Bất Diệt Long Đế

Chương 4176: Ngươi muốn làm gì?




Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Đó chính là bố trí một siêu cấp đại trận, vây nhốt mấy tên cấp Đế đỉnh phong kia lại, sau đó nháy mắt độc chết bọn hắn. Chỉ cần khiến bọn hắn không cách nào thoát đi trong thời gian ngắn, độc giết là điều hết sức đơn giản.

Trận này tự nhiên không thể bố trí ở Tần Vân Sơn, mà phải bố trí ở bên ngoài Tần Vân Sơn, Lục Ly dặn dò bọn Quan Dương mấy câu, sau đó một mình rời đi Tần Vân Sơn. Hắn chọn một ngọn núi lớn ở phía tây các chừng vạn dặm, trước đó Huyết tộc từng tới từ hướng này.

Hắn đứng trên núi lớn, quét mắt quan sát địa hình một lượt rồi phất tay nói:

- Huyết Linh Nhi, bắt đầu đi!

Trước đó Lục Ly đã hỏi qua Huyết Linh Nhi, yêu cầu chỉ cần vây khốn mấy giây, Huyết Linh Nhi nói không vấn đề, loại khốn trận như thế bố trí rất dễ dàng. Cấp Đế đỉnh phong tuy mạnh, nhưng ở phương diện bố trận Huyết Linh Nhi cũng là bậc Tông Sư, vây khốn quá lâu có lẽ sẽ tương đối khó, nhưng chỉ vây khốn mấy giây thì không thành vấn đề.

Lục Ly xếp bằng tu luyện trong núi, Huyết Linh Nhi thì bố trí ở dưới núi. Nếu Huyết tộc không tiến công từ hướng này cũng không sao, đến lúc đó lại để bọn Quan Dương rút về hướng này, dụ địch tới đây là xong.

Huyết Linh Nhi tiêu tốn mười ngày, bố trí ra hai đại trận, đoạn thời gian này bọn Quan Dương cũng không nghỉ ngơi, mà phát động hai nhãn tuyến an bài trước đó dò xét tình báo, nhất là tình hình phía Huyết tộc.

Hai đại trận Huyết Linh Nhi bố trí ra, một cái là khốn trận, một cái là huyễn trận, huyễn trận này rất cường đại, muốn phá mở khẳng định cần không ít thời gian, đủ cho Lục Ly phát huy.

Huyết Linh Nhi bố trí xong, Lục Ly lại không đi về mà đặt Thánh Sơn ở trong sơn động, đồng thời tiến vào trong Thánh Sơn tu luyện.

Lục Ly tiến vào Thánh Sơn, bên trong Ly tiểu thư mở mắt ra, nhìn Lục Ly nói:

- Lục Ly, quái thú khi trước là gì vậy?

- Không biết!

Lục Ly tùy tiện đáp một câu, liếc nàng nói:

- Ngươi quản nhiều thế làm gì? Chẳng lẽ ngươi còn có thể đánh giết quái thú kia chắc?

- Ngươi...

Ly tiểu thư lần nữa nghiến răng nghiến lợi, nếu ánh mắt có thể giết người, sợ là Lục Ly đã bị nàng giết không biết bao nhiêu lần.

Nàng hừ hừ một tiếng nói:

- Ta hi vọng ngươi chú ý chút, phải biết ngươi mà chết, ta cũng không sống được.

- Đừng nói ái muội vậy chứ!

Lục Ly cười tà dị nói:

- Nói cứ như thể ta mà chết rồi, ngươi liền tuẫn tình với ta vậy.

- Phi!

Ly tiểu thư nhướng mày, thần sắc âm hàn nói:

- Ngươi còn muốn bản tiểu thư tuẫn tình với ngươi, nằm mơ!

- Ái chà chà...

Lục Ly nhíu mày nói:

- Ba ngày không đánh, ngươi liền muốn lên phòng bốc ngói? Không chiếm được trái tim ngươi, nhưng ta có thể chiếm đoạt thân thể ngươi, có muốn thử không? Kể ra vóc dáng ngươi cũng được đấy, chậc chậc!

- Ngươi... Vô sỉ!

Ly tiểu thư tức tối đến thiếu chút phát điên, nhưng nhìn ánh mắt tán phát quang mang tà mị kia của Lục Ly, nàng không dám nói tiếp, sợ Lục Ly thật làm loạn, như vậy đời này của nàng coi như hủy.

