Bất Diệt Long Đế

Chương 4194: Có phải ngươi ngu không?




Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Một tên cấp Đế như Lục Ly, nếu chiến lực có thể diệt sát Thánh Hoàng thì khi trước cần gì phải trốn, cứ ở lại Thần Hổ Sơn khai chiến với hắn là được rồi.

Hắn hừ lạnh nói:

- Tiểu tặc, đừng có ăn nói bậy bạ, nhìn bản sơn nhân khiến ngươi thần hồn câu diệt đây!

- Được lắm!

Lục Ly không cho là đúng, đáp nói:

- Ta ở ngay chỗ này, ngươi có gan thì tới mà phá mở Thánh Sơn, đánh giết ta đi.

Ầm ầm ầm ầm!

Mộc Nhất Sơn Nhân liên tục công kích, nhưng Thánh Sơn vẫn bình yên vô sự, Lục Ly cũng không ra tay, hắn không muốn lãng phí Tử Thần Dịch và kịch độc, cứ để Thánh Sơn lơ lửng giữa trời, mặc cho Mộc Nhất Sơn Nhân tấn công.

Đánh suốt hơn nửa canh giờ, Thánh Sơn vẫn bình chân như vại, Lục Ly kêu nói:

- Thế nào? Phục chưa? Lão cẩu, ngươi còn có thủ đoạn gì thì cứ dùng ra, nếu hết rồi thì cút về Thần Hổ Sơn đi. Không ta lại tới Thần Hổ Sơn một chuyến, hủy luôn linh tuyền của ngươi đưa ngươi bây giờ!

Mộc Nhất Sơn Nhân nổi trận lôi đình, lần nữa phóng thích mấy chục lượt công kích cường đại, nhưng vẫn không cách nào phá mở Thánh Sơn. Lục Ly không muốn tiếp tục chơi với hắn nữa, cứ thế điều khiển Thánh Sơn phá không rời đi, hướng thẳng về phía Thần Hổ Sơn.

- Tốc độ này...

Thánh Sơn phi hành hết tốc lực, tốc độ nhanh đến mức khiến Mộc Nhất Sơn Nhân trố mắt cứng lưỡi, lúc này hắn rốt cục cũng hoảng.

Bởi vì lần trước Lục Ly từng nhẹ nhàng tiềm nhập vào trong Thần Hổ Sơn, giờ tốc độ Lục Ly nhanh như vậy, hoàn toàn có thể đến Thần Hổ Sơn trước hắn một bước, nếu linh tuyền bị hủy, hắn liền thiệt to.

Lục Ly không đi Thần Hổ Sơn, hủy Thần Hổ Đàm sẽ chọc giận thiên hạ, đây là bảo địa trời đất ban cho, dưới tình huống bình thường vô luận có là hai đại thế lực khai chiến, song phương đều sẽ chọn chiến trường cách xa bảo địa. Bằng không hủy đi những thần địa kia thì thực sự quá đáng tiếc.

Rất nhiều bảo địa đều là ân trạch thượng thiên tặng cho vạn vật, hủy đi bảo địa, chú định tiếng xấu muôn đời. Lại nói, dù tạm thời mất đi bảo địa, quay đầu các tộc quần cường đại lên thì vẫn có thể đoạt lại. Nhưng nếu hủy rồi, vậy liền chẳng còn gì nữa cả.

Lục Ly lượn quanh một vòng, tiến vào một tòa thành trì, sau đó vận dụng Thần Dịch Thuật biến hóa ngoại hình, để Quan gia Lão Tam đưa tin cho Quan Dương. Mộc Nhất Sơn Nhân không phải Huyết tộc, không thể cảm ứng được sự tồn tại của Lục Ly, bởi thế hoàn toàn không cần lo lắng đối phương truy tung ra mình.

Đợi bảy tám ngày, Quan dương truyền tống tới, Lục Ly đi ra, hỏi dò tình hình Huyết tộc một phen. Theo như bọn Quan Dương thăm dò, toàn bộ Huyết tộc đều đã triệt thoái, trong thời gian ngắn ở Thanh Hổ Giới sẽ không còn Huyết tộc tồn tại.

Chẳng qua Quan Dương còn dò la được một tin tức khác, dường như có một đại tộc đang bí mật điều tra bọn hắn, theo như mấy tên võ giả lưu thủ ở Tần Vân Sơn báo lại, gần đây xung quanh Tần Vân Sơn có không ít võ giả lẻn vào. Nếu không nhờ Thần Văn do Lục Ly bố trí, sợ rằng trinh sát đã đạp bằng Tần Vân Sơn. Trong thành nhỏ phụ cận Tần Vân Sơn cũng có rất nhiều trinh sát đang nghe ngóng tình hình bọn hắn.

