Bất Diệt Long Đế

Chương 4270: Trấn thủ mười năm




Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Thời gian khoái tốc trôi đi, chớp mắt đã qua một năm lẻ tám tháng, ngọc phù trong tay Lục Ly rốt cục vỡ vụn. Hắn mở mắt, ngơ ngác nhìn quanh bốn phía, tinh thần có chút hoảng hốt, phân không rõ đâu là chân thực đâu là hư ảo.

Hắn thẫn thờ nhìn ngọc phù vỡ vụn trong tay suốt một nén hương, sau khi xác định ngọc phù vỡ vụn mới bất thần đứng dậy, trên mặt chất đầy vẻ kích động.

Ngọc phù này vỡ vụn đồng nghĩa với cái gì, đồng nghĩa với Trung Vương Giới có tin tức, mấy tên Thánh Hoàng kia đi hơn một năm, cuối cùng đã truyền tin trở về.

Lục Ly lập tức đi ra, sau đó đến thẳng trang viên của mình, vừa vào trong thành bảo, hắn thấy được một tên Thánh Hoàng chờ sẵn, Thánh Hoàng này chính là nằm trong nhóm năm Thánh Hoàng đi Trung Vương Giới.

Thấy trên mặt Thánh Hoàng kia không có vẻ gì là gấp gáp, Lục Ly lập tức yên tâm không ít, tiến đến hỏi:

- Lão Hà? Tình hình thế nào?

- Tình hình rất không sai!

Lão Hà mỉm cười hành lễ với Lục Ly, lần này tương đương ra ngoài dạo qua một vòng, không chỉ được đến nhân tình từ Lục Ly mà còn có thể thu được mấy giọt kịch độc, đối với bọn hắn mà nói thì thực sự quá lời.

Hắn không vội vã giới thiệu tình hình Trung Vương Giới mà lấy ra hai viên Ấn Thạch, Lục Ly thúc giục Ấn Thạch, giữa trời lập tức hiện ra một bức cảnh tượng. Bên trong ngồi đầy người, nhìn thấy đám người kia, trong lòng Lục Ly khẽ run lên, lệ nóng doanh tròng.

Đám người này chính là Lục Nhân Hoàng Khương Khinh Linh Bạch Thu Tuyết Doãn Thanh Ti, nhân thân thê tử Lục Ly đều có mặt, thần sắc ai nấy đều mang theo ý cười và vẻ nhớ nhung.

Người trong Ấn Thạch không nói chuyện nhiều, chỉ mỗi Lục Nhân Hoàng báo cho Lục Ly biết, rằng Lục gia vẫn bình an, dặn Lục Ly cứ yên tâm, bọn hắn đều rất tưởng niệm, mong chờ ngày Lục Ly trở về.

Một Ấn Thạch khác thì có hai người, Thiên Tội chân nhân và Tiêu Dao Thánh Hoàng, Thiên Tội chân nhân báo cho Lục Ly biết, đại quân Ma Uyên triệt thoái, toàn bộ thông đạo đều bị hủy, Tam trọng thiên đã triệt để an toàn, dặn Lục Ly không cần lo lắng, bọn hắn cũng chờ mong Lục Ly trở về.

Ấn Thạch có thể làm giả, nhưng nét mặt và khí chất của mấy người Khương Khinh Linh Bạch Thu Tuyết Doãn Thanh Ti thì không làm giả được, Lục Ly quá quen với các nàng, chỉ cần thoáng nhìn liền nhận ra Ấn Thạch này thật hay giả, người trong Ấn Thạch có bị ép buộc hay không.

Lục Ly vốn đã bị Ma hóa, tâm tình tiêu cực chiếm cứ chủ đạo trong linh hồn, làm người cực kỳ tư lợi. Nhưng trước khi chết Tiểu Ma giúp hắn một tay, côn trùng trong linh hồn có thể chậm rãi tiêu trừ ma niệm trong lòng. Nhiều năm đi qua vậy rồi, kỳ thực Lục Ly đã khôi phục tương đối, giờ thấy lại thân nhân người yêu, chỗ mềm mại nhất sâu trong linh hồn lập tức bị kích động.

- Đúng rồi!

Ngay lúc này Lục Ly đột nhiên nhớ tới một chuyện, hình như hắn có một tia hồn phách hoàn hảo được cất chứa trong Phệ Hồn Châu, trước đó bị Ma hóa, hắn quên luôn cả chuyện này.

Ông!

