Bất Diệt Long Đế

Chương 4158: Tiên Vực




Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Những nơi có khả năng xuất hiện thông đạo đều bị phong ấn một lượt, thông đạo của đại lục Lẫm Đông đã bị phá hủy hoàn toàn.

Tam Trọng Thiên vượt qua đại kiếp!

Tin này được truyền ra khắp đại lục Tử Dương. Toàn bộ đại lục Tử Dương chìm trong niềm hân hoan, đâu đâu cũng có tiếng hoan hô của con cháu nhân tộc, vô số người lớn tiếng hô to tên của Thiên Tội Chân Nhân, Tiêu Dao Thánh Hoàng, còn có tên của Lục Ly.

Đương nhiên cũng có rất nhiều người ngơ ngác, thắng lợi này hình như đến quá dễ dàng, dễ tới mức khiến bọn hắn không có cảm giác chân thực. Mắt thấy Tam Trọng Thiên sắp bị hủy diệt, nào ngờ tình thế lại xoay chuyển. Đại quân Ma Uyên đột nhiên rút lui, hiện giờ toàn bộ đã rút lui về Ma Uyên.

Khắp cả đại lục Tử Dương đều mừng rỡ, nhưng trong hậu viện Lục gia lại không có lấy chút vui mừng. Mọi người trong Lục gia đều lo lắng một chuyện, thông đạo nối liền với Ma Uyên đã bị hủy, Lục Ly... sao trở về được?

Phía ngoài tiên vực thứ hai cũng có huyễn trận, Lục Ly không phá được, hắn vòng vo bên trong rất lâu, truyền lại tình hình trong đó cho Huyết Linh Nhi, Huyết Linh Nhi hao tốn nửa tháng mới phá giải được.

Lục Ly xuyên hành bên trong một ngày mới tiến vào trong tinh vực này. Nhìn vô số tinh thần không đếm được phía trước, Lục Ly không dám mạo hiểm tiến vào, mà tìm kiếm gần đó một tảng phế thạch hư không. Hắn ngồi xếp bằng bên trên phế thạch, thần niệm khóa chặt vào Ly tiểu thư ở trong ngọn Thánh Sơn, hỏi:

“Ly tiểu thư, ngươi có biết tình hình của khu tinh vực này không?”

“Tinh vực này?”

Ly tiểu thư ngẩn người, sau đó trong ánh mắt hiện lên một tia hoảng loạn, nàng nặng nề hỏi:

“Ngươi đã rời Thiên Hoang Tinh Vực, đi tới tinh vực khác?”

“Đúng vậy!”

Lục Ly đáp lại: “Thiên Hoang Tinh Vực là địa bàn của Hoang tộc các ngươi, ở bên đó sớm muộn gì cũng bị Hoang tộc các ngươi bắt được. Ta lại không muốn chết, đương nhiên phải rời Thiên Hoang Tinh Vực đi thật xa.”

Vẻ hoảng loạn trong mắt Ly tiểu thư càng nồng đậm, kỳ thực đã lâu như vậy cường giả Hoang tộc còn chưa cứu nàng ra ngoài, trong lòng nàng đã hơi hoảng loạn. Phu Tổ có thực lực mạnh mẽ cỡ nào? Nếu có thể cứu nàng ra ngoài thì e rằng đã cứu nàng từ sớm.

Lục Ly rời Thiên Hoang Tinh Vực, mà Hoang tộc có tổ huấn, rằng không phải trong tình huống đặc biệt thì tộc nhân Hoang tộc không được rời khỏi Thiên Hoang Tinh Vực. Cường giả Hoang tộc đã lâu như vậy vẫn chưa cứu nàng, rất có thể là do cường giả Hoang tộc không được ra khỏi Thiên Hoang Tinh Vực.

Nói cách khác Hoang tộc sẽ không cứu nàng, nàng sẽ trở thành tù nhân vĩnh viễn của Lục Ly!

Đi tới một tinh vực xa lạ, nơi này không có bất kỳ người thân tộc nhân nào, cũng không có bất kỳ người nào có thể giúp nàng. Nàng còn là tù nhân, tương lai xảy ra chuyện gì cũng không ai hay biết. Nàng sẽ phải gánh chịu đối đãi không dành cho người thế nào, cũng không biết chừng...

Nghĩ tới đây cơ thể mềm mại của Ly tiểu thư khẽ run rẩy, trong lòng rất sợ hãi. Nàng là một cường giả cấp Thánh Hoàng, nhưng nói cho cùng nàng chỉ là một nữ tử chưa từng trải qua đau khổ, là đóa hoa nhỏ được nuôi dưỡng bên trong phòng ấm, là một đứa trẻ chưa chân chính trưởng thành.

