Bất Diệt Long Đế

Chương 4125: Không phá giải được




#share_by_CandyFamily

#t.me/tutiengioi

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Thần văn ở đây quá mạnh mẽ, phỏng chừng để Huyết Linh Nhi thăm dò cũng mất rất lâu. Hiện giờ phía sau không có truy bình, đoán chừng đám Ngao Việt đang nghĩ cách lấy được Ung Hoàng Kích, cho nên Lục Ly không nóng lòng.

Lục Ly ngồi xếp bằng dưới một tàng cây thần kỳ, hắn tiếp tục tham ngộ Ẩn Thuật, nếu có thể đại thành Ẩn Thuật thì dù có truy binh đuổi theo phía sau, Lục Ly cũng không e ngại.

Huyết Linh Nhi dò xét trong thời gian một nén nhang, nàng truyền âm tới: “Chủ nhân, thần văn nơi này quá mức phức tạp, ta cần thăm dò ít nhất nửa tháng.”

“Được, ngươi thăm dò đi!”

Lục Ly hơi nhướng mày, hiện giờ hắn cũng không còn cách, chỉ có thể chờ ở đây. Hi vọng đám Ngao Việt không lấy được Ung Hoàng Kích dễ dàng, kéo dài một thời gian là tốt rồi.

Đại điện phía sau quả thực xuất hiện một vài tình huống vi diệu. Sau khi Cẩu An lên được bậc đá thứ mười bảy thì đột nhiên bất động, bởi lẽ hắn ta cảm ứng được nguy cơ trí mạng.

Lại đi lên một bậc nữa, chỉ cần đi lên được một cách bình an thì đã có thể leo lên trên đài cao, lấy được Ung Hoàng Kích. Nhưng vào thời khắc này Cẩu An lại không dám cử động.

Hắn phát hiện ra, ở đài cao này cứ mỗi sáu bậc đá sẽ có thần văn công kích. Bậc thứ sáu, bậc thứ mười hai, bậc thứ mười tám đều có, hơn nữa lần sau còn nguy hiểm hơn lần trước.

Thiên Cẩu tộc là thám báo tốt nhất, đương nhiên khả năng nhận biết nguy cơ vô cùng lợi hại. Cẩu An cảm thấy nếu như hắn tiếp tục đi lên thì nếu không chết cũng trọng thương.

Sáu Thánh Hoàng phía sau không ngừng leo lên, người nhanh nhất đã đến được bậc đá thứ mười ba, con người Cẩu An chuyển động, trên người mơ hồ đã tỏa ra sát cơ.

Thánh Hoàng phía dưới không dễ công kích hắn, nhưng hắn lại có thể dễ dàng công kích bọn chúng. Hắn đã nói bị trục xuất ra khỏi Thiên Cẩu tộc, đã không còn vướng bận chuyện gì, vậy sao còn phải kiêng kỵ. Chỉ cần lấy được Ung Hoàng Kích thì sức chiến đấu của hắn sẽ tăng vọt, mai danh ẩn tích một vài năm, chờ đến khi sức chiến đấu tăng lên đáng kể thì hắn có thể vinh quang trở về Thiên Cẩu tộc.

Cẩu An không động đậy, vẫn luôn nghỉ ngơi chữa thương, chờ tới khi Thánh Hoàng phía sau leo tới bậc thứ mười lăm, Cẩu An quay xuống Thánh Hoàng phía dưới nói:

- Nếu còn lên tiếp, đừng trách lão phu không khách khí!

Lời của Cẩu An sao có thể dọa được Thánh Hoàng phía sau, nếu chỉ một câu nói đã dọa sợ bọn họ, vậy thì đám này đã không cần bò lên đài cao rồi.

Sau khi Thánh Hoàng kia xông lên được bậc đá thứ mười sáu, Cẩu An đã ra tay không chút do dự. Trong tay hắn sáng lên ánh hào quang màu vàng sậm, sau đó từng luồng chỉ phong bay tới.

Những chỉ phong này rất mạnh, Thánh Hoàng bên dưới hoàn toàn không thể hành động, chỉ đành cứng đầu chống đỡ. Trong nháy mắt luồng chỉ phong này đã đánh trúng Thánh Hoàng kia, tạo thành vài cái lỗ trên người hắn.

Bịch bịch bịch!

Sau đó Cẩu An phóng thích từng đại thủ chưởng đập xuống Thánh Hoàng kia, hơn nữa không phải đập hắn lăn xuống, mà là đập hắn bay thẳng xuống dưới.