Hắn vội vàng thúc giục Phệ Hồn Châu, thả ra tia hồn phách bên trong. Nhắm mắt lại, không nói nửa lời, bọn Quan Dương đều không dám lắm miệng, Thánh Hoàng kia cũng lẳng lặng đứng chờ.

Mãi sau nửa canh giờ, Lục Ly mở mắt, lệ khí và khí tức tà ác trên người nhạt đi không ít, hắn đã tìm về bản tâm, hoàn toàn biến thành người bình thường chỉ còn là vấn đề thời gian.

Hô hô!

Lục Ly thở phào một hơi, sau đó bắt đầu hỏi dò lão Hà. Lão Hà kể lại một lượt tỉ mỉ hết thảy những gì bọn hắn chứng kiến khi tiến vào Trung Vương Giới, Lục Ly chăm chú lắng nghe, thỉnh thoảng mở miệng hỏi dò mấy câu.

Tán gẫu suốt hơn một canh giờ, Lục Ly mới ngừng lại, trên mặt lộ ra ý cười nhàn nhạt. Hành động trước đó của hắn ở Ma Uyên đã cứu vớt Tam trọng thiên, cứu vớt tất cả con dân.

Ma Uyên toàn diện rút lui, tất cả thông đạo đều bị hủy, hiện tại Nhân tộc đã lại chiếm cứ toàn bộ Tam trọng thiên, không còn bóng dáng một tên quân sĩ Ma Uyên nào nữa.

Lục gia về lại Thần Khải Thành, song không chỉ Thần Khải Thành mà Thiên Tội chân nhân đích thân làm chủ, nhường toàn bộ Lẫm Đông đại lục cho Lục gia Doãn gia và năm đại gia tộc, để cảm tạ cống hiến của Lục Ly đối với Tam trọng thiên.

Hạo kiếp lần này khiến vô số đại gia tộc Nhân tộc bị diệt, rất nhiều cấp Đế vẫn lạc, thế cục theo đó hoàn toàn biến chuyển. Thiên Tội chân nhân và Tiêu Dao Thánh Hoàng trở thành chúa tể Tam trọng thiên, hai người kia lại đều có quan hệ rất tốt với Lục Ly. Bọn hắn tự nhiên sẽ phá lệ chiếu cố Lục gia, có thể nói chỉ cần hai người tồn tại, dù Lục Ly chết rồi, Lục gia cũng có thể khoái tốc phát triển lớn mạnh.

Lúc đi là năm Thánh Hoàng, lại chỉ mỗi lão Hà trở về báo tin, bốn Thánh Hoàng còn lại đang bí mật tọa trấn ở Thần Khải Thành, bọn hắn để lão Hà đi về thỉnh thị Lục Ly xem bước kế tiếp nên đi thế nào. Nếu Lục Ly muốn chuyển dời Lục gia, lão Hà chỉ cần bóp nát ngọc phù, bên kia liền sẽ bắt tay hành động.

Lục Ly trầm ngâm, hắn nghĩ nghĩ rồi nói:

- Lão Hà, còn cần ngươi đi một chuyến. Ngươi qua đó nói với bọn hắn, nhờ các ngươi hỗ trợ tọa trấn mười năm, ta sẽ đưa cho mỗi người các ngươi mười giọt kịch độc làm thù lao. Mười năm sau sẽ quyết định có cần chuyển dời Lục gia hay không.

Lục Ly vừa mới đặt chân ở Tử Thần, tình hình tương lai thế nào còn rất mơ hồ. Bởi thế hắn không dám mạo hiểm chuyển dời Lục gia tới chỗ này, vạn nhất bên này lại xuất hiện vấn đề thì sao? Đến lúc đó Lục gia biết đi đâu về đâu?

Nếu giờ Trung Vương Giới đã bình yên, vậy trước cứ để Lục gia tạm thời ở lại bên kia, rốt cuộc có năm người bọn lão Hà tọa trấn, dù Nguyên Thánh Tổ lần nữa tìm đến Trung Vương Giới, đồng thời lẻn được đi vào thì cũng không sao, bọn lão Hà cộng với mấy người Thiên Tội chân nhân hẳn đủ sức ứng đối rồi.

- Mười giọt? Mười năm?

Lão Hà hơi ngớ, sau đó lập tức đại hỉ nói:

- Lục đại nhân, thù lao này của ngài quá cao, đừng nói mười năm, một trăm năm chúng ta cũng nguyện ý!

- Tốt!