt hai ngày, tỉnh dậy thần thanh khí sảng, hỏi dò Vũ Dương có cần nghỉ ngơi không, Vũ Dương lại khoát tay nói:

- Không cần, chúng ta đi vào trước rồi tính.

- Ừm, đi vào thăm dò tình tình trước, sau đó lại chế định chiến thuật!

Lục Ly gật đầu nói:

- Biết người biết ta mới trăm chiến trăm thắng, không thăm dò rõ ràng tình hình, không thể tùy ý động thủ.

Lục Ly có Thần Ẩn Thuật, Hủ Lạc Giới này lại không có cường giả tiệm cận đại viên mãn, bởi thế nơi đây thực ra không có áp lực gì quá lớn với hắn cả, dù bị phát hiện cũng có thể nhẹ nhàng đào tẩu.

Chỉ là trước nay hắn hành sự luôn cầu ổn thỏa, không đánh trận mà không nắm chắc, hơn nữa cũng chỉ là thu lấy thần dịch, lại không phải thật muốn liều sống liều chết. Thần dịch ở đây được chảy ra từ trong một thần tuyền, dù Lục Ly có lấy đi toàn bộ thần dịch, chỉ cần tích lũy mấy ngàn năm lại có thể khôi phục như mới.

Hủ Lạc Giới không lớn, chủng tộc chiếm giữ nơi này tên là Hủ Lạc Tộc, là một chủng tộc vô cùng xa xưa, cũng là chủng tộc thổ dân Thiên Loạn Tinh Vực, còn từng là một trong những bá chủ ở Thiên Loạn Tinh Vực.

Hủ Lạc Giới này vốn không phải đại bản doanh của bọn hắn, trước đây bọn hắn từng chiếm cứ giới diện càng lớn, nơi đây chỉ là một phân giới mà thôi. Đến sau đại bản doanh bọn hắn bị công chiếm mới đành kéo về đây lay lắt hơi tàn.

Hủ Lạc Giới có chút quan hệ với một lão ma tương đối nổi danh ở Thiên Loạn Tinh Vực, bởi thế Hủ Lạc Tộc mới được bảo tồn đến bây giờ. Nếu có cường giả muốn tiêu diệt Hủ Lạc Tộc, lão ma kia chắc chắn sẽ ra mặt.

Lục Ly và Vũ Dương không muốn diệt Hủ Lạc Tộc, thậm chí không muốn đánh giết bất cứ Hủ Lạc Tộc nào, bọn hắn chỉ muốn đến lấy đi thần dịch. Thần Đầm có Thần Tuyền, sẽ không ngừng sinh ra thần dịch, vậy nên lấy đi thần dịch không phải chuyện gì quá mức tổn hại đến căn bản của Hủ Lạc Giới.

Vẫn cách cũ!

Sau khi tiến vào Hủ Lạc Giới, Lục Ly thu Vũ Dương vào trong không gian thần khí, sau đó tiềm ẩn đi, dò xét bên trong Hủ Lạc Giới một phen. Tộc nhân trong Hủ Lạc Giới rất nhiều, đâu đâu cũng thấy.