Lục Ly thấy Ly tiểu thư nửa ngày vẫn chưa lên tiếng, ngữ khí lạnh xuống, truyền âm nói: “Hửm? Không nói gì? Đừng nên chọc ta tức giận, bằng không ta làm ra loại chuyện không hay cũng đừng trách ta!”

Ly tiểu thư bừng tỉnh, nàng trầm mặc trong chốc lát, nói: “Ngươi xem tinh vực này hình dạng thế nào?”

“Tự ngươi xem đi!”

Lục Ly để Huyết Linh Nhi mở ra một phần thần văn, Ly tiểu thư thuận theo Thiên Trì nhìn ra, thấy bên ngoài là một mảnh tinh không đẹp đẽ, vô cùng rực rỡ.

Nàng nhìn chăm chú vào vùng tinh không này trong một nén nhang, mới hỏi: “Khu tinh vực này nằm gần Thiên Hoang Tinh Vực, đúng không?”

“Đúng!”

Lục Ly gật đầu đáp lại, Ly tiểu thư nói tiếp:

“Ta có nghe lão tổ tông nói, vùng tinh vực này tên là Thiên Loạn Tinh Vực, là tinh vực loạn nhất trong bát đại tinh vực. Nơi này... Rất nguy hiểm. Ta khuyên ngươi nên rời khỏi đây, với thực lực của ngươi sẽ bị bóp chết dễ dàng. Nơi này là địa phương có nhiều Lão Ma nhất. Năm đó có hơn nửa Lão Ma của Tứ Trọng Thiên, Ngũ Trọng Thiên đã tới tinh vực này. Nơi này còn có mấy đại tộc không kém gì đại tộc Hoang tộc chúng ta. Thực lực tổng hợp của tinh vực này còn mạnh hơn Thiên Hoang Tinh Vực chúng ta.”

“Thiên Loạn Tinh Vực?”

Lục Ly khẽ cau mày, cái tên này vừa nghe đã toát lên sự nguy hiểm. Có điều loại tinh vực thế này không phải càng thích hợp với hắn? Hoang tộc không dám vào đây? Nếu không sẽ thu hút vô số Lão Ma liên thủ.

Hắn có Thần Ẩn Thuật, tùy tiện tìm một nơi tiềm ẩn, tu luyện một thời gian là được. Chờ đến khi xác định Hoang tộc không còn lần theo hắn, hắn sẽ trở về Tam Trọng Thiên.

“Nói đi!” Lục Ly hỏi: “Kể ta nghe tình hình của Tam Trọng Thiên mà ngươi biết, đúng rồi... Ngươi nói bát đại tinh vực?”

“Ta cũng không biết nhiều.” Ly tiểu thư nhíu mày đáp lại.

“Quanh đây quả thực có bát đại tinh vực vây quanh một Tiên Vực ở trung tâm. Bát đại tinh vực này vốn dĩ chỉ toàn là dân bản địa, như Hoang tộc chúng ta chính là dân bản địa. Nhưng bởi vì Tứ Trọng Thiên, Ngũ Trọng Thiên bên trên đổ nát, vô số cường giả tràn tới, cho nên tám tinh vực hiện giờ chẳng khác nào trung tâm của toàn thế giới.”

“Tiên Vực?”

Con mắt Lục Ly sáng ngời, hỏi: “Ở bên ngoài tinh vực có thể nhìn thấy từng mảnh Tiên Cung, chẳng lẽ đó chính là Tiên Vực?”

“Đúng vậy!”

Ly tiểu thư gật đầu nói: “Hiện giờ là địa phương tập trung nhiều cường giả của toàn thế giới nhất, cũng là địa phương thần bí nhất, là chỗ ở của Tiên Nhân, là địa phương mà vô số chủng tộc bát đại tinh vực mơ ước được đi vào.”

Trông thấy ánh mắt ngóng trông của Ly tiểu thư, Lục Ly tò mò hỏi: “Hoang tộc các ngươi cũng không vào được?”

“Không vào được!”

Ly tiểu thư lắc đầu nói: “Nơi đó muốn vào được không phải dựa vào thực lực, mà cần chìa khóa, cần có một bảo vật rất thần kỳ. Chỉ khi nắm được bảo vật kia mới có tư cách đi vào. Năm đó tộc ta có một tổ tiên đi vào, đáng tiếc không trở về. Nhưng hắn cách không truyền thừa lại mấy loại thần thuật siêu cường, có lẽ lão tổ kia hiện giờ vẫn còn sống.”