Bất Diệt Long Đế

Chương 4119: Ung Hoàng Kích




Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

""Chỉ cần ta có thể đến tế đàn truyền tống, những chuyện khác không là vấn đề.""

Lục Ly không coi trọng những báu vật này, mạng không còn thì muốn báu vật làm cái gì? Hắn chỉ cầu chạy thoát, nếu như có thể đến được tế đàn truyền tống thì hắn lập tức có thể truyền tống ra ngoài, sau đó hắn sẽ dùng tốc độ nhanh nhất chuồn đi. Hiện tại hắn có Thần Dịch thuật, có thể tùy ý thay đổi dung mạo và hơi thở, Lưỡng Nghi Giới nhiều chủng tộc như vậy, Xích Long tộc có thể tìm được hắn trong biển người mênh mông sao?

Cái gì cũng không quan trọng, đường lui quan trọng nhất, trước tiên bảo đảm chính mình an toàn, còn lại thì có thể cầm thì cầm, không cầm được cũng không sao cả, đây chính là sách lược của Lục Ly.

""Tốt!""

Huyết Linh Nhi đi dò xét, Lục Ly lấy ra Thánh Sơn lắc người đi vào, tiếp tục tu luyện dưới gốc cây kia. Thánh Sơn sừng sững ở đây, như một lạch trời ngăn cản đám Ngao Việt đi tới trước.

Lục Ly không đi, nhóm người Ngao Việt cũng không dám mạnh mẽ xông tới, chỉ có thể cùng đợi. Lần này thời gian Lục Ly chờ đợi không dài, chỉ nửa canh giờ Huyết Linh Nhi đã truyền âm:

""Chủ nhân, đường đi tế đàn truyền tống và hành lang kia đều an toàn, chỉ có đường đi thông quan tài cổ hoàng kim và đài cao báu vật kia là có thần văn cường đại!""

""A?""

Lục Ly trong lòng vui vẻ, miễn đường đi ra ngoài an toàn, vậy thì hắn có thể tiến có thể lùi rồi. Hắn trầm ngâm giây lát rồi quyết định đi, đợi ở nơi này không phải là cách, hắn không có khả năng ở đây cả đời. Xích Long tộc nhiều cường giả như vậy, nếu phía sau có thể phái ba người qua đây, vậy trở về cũng có thể phái ra vài kẻ mạnh hơn tới đây. Hiện tại hắn đánh chết Ngao Vận đã bị xem là đại địch sinh tử của Xích Long tộc.

""Đi!""

Lục Ly hạ quyết tâm, khống chế Thánh Sơn hóa thành một vệt sáng vọt vào bên trong cánh cửa, một luồng sáng trắng hiện ra, hắn đã tới một đại điện to lớn, một đại điện càng thêm rộng lớn khí phái.

Hắn tùy tiện nhìn lướt qua, lập tức ra lệnh:

""Huyết Linh Nhi, trước tiên đóng cửa ở phía sau, nghĩ biện pháp bố trí một ít thần văn, ngăn cản kẻ địch tiến vào.""

""Biết!""

Huyết Linh Nhi đi bố trí, lúc này Lục Ly mới quan sát tỉ mỉ đại điện này. Đại điện này cho hắn cảm giác đầu tiên giống như hoàng cung, là một đại điện vương giả ở, phi thường uy nghi và khí thế.

Chính giữa đại điện để một quan tài cổ to lớn, mặt trên trạm trỗ long phượng, còn có kim quang lờ mờ, bên trong chắc là di thể của mộ chủ.

Phía sau quan tài cổ có ba cái đài cao, ba cái đài cao này đều có thang đá có thể leo lên, trên mỗi đài cao đều có báu vật. Trên đài cao thứ nhất có một món chiến giáp, chiến giáp này không giống với chiến giáp bình thường, cảm giác như trọn vẹn một khối, tựa hồ không giống được luyện chế ra, mà là tồn tại một cách tự nhiên. Chiến giáp lấp lánh ánh sáng, hơi thở phong cách cổ xưa chính khí, khiến người ta cảm thấy phi thường thoải mái.

Trên đài cao thứ hai có một chiếc nhẫn màu đen xinh đẹp, Lục Ly còn thấy trên mặt nhẫn có một chữ 'Ung', chiếc nhẫn này không giống như nhẫn không gian, không biết có tác dụng gì.

