Bất Diệt Long Đế

Chương 4199: Nguyên tộc




Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Năm đó Nhuyên tộc cũng là đại tộc uy danh hiển hách, nhưng mấy vạn năm trước từng khai chiến cùng một đại tộc khác, cường giả trong tộc tử thương quá nửa, cuối cùng nghe nói tiềm ẩn đi, không ngờ lại cư trú ở đây?

- Lăn đi, không thì... chết!

Một lão giả Nhuyên tộc rống giận quát, Nhạc Sơn tam quái lập tức phát nộ, dù Nhuyên tộc có là đại tộc bọn hắn cũng không sợ. Mười tên Thánh Hoàng ở đây, không một ai là cường giả tiệm cận đại viên mãn, bọn hắn có gì phải sợ? Huống hồ Nhuyên tộc đã biết danh hào bọn hắn, lại vẫn dám phách lối như thế?

- Giết!

Lão tam trong Nhạc Sơn tam quái tính tình nóng nảy, trực tiếp động thủ. Nhuyên tộc không rõ ràng tình huống, nhưng địch nhân tìm tới cửa, còn động thủ trước, bọn hắn có thể làm sao? Đành bị bức đi ra nghênh chiến thôi.

- Giết!

Huyết Hồn Ngọc cũng hết cách, đã đến nước này rồi, hắn có muốn khoanh tay đứng nhìn cũng không được. Nhuyên tộc có tận mười tên Thánh Hoàng, trong lòng hắn kinh nghi không thôi, chẳng lẽ lần này nhắm vào Huyết tộc là do Nhuyên tộc ra tay?

- Không đúng, chúng ta bị lừa rồi!

Lát sau, Huyết Hồn Ngọc phát hiện hai tên võ giả trên thân mang huyết ấn chính đang khoái tốc di động về nơi xa. Tốc độ càng lúc càng nhanh, chỉ chớp mắt đã ra khỏi phiến sơn mạch này.

Nếu Lục Ly là Nhuyên tộc, vậy hẳn nên cùng Nhuyên tộc ra tay đánh giết bọn hắn mới đúng. Chiến lực Lục Ly vốn không yếu, có thể trong nháy mắt miểu sát Nhị trưởng lão bọn hắn, có Lục Ly gia nhập vậy nhất định sẽ như hổ mọc thêm cánh.

Thế mà... Lục Ly lại rời đi?

Hơn nữa trong mắt đám Thánh Hoàng Nhuyên tộc kia đều là vẻ phẫn nộ và nghi hoặc, bởi thế Huyết Hồn Ngọc mới đoán Nhuyên tộc hẳn là bị Lục Ly lợi dụng. Lục Ly vô thanh vô tức tiềm nhập vào đây, dẫn phát bọn hắn đại chiến với Nhuyên tộc.

- Đừng đánh nữa, chúng ta đều bị gài!

Huyết Hồn Ngọc rống lên, nhưng Nhuyên tộc há có thể nghe hắn? Nhạc Sơn tam quái đánh trọng thương một trưởng lão của bọn hắn, cường giả Nhuyên tộc đều phẫn nộ, bắt đầu toàn lực ra tay phản kích.

Nhạc Sơn tam quái cũng cảm giác được không thích hợp, nghe được Huyết Hồn Ngọc nói thế lập tức hiểu ra được phần nào.

Nhưng Nhuyên tộc đã liều mạng, bọn hắn có thể làm gì được? Bọn hắn cũng phẫn nộ, một đại tộc đã sa sút mà cũng dám bắt bọn hắn cút đi? Không dạy dỗ một trận ra trò, bọn hắn há có thể thối lui?

- Hắc hắc!

Mặt bắc, cách chiến trường mấy trăm ngàn dặm, Thánh Sơn lơ lửng giữa trời, nhìn từng phiến vòm trời phía bắc bị xé nứt, tiếng rền vang không dứt bên tai, trên mặt Lục Ly lộ ra ý cười hài lòng.

Hắn biết cường giả Huyết tộc tất sẽ đuổi giết mình, vị trí Nhuyên tộc tiềm ẩn này là do bọn Quan Dương nhờ Côn tộc tìm ra, mục đích chính là dùng cho hôm nay.

- Đi!

Lục Ly không quản kết cục chiến đấu bên này thế nào, hắn khoái tốc bay vào trong hư không, chuẩn bị tiếp tục đi huyết tẩy các chi mạch còn lại.