- Ừm...

Lục Ly khẽ gật đầu, Huyết tộc bị diệt, tăng thêm có Huyết tộc từ bên ngoài tiến đến, lại thêm chuyện Mộc Nhất Sơn Nhân, bọn hắn bị đại tộc chú ý tới cũng là điều bình thường, xem ra Thanh Hổ Giới này đã không thể ở lâu.

Thánh Sơn là một kiện chí bảo, tốc độ nhanh, phòng ngự mạnh. Mộc Nhất Sơn Nhân tấn công lâu thế rồi đều không phá nổi, đương thời phụ cận lại có trinh sát, nói không chừng đã dẫn tới rất nhiều đại tộc và lão ma ngấp nghé.

- Là lúc rời khỏi chỗ này!

Lục Ly nghĩ nghĩ, sau đó hạ lệnh:

- Đi thôi, dò la lần nữa, thăm dò rõ ràng tình hình Huyết tộc, vị trí các chi mạch, số lượng cường giả, sơn môn bố trí... tất cả đều thăm dò một lần cho thật kỹ, sau đó chúng ta lập tức rời đi.

- Vâng!

Quan Dương lập tức khom lưng lĩnh mệnh, Lục Ly lại ném cho hắn hai chiếc không gian giới chỉ, Quan Dương lại khoát tay nói:

- Không cần, đại nhân, trên người ta còn có không ít thiên thạch.

- Bảo ngươi cầm thì ngươi cứ cầm!

Lục Ly không dung kháng cự nói:

- Đợi chúng ta diệt sạch Huyết tộc, còn sợ không có thiên thạch?

- Cũng đúng!

Trên mặt Quan Dương lộ ra hỉ sắc, Huyết tộc nói thế nào cũng là lạc đà gầy, dù sa sút, tài phúc trong tộc quần chắc chắn sẽ không quá ít. Nhất là chi ở Tích Nguyên Giới, nghe nói là hạt giống năm đó lưu lại, mang theo vô số tài phú từ Tứ trọng thiên thoát xuống dưới này.

Lục Ly tiếp tục chờ đợi, Quan Dương triệu tập tất cả huynh đệ đi về, đồng thời tiêu tốn đại giá cực lớn, tìm đến thương hội Côn tộc thăm dò cặn kẽ tình hình Huyết tộc.

- A...

Thống lĩnh bên phía Côn tộc nhận được tin tức liền vui vẻ, hai bên đều đang hỏi bọn hắn về tin tức đối phương, đây chính là chắp tay đưa lên sinh ý a.

Bọn hắn đang giúp Huyết tộc thăm dò tình hình bọn Quan Dương, bọn Quan Dương lại chủ động đưa tới cửa. Tên thống lĩnh kia đích thân ra mặt, vừa tán gẫu với Quan Dương, vừa yên ắng moi móc thông tin.

Côn tộc là một trong những cường tộc lớn nhất Thiên Loạn Tinh Vực, thống lĩnh Côn tộc trấn giữ ở Thanh Hổ Giới là một tên Thánh Hoàng, không ngờ lại chủ động ra gặp hắn, cảnh này khiến Quan Dương có cảm giác thụ sủng nhược kinh, bình thường dù hắn muốn gặp đều không gặp được đại nhân vật như thế.

Quan Dương căn bản không ngờ được rằng, đường đường nguyên lão Côn tộc lại tới hỏi moi tin từ hắn. Ở trong lòng hắn, Côn tộc chính là bàng nhiên đại vật, nếu muốn đối phó bọn hắn và Lục Ly, nào cần dùng âm mưu quỷ kế gì? Chỉ cần hô lên một câu, tất cả bọn hắn đều phải chết.

Tin tức hắn muốn tìm hiểu, Côn tộc đều sảng khoái đáp ứng, vị trí chính xác, thực lực phân bố, tổng bộ của mười mấy chi Huyết tộc đều đủ cả.

Quan Dương hài lòng đi về, thống lĩnh Côn tộc cũng vừa lòng thỏa ý, bởi vì hai bên đều được đến tin tức mình muốn.

Hắn tổng hợp thông tin thu thập được trước đó, xác nhận cường giả sau lưng bọn Quan Dương là một tên Thánh Hoàng, còn là một Thánh Hoàng thực lực rất mạnh, hai tên Thánh Hoàng Huyết tộc kia đều bị người này giết chết.