Bất Diệt Long Đế

Chương 4121: Đi về nơi nào




Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Rầm rầm rầm rầm!

Lục Ly chống chịu mấy chục luồng công kích, rất nhiều vảy giáp bị vỡ nát, trên người có mấy vết bật vảy chảy máu không ngừng. Cũng may bậc đá thứ bảy không nguy hiểm, có điều trọng lực càng lớn hơn, cả người Lục Ly nằm úp sấp, không thể động đậy giống như một con chó đã chết.

Qua thời gian một nén nhang, hắn mới lấy một viên đan dược ra dùng, sau đó tiếp tục nhắm mắt chữa thương. Trong lòng hắn rất cay đắng, xem ra Ung Hoàng Kích này không lấy được rồi, hiện giờ mới đến bậc đá thứ bảy, còn mười một bậc đá nữa, ai biết phía trên sẽ có gì?

“Đi thôi, đi thôi!”

Lục Ly nghĩ tới nghĩ lui, quyết định rời đi. Ung Hoàng Kích này là chí bảo nhưng không thuộc về hắn. Hoặc nên nói với thực lực của hắn thì không lấy được, phỏng chừng Ung Hoàng cũng đã cân nhắc, chiến kích thần binh của hắn sao có thể truyền cho một Đế Cấp?

“Đi thôi!”

Lục Ly chữa thương trong chốc lát, mau chóng nhào xuống bên dưới, lần này dù tốc độ nhanh nhưng cũng chịu mười luồng công kích. Hắn không kịp nghỉ ngơi, một đường lăn lộn xuống, rơi thẳng xuống bậc đá.

Huyết Linh Nhi hóa thành một luồng sáng đỏ bay tới, phóng về phía tế đàn truyền tống, Lục Ly cũng tiến vào trong tế đàn truyền tống ngay. Hắn liếc nhìn đại môn phía xa, lại nhìn lên Ung Hoàng Kích trên đài cao, cắn răng ra lệnh:

- Mở tế đàn truyền tống, chúng ta rời khỏi đây!

- Hả?

Chờ trong giây lát không thấy tế đàn truyền tống lóe sáng như trong dự liệu của hắn, Lục Ly kinh ngạc nhìn xuống bên dưới, Huyết Linh Nhi truyền âm tới: “Không hay rồi, chủ nhân. Là ta sơ sót, tế này có ẩn giấu phong ấn thần văn. Muốn mở ra thì phải phá thần văn trước, ít nhất phải cần hai ba canh giờ.

- Xong đời!

Lục Ly sắc mặt tái ngắt, đã qua lâu như vậy, phỏng chừng đại môn bên kia sắp bị phá, đám Ngao Việt sẽ lập tức vào đây, vào thời điểm mấu chốt Huyết Linh Nhi lại phạm một sai lầm nghiêm trọng?

Kỳ thực không thể trách Huyết Linh Nhi, chủ yếu là vì thời gian quá gấp gáp, Huyết Linh Nhi không kịp thăm dò tỉ mỉ, mà phong ấn thần văn kia lại bị ẩn đi, ban đầu không thăm dò tới, mãi đến lúc mở ra mới phát hiện có phong ấn thần văn.

Huyết Linh Nhi vừa nói chỉ có thể kéo dài ba canh giờ, hiện giờ đã trôi qua quá một canh giờ, mà phong ấn ở đây cần phải mất hai, ba canh giờ mới mở ra được, cho nên chắc chắn không kịp.

Lục Ly ép buộc bản thân phải tỉnh táo, nhận thấy hiện giờ chỉ có hai con đường, một là để Thánh Sơn lớn lên che lấp tế đàn truyền tống, sau đó để Huyết Linh Nhi phá giải thần văn.

Nếu vậy hắn buộc phải dựa vào Thánh Sơn để đứng vững trong hai ba canh giờ. Chỉ cần trong hai, ba canh giờ này Thánh Sơn không bị nổ tung thì hắn sẽ có cơ hội chạy thoát.

Có cơ hội chạy thoát không nghĩa là sẽ an toàn tuyệt đối. Bởi vì kẻ địch cũng sẽ truyền tống theo ngay, lại tiếp tục truy sát.

Một con đường khác chính là đi dọc theo hành lang, rõ ràng hành lang này cũng là một lối ra, có điều không biết sẽ đi về nơi nào, ai biết bên trong có nguy hiểm gì hay chăng.