Sách lược của Lục Ly là vây điểm đánh viện, nhưng đánh viện thế nào lại là một vấn đề. Từ chỗ Côn tộc, Lục Ly biết được bên này có một đại tộc ẩn thế, trong đầu lập tức nảy sinh kế hoạch.

Hắn yên ắng tiềm nhập vào đây, mặc dù nơi này có Thần Văn cường đại, nhưng đối với Huyết Linh Nhi mà nói thì không thành vấn đề, Lục Ly cũng chỉ lẻn vào, lại không tấn công hay làm gì khác, thế nên làm được không hề khó.

Thần Ẩn Thuật quá mạnh, không đạt tới cấp bậc tiệm cận đại viên mãn liền không cách nào phát hiện được hắn. Bởi thế hắn yên ắng tiềm nhập vào trong Đại Nguyên Sơn mới không bị phát hiện, chẳng qua hắn không xông vào nơi tộc quần kia cư trú mà chỉ ẩn núp ở bên ngoài.

Hắn quyết định, nếu Huyết tộc chỉ phái tới mấy tên Thánh Hoàng phổ thông thì chắc hẳn không dám trêu chọc Nhuyên tộc, khi đó hắn sẽ yên ắng truy sát theo, đánh giết mấy tên Thánh Hoàng này. Còn nếu Thánh Hoàng Huyết tộc tới tương đối cường đại, vậy thì cứ để chúng đi liều mạng với Nhuyên tộc, hắn sẽ đi huyết tẩy các chi mạch còn lại.

Nhuyên tộc không khiến hắn thất vọng, trực tiếp đi ra liều mạng với bọn Huyết Hồn Ngọc, giờ chỉ phải xem có thể lưu lại bọn Huyết Hồn Ngọc hay không. Nhạc Sơn tam quái khiến Lục Ly không khỏi kiêng dè, từ trên thân ba tên cường giả này, Lục Ly cảm nhận được nguy cơ, hắn không đủ tự tin đánh giết nổi đám người kia.

- Ba tên này có vẻ không phải tộc nhân Huyết tộc? Trên thân không thấy có khí tức Huyết tộc, chẳng lẽ là viện binh được Huyết tộc mời tới giúp?

Lục Ly một bên khống chế Thánh Sơn phi hành, một bên trầm ngâm. Càng nghĩ càng cảm thấy khả năng này rất lớn, rốt cuộc trước kia Huyết tộc từng rất cường đại, quen biết một ít lão ma cũng là điều bình thường. Cộng thêm Huyết tộc đoán chừng rất giàu có, nếu chịu cầm ra chút thiên tài địa bảo, mời được lão ma ra tay không phải việc khó.

Lục Ly khoái tốc tiến vào một giới diện gần đó, ở đây có một chi Huyết tộc, thực lực tính là trung đẳng, Tộc Vương cũng là một tên Thánh Hoàng.

Tiêu tốn bảy tám ngày, Lục Ly tìm được vị trí Huyết tộc bên này, là một tòa thành nhỏ, trọn cả tòa thành nhỏ này bị chi Huyết tộc kia khống chế.

- A...

Thăm dò quanh phụ cận thành nhỏ một lượt, Lục Ly lập tức không khỏi kinh ngạc, bởi vì trong thành chẳng cảm ứng được một tên Huyết tộc nào, hơn nữa bên trong còn đang rất hỗn loạn, rất nhiều thành bảo hoàn toàn trống trơn.

- Chuyện gì thế này? Đào tẩu rồi?

Lục Ly lần nữa thăm dò, sau đó vào thành tìm tới một tửu lâu nghe ngóng tin tức. Lát sau, hắn đi ra ngoài thành, bay tới một đai thành gần đây.

Theo như tin tức nghe ngóng được trong thành, toàn bộ Huyết tộc bên này đã được di dời, quá trình dời đi vô cùng vội vàng, thậm chí thần dược trong dược điền đều không kịp thu hoạch.

Hiện tại rất nhiều võ giả đã bắt đầu cướp đoạt tài nguyên bảo vật của Huyết tộc ở đây, rốt cuộc đoạt xong liền chạy, cùng lắm thì rời khỏi giới diện này. Huyết tộc lại không phải siêu cấp đại tộc gì, chẳng lẽ có thể tứ xứ đuổi giết được chắc?

Triệt thoái sạch sẽ?!