Nữ tử Hoang tộc nhìn trinh khiết rất nặng, nữ tử Hoang tộc không thể gả ra ngoài, chỉ có thể gả cho nội bộ Hoang tộc. Nhân khẩu Hoang tộc không nhiều, chia làm mấy mạch, dưới tình huống bình thường đều là thông hôn lẫn nhau. Nếu một nữ tử Hoang tộc không kiểm điểm, một khi truyền ra, vậy mạch bọn hắn đều chịu nhục chung.

Bởi thế nữ tử Hoang tộc vô cùng bảo thủ, bình thường đừng nói Lục Ly ăn nói sỗ sàng như thế, dù chỉ tuỳ ý đùa giỡn mấy câu, vậy cũng là sinh tử đại thù.

- Ha ha!

Thấy Ly tiểu thư tức giận đến độ toàn thân phát run, Lục Ly lại bất giác dâng lên khoái ý. Hắn phát hiện mình rất thích đùa giỡn Ly tiểu thư, có lẽ là bởi thân phận Ly tiểu thư, cũng có lẽ là bởi gần đây tâm tình hắn tương đối đè nén.

Rời khỏi Tam trọng thiên đã lâu vậy rồi, hắn không biết được bất cứ tin tức hay tình hình gì bên kia, mặc dù hắn bị Ma hóa, tính tình đại biến, nhưng quan ái đối với người nhà tộc nhân trong cốt tủy thì vẫn không biến mất, có lẽ đây là bản tính tiềm phục nơi sâu nhất trong linh hồn hắn.

Hắn không biết tình hình bên kia, hiện tại còn chưa thể đi về, bởi thế trong lòng rất ngột ngạt. Cộng thêm không biết Hoang tộc có thể truy sát tới lúc nào, linh hồn luôn trong trạng thái căng cứng, tinh thần rất không thoải mái.

Nhìn Ly tiểu thư vóc dáng thon thả, thần thái kiều mị trước mặt, trong người Lục Ly bất giác dâng lên tà hỏa. Trong lòng hắn không thoải mái, tự nhiên muốn phát tiết một phen, nếu có thể lăng nhục tiểu công chúa Hoang tộc thân phận tôn quý này, không nghi ngờ sẽ khiến hắn thống khoái lên nhiều.

Muốn tiết ngoạn mỹ nhân này thì rất đơn giản, chỉ cần hắn dùng một giọt Tử Thần Dịch, phong ấn linh hồn Ly tiểu thư, nàng sẽ mặc cho hắn tùy ý đùa bỡn.

- Ngươi, ngươi muốn làm gì?

Ly tiểu thư cảm nhận được khí tức Lục Ly có gì đó không đúng, nàng ngẩng đầu nhìn lên, thấy tròng mắt đang bị thiêu đốt bởi dục hỏa kia, cả người khẽ run lên, gương mặt xinh đẹp bị dọa trắng bệch, run rẩy nói:

- Ngươi, ngươi đừng làm loạn, chọc giận lão tổ tông nhà ta, dù ngươi có chạy đến chân trời góc bể, hắn cũng sẽ giết chết ngươi!

Ông!

Trên người Ly tiểu thư hiện ra chiến giáp màu đỏ, đồng thời vận chuyển Nguyên lực, tính chờ Lục Ly xông đến liền sẽ liều mạng.

Nàng không cách nào tưởng tượng, nếu thất thân vào tay Lục Ly, cuộc sống sau này sẽ thế nào? Liệu có phát điên hay không? Liệu có cần tự sát? Đối với nữ tử Hoang tộc nữ tử, trinh khiết còn quan trọng hơn cả tính mạng, nếu không còn trong trắng, quay lại tộc đàn cũng sẽ chỉ mang đến nhục nhã và cười nhạo cho chi mạch của nàng.

Hô hô!

Lục Ly thở ra một hơi thật dài, nhắm mắt lại, cưỡng chế tà hỏa trong lòng. Không phải hắn sợ Phu Tổ, mà là Ly tiểu thư hiển lộ ra chiến giáp.

Chiến giáp này một khi hiển lộ ra, hắn liền chẳng làm được gì cả. Nếu không hiển lộ ra, chỉ cần Lục Ly phong ấn linh hồn, lại không công kích Ly tiểu thư, chiến giáp sẽ không tự động hộ chủ.

Lại nói, lãng phí giọt Tử Thần Dịch duy nhất còn lại, Lục Ly có chút không nỡ, hắn không muốn mạo hiểm. Có lẽ cũng là thiện niệm sâu trong linh hồn áp chế ý niệm tà ác trỗi dậy.