Ánh mắt của Lục Ly bị món báu vật thứ ba hấp dẫn, đó là một thanh chiến kích, Lục Ly mới nhìn thoáng qua đã cảm giác không dời mắt được. Chiến kích rất đẹp, cũng vô cùng khí phách, mặt trên có mùi máu tươi tỏa ra nhè nhẹ, khiến cho Lục Ly cảm giác tim đập nhanh.

""Chí bảo!""

Trong lòng Lục Ly hiện ra một loại xung động, nhất định phải lấy được thanh chiến kích này, chiến kích này tuyệt đối là binh khí mạnh nhất mà hắn từng thấy, không gì sánh bằng.

Chiến kích này mang đến cho hắn một loại cảm giác như vũ khí trải qua trăm trận, nhuộm vô số máu tươi của cường giả, hơi thở bên trong chiến kích khiến cho hắn có một loại cảm giác nhiệt huyết sôi trào. Hắn giống như một tên thổ phỉ ngây ngốc mấy chục năm ở trên núi, đột nhiên trông thấy một tiểu cô nương xinh đẹp vậy, loại lực hấp dẫn này có thể lay động dục vọng chỗ sâu nhất trong lòng hắn.

""Ta phải lấy được thanh chiến kích này, nhất định phải lấy được!""

Lục Ly tự dặn lòng, loại cảm giác này quá mạnh mẽ, như lần đầu tiên hắn thấy được long huyết. Vào giờ phút này, trong đầu hắn thậm chí xuất hiện một ý niệm, đó là không tiếc bất cứ giá nào, dù có chết cũng phải lấy được thanh chiến kích này.

Ý niệm này nổi lên hơi không có đầu đuôi, nhưng rất chân thật, Lục Ly hít một hơi thật sâu, ép buộc chính mình nhắm mắt lại không nhìn tới.

Huyết Linh Nhi đã nói qua, phương hướng đi quan tài cổ, ba đài cao đều có thần văn khủng bố. Thật ra không cần Huyết Linh Nhi nói Lục Ly cũng biết quanh nơi này vô cùng nguy hiểm, cảm giác từng bước đều tràn ngập sát khí.

Lý trí nói cho Lục Ly biết đừng nỗ lực đi lấy ba báu vật này, có lẽ sẽ khiến cho hắn nạp mạng. Nhưng trong lòng hắn lại vô cùng khát vọng, nhất là khát vọng với thanh chiến kích kia xuất phát từ nơi sâu nhất trong linh hồn.

Cho nên Lục Ly khắc chế chính mình không nên nhìn, trước tiên chờ Huyết Linh Nhi bố trí xong thần văn rồi đi tra xét rõ ràng một lần. Nếu Huyết Linh Nhi không cách nào phá giải, xác định nơi này nguy hiểm không gì sánh bằng, vậy hắn chỉ có thể nhịn đau cắt thịt.

Báu vật rất quan trọng, nhưng mạng càng quan trọng hơn!

Báu vật chỉ là một phần tăng cường sức chiến đấu, sức chiến đấu có thể chậm rãi tu luyện, về sau không phải là không có cơ hội thu được báu vật, nhưng nếu mất mạng thì báu vật có nhiều hơn nữa cũng có tác dụng gì?

Lần này Huyết Linh Nhi bố trí cỡ ba ngày!

Không phải nó bố trí phức tạp, mà là đám Ngao Khí đã vọt tới, ngay lập tức đã bắt đầu phá giải cánh cửa này, thật ra Huyết Linh Nhi đang giao thủ với Ngao Khí, một bố trí, một phá giải.

""Chủ nhân!""

Một ngày sau, Huyết Linh Nhi truyền âm nói:

""Năng lực về mặt thần văn pháp trận của cường giả bên ngoài kia mạnh hơn ta, thời gian ta bố trí ngắn hơn thời gian hắn phá giải, nhưng kéo dài thời gian không quá lâu. Tối đa ba canh giờ là hắn đã có thể phá giải, cho nên chúng ta cần phải mau chóng rời đi!""

""Ba canh giờ, cũng đủ rồi!""