Bất Diệt Long Đế

Chương 4251: Trọng thương




Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Ngao ngao!

Lôi Ngu Thú gầm rú không ngừng, như thể nổi điên, miệng mũi tuôn trào sương mù, khói mù vừa ra, tơ máu lập tức không chống nổi, trực tiếp tan rã.

Nhìn bộ dạng phẫn nộ điên cuồng kia của Lôi Ngu Thú, trong lòng Lục Ly khẽ run lên, Lôi Ngu Thú này mà phát điên, sợ rằng đám Vũ Dương đều chết sạch.

- Liều mạng!

Lục Ly cắn răng lấy ra một giọt độc dịch màu đỏ, đây là một trong hai giọt độc dịch màu đỏ cuối cùng mà hắn lưu lại được. Vốn Lục Ly không muốn dùng, nếu không vừa rồi đã không dùng độc dịch bình thường, mà trực tiếp dùng độc dịch màu đỏ luôn.

Chỉ là giờ đây nếu Vũ Dương chết rồi, vậy hắn đi ra rất có thể sẽ bị Diên tiểu thư giết chết, hơn nữa đoạn thời gian qua cách hành xử của Vũ Dương cũng được đến cảm tình từ Lục Ly, thế nên hắn mới quyết định ra tay tương trợ.

- Ồ? Bên kia có Thần Văn? Là ai bố trí?

- Hình như Lôi Ngu Thú bị nhốt lại rồi?

- Không hay, Lôi Ngu Thú sắp thoát khốn, Thần Văn bên kia không nhốt nó lại được!

Đám người Cô Tô Ảnh Vô Song đã đào tẩu được một đoạn, sau khi phát hiện Lôi Ngu Thú bị nhốt lại, ai nấy đều đại hỉ. Nhưng chỉ mới hớn hở được một lúc, cả đám lại phát hiện Thần Văn sắp bị phá, thần sắc cả bọn không giấu được vẻ đắng chát.

Một khi Lôi Ngu Thú này cuồng nộ phát điên, sợ rằng các nàng sẽ bị truy sát đến chết mất? Tầng này lại có không ít dị chủng thượng cổ, dù các nàng tạm thời thoát đi được, nhưng chỉ cần bị dị chủng thượng cổ cuốn lấy, đợi khi Lôi Ngu Thú đuổi theo các nàng tất chết không chỗ chôn.

Quan trọng nhất chính là, đại bộ phận võ giả hai tộc và người phía Tử Thần đều đã tiến vào tầng cuối cùng. Nếu ở tầng cuối cùng không có lối ra, bọn hắn lại đi về, vậy tất cũng sẽ bị Lôi Ngu Thú tấn công.

Ông ông ông...

Lúc Cô Tô đang nghĩ tới võ giả tiến vào tầng cuối cùng, đột nhiên nàng phát hiện đỉnh núi sáng lên, tiếp đó từng đạo thân ảnh vọt ra, trên mặt ai nấy đều chất đầy vẻ sợ hãi.

- Không hay...

Chứng kiến cảnh này, Cô Tô không khỏi khẩn trương. Giờ chính là lúc Lôi Ngu Thú đang phát cuồng, nhiều võ giả như vậy lao ra, nếu bị Lôi Ngu Thú khóa chặt, đám võ giả này chắc đều chết sạch.

- Ách? Sao lại chỉ đi ra hơn hai mươi người? Chẳng lẽ số còn lại đều chết cả?

Cô Tô lần nữa nhìn lướt qua, song giờ đã không quản được quá nhiều, nàng gầm lên:

- Tất cả giải tán, tách ra đào tẩu, Lôi Ngu Thú nổi điên, chúng ta chịu không được, trước rút lui cái đã!

Ngao ngao!

Như thể để đáp lại lời Cô Tô, Lôi Ngu Thú ngửa mặt lên trời gầm gào, cả người phóng vút lên, từ trong thân hình khổng lồ tán phát ra sát khí và phẫn nộ bất tận. Nó không ngừng rống giận, miệng mũi không ngừng phun ra sương khói màu trắng, khiến cho từng tầng không gian giữa trời bị xé toang, cảnh tượng khủng bố vô cùng.

- Mau trốn!

Võ giả vừa mới lao ra từ trong cửa truyền tống trên núi hoảng hồn, hệt như một đám trẻ nít đối mặt hung thú, khí tức hung tàn của Lôi Ngu Thú khiến linh hồn bọn hắn không khỏi run rẩy.

- A... Không đúng!