Ọc!

Thánh Hoàng kia há miệng phun ra một ngụm máu, hắn lồm cồm bò dậy, sau đó giận dữ nhìn Cẩu An nói:

- Cẩu An, ta và ngươi không đội trời chung, không đội trời chung!

Cẩu An cười gằn lên vài tiếng, đáp lại:

- Ngươi lên đây, chỉ cần ngươi giết được ta thì Cẩu An ta tuyệt đối không hai lời.

Thánh Hoàng đi lên phía sau sắc mặt rất khó coi, Thánh Hoàng lên đầu tiên có sức chiến đấu không hề kém, thế mà Cẩu An dễ dàng đánh bay xuống dưới, hơn nữa còn bị thương hết sức nghiêm trọng. Bọn họ còn lên xuống làm gì, không phải là để bị đánh bay xuống đất hay sao?

Đài cao này có địa thế quá thuận lợi, công kích từ bên ngoài đã có thần văn ngăn cản, mà bọn hắn ở bên dưới đài cao lại bị chèn ép, muốn thả công kích để đánh bại Cẩu An là rất khó.

Còn Cẩu An từ trên cao nhìn xuống, thả công kích từ bên trên có thể đánh trúng bọn hắn dễ như ăn cháo. Hơn nữa bọn hắn chỉ được tiến lên từng người một, như vậy tất cả Thánh Hoàng đều không phải đối thủ của Cẩu An.

- Thả công kích linh hồn!

Có một Thánh Hoàng gầm lên, năm Thánh Hoàng này bừng tỉnh. Ba Thánh Hoàng trong đó có hiểu biết chút ít về công kích linh hồn, ba người này vội vàng phóng thích công kích linh hồn khóa chặt lấy Cẩu An. Đáng tiếc công kích linh hồn của ba người này không quá mạnh, bị Cẩu An chặn lại dễ dàng.

- Thử dùng pháp bảo oanh tạc xem sao!

Một Thánh Hoàng hô lên, hai Thánh Hoàng trong đó phóng thích pháp bảo, nhưng lúc trước Thánh Sơn của Lục Ly còn bị đè ép dễ dàng, những pháp bảo được thả ra ngoài này cũng bị trọng lực đè ép không thể nhúc nhích.

- Hay!

Cẩu An hoàn toàn yên tâm, chỉ cần Thánh Hoàng phía dưới không lên được thì hắn có đủ thời gian nghĩ cách đi lên đài cao. Hắn có thời gian bởi vì hắn cảm thấy Thánh Hoàng vô hạn đến gần Đại Viên Mãn không thể tiến vào đây, Ung Hoàng cũng không thể để bọn họ tiến vào.

Để loại cường giả cấp độ này đi vào thì toàn bộ Ung Hoàng mộ sẽ thành đống đổ nát, đến khi ấy đám Ly tiểu thư cũng sẽ chết, ai dám mạo hiểm?

Chỉ cần không có Thánh Hoàng vô hạn đến gần Đại Viên Mãn tiến vào đây, thì hắn chính là người vô địch nhất trên đài cao này, ai có thể giết được hắn?

Cho nên Ung Hoàng Kích chắc chắn sẽ là của hắn!

Trong lòng Cẩu An vô cùng quyết tâm, những Thánh Hoàng còn lại rất khó xử, không nên làm thế nào mới tốt. Phía trên không lên tới, phía dưới không làm gì được hắn, chỉ đành trơ mắt nhìn Cẩu An lấy được Ung Hoàng Kích.

Có mấy Thánh Hoàng liếc nhìn Ly tiểu thư cùng hai trưởng lão Hoang tộc khác, ánh mắt cầu xin giúp đỡ, nhưng Ly tiểu thư lại lắc đầu nói:

- Cẩu An có nói đã rời khỏi Thiên Cẩu tộc, cho nên chuyện này ta không tiện nhúng tay. Sau này ta sẽ báo cáo chuyện này lên bộ tộc, hiện giờ chuyện tranh đoạt bảo vật ta sẽ mặc kệ, các ngươi tự dựa vào bản lĩnh của mình đi.

- Được rồi!

Mấy Thánh Hoàng kia bất đắc dĩ thở dài, chỉ đành tự mình nghĩ cách. Ngao Khí bên kia cũng thấy hơi nóng lòng, ánh mắt tìm đến Ngao Việt. Ngao Việt không hề gấp gáp, từ tốn nói: