Bất Diệt Long Đế

Chương 4107: Lời đồn




Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

- Mạnh như vậy?

Ngao Việt nhướng mày hỏi dò:

- Cầu An nguyên lão có thể vất vả một khoảng thời gian không? Xong việc chúng ta sẽ đền đáp hậu hĩnh.

- Vất vả không được!

Cầu An lắc đầu nói:

- Tiểu tử này đi ở đằng trước, hắn bố trí thần văn nhanh hơn ta phá giải nhiều, cứ tiếp tục như vậy chúng ta vĩnh viễn đuổi theo không kịp hắn. Không cần đoán, tất cả cửa ở đoạn đường sau đều bố trí thần văn, cứ phá giải như vậy biết bao giờ mới xong?

- Ừm, được rồi!

Ngao Việt bất đắc dĩ gật đầu, theo sau lấy ra một tấm lệnh bài trực tiếp bóp nát, chờ khoảng một nén hương, không gian bên này khuếch tán sóng gợn, tiếp đó một khuôn mặt ngưng tụ trước mắt mọi người.

- Đinh Hoàng!

Nhóm Ngao Việt, Ngao Vận vội vàng vái chào, Cầu An cũng vái chào. Đây là Ngao Đỉnh ngưng tụ phân thần lại đây, vị này là một trong vài người mạnh nhất Xích Long tộc, cũng là một trong các chí cường giả của Thiên Hoang Tinh Vực, Cầu An tự nhiên phải vái chào.

- Tình huống gì?

Ngao Đỉnh hỏi thăm một tiếng, trong giọng nói có chút bất mãn. Ngao Việt vội bẩm báo tình huống.

Cuối cùng Cầu An bổ sung thêm:

- Đỉnh Hoàng, Cầu An vô năng, nếu Xích Long tộc không có cường giả tinh thông thần văn thì có thể tộc ta nói một tiếng, tộc ta sẽ phái ra cường giả lại đây tiếp viện.

- Không cần!

Ngao Đỉnh hừ lạnh một tiếng nói:

- Các ngươi tiếp tục truy tung đi, bổn vương sẽ sắp xếp một nguyên lão lại đây, tạo nghệ thần văn của hắn xếp hạng nhất trong tộc ta, hy vọng lần này các ngươi không cần lại khiến bản vương thất vọng.

- Đỉnh Hoàng đang nói đến Ngao Khí?

Mắt Ngao Việt sáng rực, trong Xích Long tộc, tạo nghệ mạnh nhất về thần văn là Ngao Khí, nếu đúng là người này lại đây thì rất dễ phá giải những thần văn này.

Lục Ly hiện giờ không biết mình đang ở đâu. Huyết Linh Nhi chấp hành mệnh lệnh của Lục Ly trăm phần trăm, đi qua từng đại điện, trong đại điện có báu vật thì Huyết Linh Nhi sẽ thu vào trong Thánh Sơn, nếu có nguy hiểm sẽ khống chế Thánh Sơn nhanh chóng tiến lên.

Huyết Linh Nhi đi qua một đại điện, bên trong có nhiều cây, cây to đâm ra những khúc rễ cây cực kỳ sắc bén và khủng bố, may mắn phòng ngự của Thánh Sơn cường đại ngăn trở những rễ cây này.

Có một đại điện bên trong có pho tượng, những pho tượng này lúc bình thường không nhúc nhích, khi Thánh Sơn đi qua thì đột nhiên công kích, có một lần Thánh Sơn bị chấn bay ra mấy chục trượng, may mà những pho tượng này không thể nhúc nhích, Huyết Linh Nhi khống chế Thánh Sơn bay đi.

Mười tám cánh cửa!

Huyết Linh Nhi nhớ kỹ đã đi qua mười tám cánh cửa, nàng đều bố trí nhiều thần văn lên các cánh cửa, càng bố trí nhiều thì nàng càng có tâm đắc. Khi Huyết Linh Nhi bố trí sẽ tìm cách chồng các thần văn lên, dung hợp vào nhau, vài loại thần văn dung hợp thần văn có lẽ sẽ biến dị, mức độ khó khi phá giải sẽ tăng lên mảng lớn.

Huyết Linh Nhi không quan tâm điều gì, mặc kệ đằng trước có nguy hiểm hay không, chỉ biết một đường phá giải thần văn đi qua, mãi đến khi đi đến tận cùng, không còn đường để đi, hoặc gặp chuyện gì không thể xử lý mới sẽ truyền âm cho Lục Ly.