Cô Tô đang định đào tẩu, thân hình lại chợt ngưng lại giữa trời, bởi vì nàng phát hiện Lôi Ngu Thú đang không ngừng quay cuồng, sau đó cả người trùng trùng nện xuống, khiến mặt đất nứt ra một hố sâu to tướng.

Ngao!

Lát sau, Lôi Ngu Thú lần nữa xung thiên mà lên, gầm gào lăn lộn trong cao không, miệng mũi phun ra khí vụ, sau đó bất thần ầm ầm nện xuống mặt đất.

- Miệng mũi Lôi Ngu Thú tuôn ra máu tươi!

Tròng mắt Cô Tô đột nhiên sáng rực lên, vừa rồi nàng phát hiện miệng Lôi Ngu Thú đang phun máu, hơn nữa bộ dạng có vẻ vô cùng thống khổ. Quan trọng nhất chính là, nàng phát hiện khí tức Lôi Ngu Thú đang không ngừng biến yếu.

Điều này chứng tỏ cái gì?

Chứng tỏ Lôi Ngu Thú bị thương, hơn nữa thương thế còn đang không ngừng nghiêm trọng, nói cách khác, hiện tại Lôi Ngu Thú chính đang phải hứng chịu công kích cường đại, công kích này khiến nó khó mà chịu nổi, đau đớn đến độ khiến nó không ngừng kêu hét, không ngừng rơi rụng xuống đất.

- Chẳng lẽ có cường giả nào đó đang phóng thích công kích linh hồn?

Thần niệm Cô Tô tức tốc đảo quanh bốn phía, loại tình huống thế này rất giống Lôi Ngu Thú trúng phải công kích linh hồn cường đại, có vẻ khó mà gánh chịu được, bởi thế mới đau đến độ lăn lộn giữa trời, không tiếc dùng đầu đi đụng mặt đất.

Chỉ là...

Thần niệm Cô Tô quét nguyên một vòng, phát hiện bọn Vũ Dương cũng thần sắc kinh hãi nhìn Lôi Ngu Thú, còn Diên tiểu thư thì bởi vì thụ thương nên đã đào tẩu, không có mặt gần đó.

- Chuyện gì xảy ra?

Cô Tô nghĩ không thông, Ảnh Vô Song cũng nghĩ không thông, tên Thánh Hoàng Tử Thần còn lại càng không thông. Chỉ riêng Vũ Dương là như có điều suy từ, nhìn lại nơi bố trí Thần Văn vừa rồi, đáng tiếc Lục Ly ẩn thân, hắn không phát hiện được tung tích.

Thần Văn bên này là do Lục Ly bố trí, Lôi Ngu Thú gặp chuyện như thế, chắc chắn có liên quan ít nhiều đến Lục Ly. Đám người Cô Tô đều không có bất kỳ động tác nào, chỉ mỗi Lục Ly là có khả năng động thủ, cũng chỉ vậy mới có thể giải thích tình trạng dị thường của Lôi Ngu Thú.

- Chẳng lẽ Lục tiểu huynh đệ đúng thật là hậu thủ do Nhung Hoàng bố trí? Hắn thực sự là một siêu cấp cường giả?

Vũ Dương không khỏi hoài nghi, đáng tiếc Lục Ly không phải người của Tử Thần. Từ nhỏ hắn đã lớn lên ở Tử Thần, còn là con cháu một vị cự đầu, đại bộ phận tình hình trong nội bộ Tử Thần hắn đều nắm rõ như lòng bàn tay. Nếu Lục Ly đích thực là cường giả do Tử Thần bí mật bồi dưỡng thì chí ít hắn cũng phải nghe nói qua.

Ngao ngao ngao!

Lôi Ngu Thú không ngừng gào thét, xông lên rồi lại nện xuống, trong miệng mũi mắt không ngừng tràn ra máu tươi, toàn thân bị nhuộm đỏ, khí tức càng lúc càng suy nhược, bộ dạng cực kỳ thống khổ, hệt như đang phải hứng chịu cực hình vô cùng hung tàn.

- Mười đại dị chủng thượng cổ đúng là cường đại!

Lục Ly đứng ở ngay gần đó, ngước mắt nhìn lên Lôi Ngu Thú ở cách không xa, bất giác thốt lên tiếng cảm khái, đây chính là kịch độc màu đỏ, dù là Thánh Hoàng hậu kỳ một khi bị độc dịch nhập thể, chắc chắn cũng khó mà sống được, sau cùng sẽ hóa thành một bộ xương khô.