Bất Diệt Long Đế

Chương 4149: Kiếm tẩu thiên phong




Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Lục Ly suy nghĩ một lát nói:

- Ly tiểu thư, ta muốn hỏi một điều, trừ ngươi ra thì lần này có bao nhiêu cường giả cấp Thánh Hoàng tới đây?

- Sao nào, sợ hãi?

Ly tiểu thư cười phá lên:

- Hoang tộc chúng ta có hai người tới, còn có một Thánh Hoàng của Nguyên tộc. Ngươi đừng mơ tưởng chạy trốn, ngươi chạy không thoát đâu.

- Bốn Thánh Hoàng!

Sắc mặt Lục Ly trở nên nghiêm trọng, dù hắn giao lại Ung Hoàng Kích cho Ly tiểu thư thì những Thánh Hoàng khác sẽ tha cho hắn sao? Khả năng sẽ là vô cùng thấp.

- Đừng dài dòng!

Khí thế trên người Ly tiểu thư ngày càng tăng, thanh tiểu kiếm màu đỏ ở giữa không trung cũng lóe sáng, bất cứ khi nào cũng có khả năng phóng xuống thành một con cự long.

Lục Ly hít vài hơi thật sâu, cúi đầu trầm ngâm trong thời gian mười mấy hơi thở. Hắn cắn răng đưa ra quyết định:

- Ly tiểu thư, ta tạ lỗi với ngươi. Ung Hoàng Kích cũng giao lại cho ngươi, chỉ mong ngươi để cho ta một con đường sống. Sau này gặp lại ta cũng sẽ nhượng bộ lui binh ngay lập tức.

Nói xong Lục Ly khom lưng cúi người hành lễ, sau đó nhổ ra nhẫn không gian, lấy Ung Hoàng Kích ra, hai tay nâng lên, thái độ có vài phần khiêm nhường.

Tuy Lục Ly không quỳ xuống, nhưng thái độ vẫn khiến Ly tiểu thư rất hài lòng. Ly tiểu thư chán ghét Lục Ly là thật, có điều không thù không oán với hắn, quan trọng nhất là lời của Phu Tổ. Cho nên nỗi tức giận trong lòng Ly tiểu thư dần tiêu tan, sát khí đương nhiên cũng biến mất.

Vụt!

Nàng thu lại phi kiếm màu đỏ vào trong tay, chỉ là một Đế Cấp mà thôi, nàng căn bản không thèm để trong lòng. Ly tiểu thư khẽ sờ cằm nói:

- Đưa Ung Hoàng Kích cho ta.

Vụt!

Lục Ly vung tay quăng Ung Hoàng Kích tới. Ánh mắt Ly tiểu thư hiện rõ vẻ mừng rỡ, một tay bắt được, xem ra vô cùng đắc ý.

Vèo!

Vào đúng thời khắc này, trong mắt Lục Ly lóe sáng, sau đó bắn ra hai luồng sáng trắng, trong nháy mắt bắn tới đầu Ly tiểu thư. Ly tiểu thư không kịp phản ứng đã bị đâm vào sâu trong linh hồn.

Bên trong linh hồn Ly tiểu thư có Cửu Phẩm Yêu Hồn thủ hộ, mặt khác nàng còn có bí bảo nhưng do bản thân không quá coi trọng Lục Ly nên không thả ra. Lúc này từng luồng hồn lực cường đại chui vào trong cơ thể, Ly tiểu thư mới bừng tỉnh.

“Linh hồn này... Thật mạnh mẽ!”

Ly tiểu thư cảm thấy như đang rơi vào trong biển giận nổi sóng lớn, nàng tự nhận linh hồn của bản thân rất mạnh, nhưng lại cảm thấy giống như một chiếc thuyền cô độc lênh đênh trong biển rộng. Nàng phát hiện linh hồn liền bị vây nhốt, bản thân lâm vào trong một mảnh tối tăm.

Vụt!

Lục Ly lóe người vọt tới, nắm chặt Ung Hoàng Kích vào tay, đồng thời cũng lấy luôn tiểu kiếm màu đỏ trong tay Ly tiểu thư. Sau đó hắn lấy Thánh Sơn ra, cưỡng ép mang Ly tiểu thư vào, ném vào trong Thiên Trì.

“Huyết Linh Nhi, ngươi có cách mượn thần văn của Thánh Sơn, bố trí một loại khốn trận vậy nhốt người này hay không?”

Lục Ly dặn dò một câu, Huyết Linh Nhi suy nghĩ một lát đáp lại: “Để ta thử xem sao. Đằng nào cũng là một Thánh Hoàng, dựa vào ta mà bố trí thần văn cũng khó, nếu mượn sức mạnh của Thánh Sơn thì phỏng chừng có hi vọng, ta phải xem xét lại.”

""Được!”

Lục Ly khẽ vuốt cằm, bổ xung thêm: “Ta có thể nhốt linh hồn của nàng ta nhiều nhất là ba ngày. Ngươi phải nghỉ cách nhốt nàng lại trong vòng ba ngày.”

“Đã rõ!”

Huyết Linh Nhi bắt đầu im lặng, Lục Ly thu hồi Thánh Sơn lại, sau đó nuốt mấy viên đan dược, cơ thể phục hồi rất nhanh, hắn phóng ra gần đó. Tốc độ của hắn không nhanh, thôi động Đại Đạo Chi Ngân bắt đầu cảm ứng tình hình bốn phía. Hắn buộc phải mau chóng tìm được nơi an toàn để ẩn nấp, bởi lẽ hắn sợ rất nhanh sau đó linh hồn sẽ bị suy yếu.

Không sai!

Hắn đã dùng Tử Thần Dịch, nếu không dùng Tử Thần Dịch thì hắn sẽ không thể lợi dụng linh trận thuật vây nhốt Ly tiểu thư. Ly tiểu thư chỉ vừa mới đột phá Thánh Hoàng, linh hồn vốn không mạnh. Lúc trước linh trận thuật của Lục Ly có thể ảnh hưởng tới Thánh Hoàng. Quang Thánh Tổ còn bị hắn làm ảnh hưởng, hiện tại dùng một giọt Tử Thần Dịch khiến linh hồn mạnh đột biến, sử dụng linh trận thuật để vây nhốt Ly tiểu thư cũng là chuyện thường.

Lần này Lục Ly ra tay vô cùng quả quyết, bởi lẽ nếu không bắt được Ly tiểu thư thì hắn nắm chắc cái chết. Bắt được cũng có thể sẽ chết nhưng ít nhất cơ hội sống sót cao hơn chút, quan trọng nhất là trong tay hắn có một con tin.

Ly tiểu thư ra mặt, bất cứ lúc nào cũng có hai Thánh Hoàng đi theo, điều này chứng tỏ Ly tiểu thư có thân phận vô cùng cao quý. Lại thêm Ly tiểu thư còn trẻ như vậy mà đã đột phá cảnh giới Thánh Hoàng, nghĩ bằng ngón chân cũng biết nàng có địa vị vô cùng cao.

Bởi vậy nên Lục Ly mới ra tay dứt khoát. Khi bắt được một con tin thì chí ít hi vọng sống sót của hắn sẽ lớn hơn chút. Hắn mặc kệ là Hoang tộc hay Hoàng tộc, kẻ nào muốn giết hắn thì dù là Thiên Vương lão tử hắn cũng giết chết.

Hắn không chạy trốn bằng tốc độ nhanh nhất, bởi lẽ tuy rằng Thần Ẩn Thuật có thể ẩn thân cũng có thể tiềm hành nhưng tốc độ rất chậm. Hắn vừa tu luyện thành công nên không dám làm bậy, chuẩn bị chậm rãi chạy ra khỏi hẻm núi.

“Có người!”

Hắn tiềm hành được mấy chục dặm, cảm ứng được không trung có gợn sóng mờ nhạt. Lục Ly vội vàng đi tới một hốc, sau đó cơ thể nhanh chóng biến mất ở giữa không trung.

Vụt!

Một vệt đen xẹt qua cực nhanh, có thần niệm đảo qua người Lục Ly nhưng không dừng lại, chỉ hơi đảo qua rồi bóng đen kia cũng mau chóng biến mất về phương xa.

“Thần Ẩn Thuật quả nhiên lợi hại!”

Lục Ly mừng rỡ, liền lặng lẽ bay lên trên. Đồng thời hắn bắt đầu ẩn thân, thử nghiệm di chuyển với Ẩn Thân Thuật. Tốc độ di chuyển của hắn trở nên chậm hơn, nhưng cơ thể vẫn luôn ở trong trạng thái ẩn thân, hắn mà dừng lại sẽ biến mất hoàn toàn.

Cứ như vậy hắn tiềm ẩn đi lên cả đoạn đường. Trên đường gặp phải một nguyên lão Hoang tộc, hắn trốn ở một góc tiềm ẩn, đợi đến khi nguyên lão Hoang tộc rời đi mới tiếp tục đi lên phía trên.

Hao tốn nửa canh giờ, hắn đã tới miệng của một khoáng động, bên ngoài lại không có quá nhiều quân sĩ?