Bất Diệt Long Đế

Chương 4146: Tìm được rồi




Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Lục Ly mặt ngoài đang đào quặng, thật ra đang bế quan, rất nhiều Tinh Thạch đều bị hắn đào nát. Hắn hiện tại đã đến thời khắc quan trọng rồi, lúc trước hắn đã thông báo, trừ phi quân lính đến bên cạnh hắn, Huyết Linh Nhi mới được phép đánh thức hắn, nếu không những tình huống còn lại không cần gọi hắn.

Thần Ân Thuật đã sắp đại thành rồi!

Thần Ẩn thuật và Thần Dịch thuật là pháp bảo giúp Tiêu Ma tung hoành Thiên Hoang Tinh Vực, Thần Hành thuật ngược lại không quá quan trọng, bởi vì một khi thân phận của hắn bị bại lộ, cho dù hắn có thể chạy thoát, thì cũng rất nhanh sẽ bị bắt lại. Lần trước hắn đã chết rồi cũng đã chứng minh được điểm này.

Thần Dịch thuật đúng là quan trọng, dưới sự trợ giúp của Thần Ẩn thuật, muốn tìm được Tiêu Ma khó như lên trời, trừ phi có cường giả với thần thông đặc biệt như Phù Tổ ra tay, nhưng loại cường giả này ở Thiên Hoang Tinh Vực có được mấy người? Trừ phi Tiêu Ma chọc tới bọn họ, nếu không bọn họ làm sao có thể tự hạ thân phận mà ra tay được?

Cho nên sau khi Lục Ly tu luyện thành công, trừ phi đánh chết nguyên lão Hoang tộc, hoặc là con cháu có thân phận tôn quý như Ly tiểu thư, nếu không Phù Tổ không thể đích thân ra tay đuổi giết hắn được. Vậy thì trong cả Thiên Hoang Tinh Vực này cường giả có thể tìm thấy hắn, bắt hắn thì có rất ít, hắn cũng không cần lo lắng bị bắt, bị giết nữa.

Thời gian từng chút từng chút trôi qua, vận khí của hắn không tồi, trong khoảng thời gian này trong khe núi rất yên tĩnh, các quân lính tuần tra cũng tản mạn đi rất nhiều, nửa tháng cũng không thấy có quân sĩ đi ngang qua chỗ của hắn. Hắn ở nơi sâu nhất trong lòng đất, ngẫu nhiên có một vài quân sĩ tuần tra qua, cũng chỉ là đi dạo quanh tầng trên dưới lòng đất theo lệ rồi trở về.

Xoạt! Xoạt! Xoạt!

Hai ngày nữa lại trôi qua, một Ải Nhân tộc đi ngang qua nơi này, nghe thấy âm thanh đào quặng liền tiến lại gần. Huyết Linh Nhi vốn định nhắc nhở, sau đó ngẫm nghĩ thực lực của Ải Nhân tộc này thấp như vậy, không thể nào tạo ra uy hiếp gì đối với Lục Ly được, cho nên mới không lập tức truyền âm.

Ải Nhân tới gần Lục Ly, nhìn thấy rõ ràng Lục Ly đã đào ra rất nhiều Tinh Thạch, còn có rất nhiều Tinh Thạch bị đào nát, Ải Nhân kia lập tức kêu la oai oái.

Lục Ly đóng giác quan thứ sáu, hoàn toàn không biết có người Ải Nhân tộc tới gần, đương nhiên người Ải Nhân kia kêu lên hắn không có phản ứng. Sau khi người Ải Nhân kia kêu lên mấy tiếng, thấy Lục Ly không có phản ứng, hắn vậy mà rón rén bắt đầu nhặt Tinh Thạch trên mặt đất, lấy mười Tinh Thạch sau đó co cẳng bỏ chạy.

Huyết Linh Nhi thấy vậy liền yên tâm, đương nhiên sẽ không đánh thức Lục Ly, Lục Ly cũng sẽ không tỉnh lại, hắn lúc này đã đến thời khắc quan trọng nhất rồi, có thể sẽ lĩnh hội đại thành được bất cứ lúc nào.

Thời gian ba ngày nữa trôi qua, một giọng nói trầm trầm bỗng nhiên vang lên, sau đó ngọc phù bên hông Lục Ly phát sáng, nếu như Lục Ly có thể nhìn thấy, nghe thấy được, sẽ lập tức hiểu rõ đây là lệnh triệu tập.