Theo lẽ thường, đây là nơi đặt di hài của mộ chủ, chắc hẳn đã là nơi tận cùng rồi, nhưng tại sao vẫn còn thông đạo? Thông đạo này sẽ dẫn tới nơi nào? Chẳng lẽ bên trong còn có một tôn mộ hay sao?

Lục Ly suy nghĩ, truyền âm hỏi: “Huyết Linh Nhi, hành lang này có thần văn không? Hành lang này đi về nơi nào?”

“Hành lang không có thần văn!” Huyết Linh Nhi đáp lại: “Còn đi về đâu thì ta không biết, ta không có thời gian tra xét.”

“Bây giờ thử thăm dò xem sao.”

Lục Ly phất tay, có khả năng hành lang này cũng là một lối ra thì sao? Ngộ nhỡ bên trong cũng có tế đàn truyền tống? Bảo vật thì Lục Ly không nghĩ đến, bảo vật mạnh nhất đều nằm ở đây.

Cũng bởi vì nơi này có ba món bảo vật mạnh nhất, đợi tới khi truy binh phía sau xông vào, có lẽ sẽ tranh cướp bảo vật, không có thời gian để ý đến hắn, hắn có thể ung dung trốn thoát từ hành lang này.

Huyết Linh Nhi nhanh chóng đi tới hành lang, sau một nén nhang thì trở về, truyền âm nói: “Chủ nhân, hành lang này rất dài, có thần văn, có điều là ảo cảnh. Ảo cảnh này cũng rất mạnh, ta chỉ tùy ý thăm dò đôi chút.”

“Ảo cảnh?”

Lục Ly hơi chấn động, vốn dĩ nơi này có một hành lang đã là quá kỳ dị, trong hành lang còn có ảo cảnh? Chuyện này khiến hắn vô cùng ngạc nhiên, đồng thời cũng rất nghi hoặc.

Hắn từng bước vào rất nhiều mộ địa, chẳng hạn Long Đế mộ, Nguyệt Thần mộ, Côn Hoàng lăng,... Theo lẽ thường đại điện đặt mộ chủ mộ địa đều là khu vực hạch tâm.

Khu vực hạch tâm thường sẽ không có thông đạo, bởi lẽ bảo vật quan trọng nhất đều nằm ở đây, nếu có cửa thì cũng sẽ là cửa ra. Thế mà nơi này lại dựng một hành lang, đồng thời trong hành lang còn có ảo cảnh? Không khiến người khác cảm thấy kỳ quái sao được.

“Đi!”

Lục Ly không phải người thiếu quyết đoán, hắn không chắc chắn vào phòng ngự của Thánh Sơn, bởi vì Ngao Việt rất mạnh, Ngao Khí còn tinh thông thần văn, thậm chí mạnh hơn Huyết Linh Nhi một chút. Nếu để hắn phá vỡ thần văn của Thánh Sơn, Lục Ly quả thật sẽ bị bóp chết dễ dàng như đám sâu kiến.

Nơi này có ba món bảo vật, hơn nữa còn là chí bảo, truy binh phía sau đuổi tới thì chắc chắn sẽ tìm cách đoạt bảo vật trước tiên chứ không phải men theo hành lang đuổi bắt hắn.

Vụt!

Thánh Sơn hóa thành luồng sáng bay vào trong hành lang, bay được trăm trượng Lục Ly phát hiện bên trong có sương đen cuồn cuộn, Thánh Sơn vừa bay vào đã bị sương đen nuốt chửng.

Tiến vào trong sương đen được ba nén nhang, cửa trong đại điện lặng lẽ bị mở ra, sau đó ba bóng người vọt vào.

Ngao Việt xông lên trước tiên, Cẩu An theo sát phía sau, Ngao Khí đi sau cùng. Ba cường giả này vừa vào đã tìm kiếm bóng dáng của Lục Ly, khi không phát hiện ra Lục Ly, ánh mắt bọn hắn đã bị quan tài cổ này thu hút, cuối cùng cả ba đều dán chặt vào Ung Hoàng kích.

- A...

Ánh mắt ba cường giả đều trở nên cực kỳ nóng bỏng, lúc này thậm chí đã quên mất Lục Ly, ai nấy đều nhìn chằm chằm vào Ung Hoàng kích, giống như sói đói nhìn chằm chằm vào một con dê nhỏ.