Bất Diệt Long Đế

Chương 4283: Thả dây dài câu cá lớn




Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

- Nếu hắn đã có thể nhẹ nhàng thoát ra, còn tránh được nhiều cường giả như vậy, chắc chắn sẽ tới tìm chúng ta, khi ấy chúng ta tiến vào không gian thần khí, để hắn mang đi khỏi đây là được.

- Ách...

Vũ Dương chớp chớp mắt, hình như hắn là người càng quen thuộc Lục Ly mới đúng, sao tựa hồ Mạc Thiên Thiên càng hiểu Lục Ly hơn thế này?

Chẳng qua Mạc Thiên Thiên nói cũng có lý. Lục Ly đã có thể đào tẩu dưới sự vây bắt của nhiều cường giả như vậy, đối với hắn mà nói, khu vực quanh đây hoàn toàn thừa sức tới lui tự do. Bọn hắn lưu lại rất nhiều ký hiệu mịt mờ, chỉ nội bộ Tử Thần mới có thể nhìn hiểu, nếu Lục Ly thấy được, tự nhiên sẽ tới tìm bọn hắn.

Mạc Thiên Thiên và Vũ Dương ẩn núp đi, mặc dù ở giới diện này cũng có trinh sát và quân đội tìm kiếm, nhưng hiện tại trọng điểm mà năm đại tộc kia lùng tra vẫn là trong hư không. Án theo lẽ thường mà nói, trộm thần dược xong nhất định sẽ lập tức nghĩ cách rời đi, chứ không phải tiềm phục trong giới diện quanh đây.

Mạc Thiên Thiên và Vũ Dương đều là tinh anh Tử Thần, thân làm sát thủ, tự nhiên tinh thông cách tự bảo vệ bản thân, địa điểm các nàng chọn tiềm phục cũng rất kín đáo.

Sau năm ngày chờ đợi, Thần Văn các nàng bố trí bên ngoài lối vào sơn động đang ẩn thân bỗng bị phá giải, Vũ Dương lập tức cả kinh, Mạc Thiên Thiên lại cười tủm tỉm nhìn ra cửa hang trống rỗng, nói:

- Lục công tử, hoan nghênh trở về.

Ông!

Một đạo bạch quang lấp lánh, thân hình Lục Ly hiện ra, Vũ Dương lập tức đại hỉ, tiến lại nện quyền lên ngực Lục Ly, nói:

- Tiểu tử được lắm, quả nhiên không khiến ta thất vọng.

Lục Ly nhếch môi cười khẽ, gật đầu nói:

- Xong rồi, ta mang các ngươi triệt thoái, bên ngoài phô thiên cái địa toàn là truy binh, tất cả Thánh Hoàng đều xuất động, khắp nơi đều là chiến thuyền, hư không cũng bị phong tỏa.

- Tiểu tử, rốt cục ngươi đã làm gì? Sao bọn họ lại nổi điên như thế?

Vũ Dương quệt quệt môi nói:

- Chẳng lẽ ngươi hủy đi dược điền Tinh Sơn?

Mắt Mạc Thiên Thiên sáng rực lên, nhìn chằm chằm Lục Ly. Lục Ly khẽ cười nói:

- Tinh Sơn vẫn nguyên, dược điền lại bị ta hủy mất, chẳng qua... toàn bộ thần dược đều bị ta hái, thần dịch trong Thần Trì cũng tới tay, hắc hắc!

- Ngươi... tiểu tử này!

Vũ Dương há hốc mồm, cảm khái nói:

- Ta tính là phục ngươi, dược điền kia chính là giá trị liên thành, khó trách năm đại tộc đều phát điên.

- Lợi hại, lợi hại!

Trong mắt Mạc Thiên Thiên chất đầy vẻ sùng bái, cảm khái nói:

- Dưới thịnh danh quả nhiên không có hư sĩ, tổng bộ ban ngươi xưng hiệu vương bài Tử Thần quả nhiên không sai, người Mạc Thiên Thiên ta bội phục không nhiều, Lục Ly ngươi tính là một trong số đó!

Không thể không nói Mạc Thiên Thiên là loại rất biết nịnh nọt người, một đại mỹ nhân thiên kiều bá mị, then chốt còn không phải bình hoa mà là một cường giả cảnh giới chiến lực đều rất cao. Nàng nhìn ngươi với ánh mắt sùng bái như thế, trong lòng há sẽ không có cảm giác lâng lâng?

Lục Ly lại mặt không biểu tình, cũng không nói nhảm, trực tiếp lấy ra không gian thần khí nói:

- Tin tưởng ta không? Nếu tin thì tiến vào trong không gian thần khí, ta mang các ngươi về lại Thiên Việt Thành.

- Đương nhiên tin chứ!

Vũ Dương còn chưa lên tiếng, Mạc Thiên Thiên đã mở miệng trước. Vũ Dương hơi ngớ, sau đó cũng gật đầu nói:

- Lục Ly, trông cậy vào ngươi!

Lục Ly cũng có chút ngạc nhiên nhìn Mạc Thiên Thiên, phải biết tiến vào trong không gian giới chỉ, bằng với giao sinh tử bản thân vào trong tay người khác. Vũ Dương và hắn từng cùng nhau trải qua hoạn nạn, hắn cứu mạng Vũ Dương, Vũ Dương tín nhiệm hắn là điều có thể hiểu được, nhưng Mạc Thiên Thiên sao cũng tín nhiệm hắn đến vậy?

- Người phi thường làm chuyện phi thường. Mạc yêu tinh này có thể mê đảo nhiều công tử như vậy, không phải là không có đạo lý.

Lục Ly ngấm ngầm cảm khái, hắn càng nghĩ càng cảm thấy Mạc Thiên Thiên đào ra lòng tin từ đâu. Hậu đại cự đầu, trên thân chắc chắn có chí bảo, hơn nữa nếu nàng chết trong không gian thần khí của mình, người Mạc gia đoán chừng sẽ biết, đến lúc đó dù hắn có chạy đến chân trời góc bể đều không thoát được.

Lục Ly thu hai người vào trong không gian thần khí, sau đó lập tức tiềm hành rời đi, lúc này bên ngoài khắp nơi đều là chiến thuyền và quân sĩ, hợp thành thiên la địa võng, tầng tầng phong tỏa. Nhưng chừng đó đối với Lục Ly mà nói thì chẳng khác gì thùng rỗng kêu to, Thánh Hoàng đều không phát hiện ra được hắn, càng đừng nói chỉ là một đám quân sĩ và trinh sát bình thường.

Chiến thuyền và quân sĩ tiến hành phong tỏa rất đông, tốc độ Lục Ly khó mà nhanh được, bằng không rất dễ lộ ra tung tích. Dù sao hắn cũng không vội, cứ thế ung dung bay về phía Thiên Việt Giới.

Bọn Lợi Viên phẫn nộ không thôi, toàn bộ Thánh Hoàng đều xuất động, tứ xứ tìm kiếm Lục Ly. Lợi viên còn truyền tin đi về hỏi dò Lợi Viêm tình hình và hành tung của đám người Lục Ly, đáng tiếc Lợi Viêm cũng không biết mấy người Mạc Thiên Thiên đang ở đâu, từ sau khi rời khỏi Phù Du Giới, hai bên không còn liên lạc, hắn lại bị áp giải đi về, căn bản không biết tung tích mấy người Mạc Thiên Thiên.

Tìm tòi suốt nửa tháng song không phát hiện được bất cứ võ giả ngoại lai nào, chỉ thấy toàn là võ giả của các tộc quần quanh đây, ai nấy cũng đều quen thuộc.

- Tìm kiếm giới diện xung quanh xem!

Lợi Viên truyền lời đi ra, đã nửa tháng mà vẫn chưa phát hiện tung tích, như vậy ba người Lục Ly chắc đang ẩn núp trong giới diện quanh đây, trước cứ tìm khắp một lượt rồi tính.

Tổ chức tra lùng giới diện xung quanh, cường giả chặn đường ở ngoại vi tự nhiên sẽ ít đi, bằng không chỉ dựa vào trinh sát và quân sĩ bình thường, làm sao có thể tìm ra được tinh anh Tử Thần?

Lúc này Lục Ly đã đến bên ngoài, sau khi đám cường giả kia rời đi, tốc độ hắn lập tức đề thăng không ít. Có được đại đạo chi ngấn, xung quanh có bất kỳ gió thổi cỏ động nào đều không giấu qua được cảm giác của hắn, phối hợp với Thần Ẩn Thuật thì đúng là như hổ thêm cánh, không nói thiên hạ vô song, chí ít cũng phải mạnh hơn đại đa số Tử Thần.