Vì trước đó bao nhiêu cường giả của Thiên Cẩu tộc, Xích Long tộc hay là Thập Nhị Tộc đến tìm kiếm, mỗi lần đều phải triệu tập tất cả nô lệ, tốc độ triệu tập có chút chậm, cho nên Nguyệt tộc đều phát cho mỗi một nô lệ một ngọc phù, hơn nữa còn nói với bọn họ, rằng sau khi tiếng Hào Giác vang lên, ngọc phù sáng lên rồi, phải tập hợp ở quảng trường trong khe núi trong vòng nửa canh giờ, nếu như tới chậm lập tức giết chết không tha.

Huyết Linh Nhi cũng biết ngọc phù này sáng lên thể hiện cho điều gì, trong lòng nàng âm thầm sốt ruột. Sau nửa canh giờ nữa mà Lục Ly vẫn không tình lại, nhất định sẽ có quân lính xuống tìm, đến lúc đó nếu Lục Ly không phản kháng cũng sẽ bị giết chết, phản kháng thì thân phận sẽ lập tức bị lộ.

""Làm sao bây giờ?""

Huyết Linh Nhi không biết Lục Ly bao giờ có thể tu luyện đại thành. Nàng có chút nóng nảy, nàng ngẫm nghĩ rồi hóa thành một tia sáng đỏ bay đi. Nàng rời đi tới một lối đi cách đó mấy trăm dặm, bắt đầu bố trí mê trận bên trong con đường đó.

Huyết Linh Nhi không có cảm xúc của loài người, cũng không có nghĩa nàng không thông minh, ngược lại nàng rất thông minh. Nàng sắp xếp như vậy đương nhiên là cố ý bố trí mê trận, kéo dài thời gian.

Đến lúc đó nếu có quân lính xuống dưới dò xét, phát hiện bên kia có mê trận, nhất định sẽ lập tức phá giải mê trận bên kia, sau đó men theo con đường bên kia mà truy đuổi, như vậy có thể kéo dài thời gian nhiều hơn cho Lục Ly rồi.

Thật ra nàng hiện tại có thể đánh thức Lục Ly, nhưng nàng cảm thấy Lục Ly hẳn sẽ nhanh chóng tu luyện đại thành, giờ phút này lĩnh ngộ vô cùng quan trọng, nếu như lần này bị cắt ngang có thể còn cần rất nhiều thời gian nữa, cho nên nàng dự định mạo hiểm thử một lần.

Nguyệt tộc sẽ không vô duyên vô cớ triệu tập nô lệ, lần triệu tập này cũng vì có đại nhân vật đến, phải thẩm tra rất nhiều nô lệ.

Đại nhân vật lần này là ba Thánh Hoàng của Hoang tộc, một người trong đó còn là tiểu thư thân phận tôn quý, được một nguyên lão của Nguyệt tộc đích thân đi cùng, mặc dù hắn không biết tại sao Ly tiểu thư lại muốn tới khe núi này, nhưng Ly tiểu thư muốn tới, hắn đương nhiên phải đi cùng rồi.

Rất nhiều nô lệ đang đứng trên khối đất trống trong khe núi, có khoảng chừng mười mấy ngàn, còn có tất cả quân sĩ và cường giả đều ra đây, nguyên lão Nguyệt tộc liếc nhìn, hỏi thống lĩnh nơi này:

- Kiểm lại đi, xem xem toàn bộ đã đến đông đủ hay chưa?

Thống lĩnh vung tay lên, mười tiểu thống lĩnh dẫn theo mấy trăm quân sĩ bắt đầu kiểm kê, bên trên mỗi một miếng ngọc phù đều có con số, giờ phút này cũng đều đứng xếp hàng dựa theo con số đó.

Cùng lúc đó, Ly tiểu thư và hai nguyên lão Hoang tộc cũng bắt đầu quét thần niệm đảo qua trên thân một đám nô lệ và quân sĩ. Các nàng tra xét rõ ràng tất cả nô lệ, từ cảnh giới, khí tức, thần thái, thậm chí ánh mắt, còn có một số cử chỉ thông thường đều tra xét rõ ràng.

- Bẩm nguyên lão, còn thiếu một người, số 934216!

...