Thời gian trôi qua nhanh, nháy mắt lại qua một tháng, Huyết Linh Nhi xuyên qua bốn, năm đại điện, đến một sơn cốc. Huyết Linh Nhi ngừng lại ở đây, vì phát hiện một thân cây. Huyết Linh Nhi cảm giác cái cây này cực kỳ không tầm thường, Huyết Linh Nhi không phải võ giả nên không biết cụ thể không tầm thường ở chỗ nào.

“Có chuyện gì?”

Lục Ly bị đánh thức, Huyết Linh Nhi truyền âm báo cho hắn, thần niệm của hắn lập tức tra xét ra ngoài, phát hiện cái cây này quả nhiên hơi khác thường.

Bề ngoài cây thoạt trông rất bình thường, không cao không lớn, cũng không có linh quả, nhưng trong cây toát ra ý vị khiến người cảm giác phi thường huyền bí.

Oong!

Lục Ly truyền tống ra ngoài, đứng dưới cây, cẩn thận quan sát. Cái cây này rất già, vỏ cây nhăn già, nhưng lá cây xanh tươi rậm rạp, lá cây hình trứng, trông không khác gì cây bình thường.

Lục Ly vây quanh cây mấy vòng, theo sau ngồi xếp bằng tại chỗ, thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân tỉ mỉ cảm ứng. Cảm ứng khoảng một nén hương, Lục Ly cũng không phát hiện có gì khác biệt, cảm giác duy nhất là cây này luôn tràn ngập đạo vận kỳ diệu, không thể miêu tả.

“Tu luyện một lúc thử xem!”

Lục Ly suy nghĩ một hồi rồi ngồi xếp bằng bắt đầu tu luyện, rất nhanh hắn đột nhiên mở mắt ra, trong con ngươi đều là khiếp sợ. Tu luyện dưới cây này khiến hắn cảm giác đầu óc tỉnh táo minh mẫn gấp mấy lần, dường như tu luyện dưới gốc cây càng thuận lợi, tăng tốc?

“Đây là một gốc bảo thụ!”

Mắt Lục Ly tỏa sáng, hắn vòng quanh cái cây, trầm ngâm giây lát, hắn hai tay ôm lấy thân cây, định bứng tận gốc.

Sức mạnh của Lục Ly rất lớn, nếu là cây bình thường sẽ bị nhổ lên dễ dàng, nhưng Lục Ly gồng hết sức vẫn không thể làm cây này nhúc nhích.

“Có thần văn bảo hộ!”

Lục Ly cảm ứng một chút, theo sau lập tức quát lớn:

- Huyết Linh Nhi, chui xuống lòng đất tra xét thần văn quanh cây này, phá hết thần văn bảo hộ cây cho ta, ta muốn dời cây này vào Thánh Sơn.

“Tốt!”

Huyết Linh Nhi lập tức chui vào lòng đất, tra xét giây lát quả nhiên phát hiện lòng đất có thần văn, nguyên cái cây có thần văn bảo hộ.

Huyết Linh Nhi tra xét hết nửa ngày mới truyền âm nói:

“Chủ nhân, thần văn ở đây cho dù có thể phá vỡ ít nhất cũng cần hai tháng, ngươi xác định phải phá vỡ sao?”

- Hai tháng?

Lục Ly nhướng mày, hỏi thăm:

- Chúng ta hiện tại ở đâu? Ngươi có thể cảm ứng truy binh cụ thể ở chỗ nào không?

“Ta cũng không biết ở đâu, nhưng chúng ta qua hai mươi ba cánh cửa, tất cả cửa đều bị ta bố trí thần văn.”

Huyết Linh Nhi trả lời:

“Bọn họ đang ở tiểu điện lúc trước ngươi bế quan, cách chúng ta còn có hai mươi ba cánh cửa, nếu tình huống bình thường thì mất nửa năm mới đến đây được.”

- Tốt, phá giải thần văn của cây này đi!

Lục Ly không có do dự, khiến Huyết Linh Nhi phá trận, bản thân hắn thì ngồi xếp bằng tu luyện dưới thân cây. Khi tu luyện dưới thân cây, hắn cảm giác làm ít được nhiều, đầu óc minh mẫn hơn nhiều, khi tu luyện tốc độ rất nhanh. Lục Ly đã có tiến triển rất lớn trong Thần Dịch thuật, tu luyện dưới thân cây thì tiến triển sẽ càng nhanh.