Bất Diệt Long Đế

Chương 4103: Đại điện trong lòng đất




Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Thời gian rất nhanh qua bốn, năm ngày, Huyết Linh Nhi bố trí năm thần văn, năng lực bố trí của Huyết Linh Nhi có thể so sánh Tông Sư, cho dù là Thánh Hoàng bình thường muốn phá giải cũng rất khó khăn.

“Đi!”

Lục Ly mở mắt ra, mang theo Huyết Linh Nhi đi tới trước, tiểu điện này không có cái gì, chỉ có hai cánh cửa, Huyết Linh Nhi dễ dàng phá mở.

Một cánh cửa mở ra, bên trong có một tiểu điện, có rất nhiều thần tài, chồng chất như núi. Huyết Linh Nhi vèo một cái chui ra ngoài, trong lòng Lục Ly động ý niệm hỏi thăm:

“Sao vậy? Thần tài này hữu dụng với ngươi?”

“Đúng rồi!”

Huyết Linh Nhi có chút hưng phấn truyền âm nói:

“Tinh Thạch này hữu dụng với ta, có tác dụng rất lớn!”

“Tốt!”

Lục Ly mừng rỡ, mặc kệ có thể khiến Huyết Linh Nhi tiến hóa hay không, chỉ cần có thể cắn nuốt thì là chuyện tốt. Lục Ly ngẫm nghĩ, thu tất cả Tinh Thạch vào một góc Thiên Ly Châu, truyền âm:

“Huyết Linh Nhi, ta đã xếp những Tinh Thạch này cho ngươi, về sau từ từ cắn nuốt, giờ lo phá giải cánh cửa khác đã.”

Huyết Linh Nhi đi phá giải cánh cửa khác, Lục Ly thu thần tài còn lại vào, tuy rằng hắn không phải tiến vào tìm bảo bối, nhưng có báu vật, thần tài tự nhiên sẽ không bỏ qua.

Sau khi phá mở cánh cửa, Lục Ly đẩy cửa đi vào, phát hiện bên trong xuất hiện một khe núi, trong khe núi gió âm u lạnh lẽo, cảm giác tràn ngập nguy cơ vô tận.

Khoảnh khắc Lục Ly đạp chân vào sơn cốc thì lông tơ đều dựng lên, linh hồn của hắn hiện ra cảm giác nguy cơ cực mạnh, cảm giác trong khe núi này ẩn nấp tồn tại vô cùng cường đại.

“Cũng bố trí cánh cửa này đi!”

Lục Ly nhìn cánh cửa sau lưng, nói với Huyết Linh Nhi. Hắn không có tu luyện, mà là thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân bắt đầu cảm ứng tình huống sâu trong khe núi.

Trong khe núi này có khói đen dày đặc, khe núi rất lớn, không biết dài bao nhiêu, sâu bên trong rõ ràng có tồn tại cường đại ẩn nấp, không biết là quái vật hay mãnh thú.

Huyết Linh Nhi bố trí thần văn trên cửa, Lục Ly cảm ứng giây lát sau thì mặc kệ, ngồi xếp bằng tại chỗ tu luyện.

Lần này chỉ qua hơn ba ngày Huyết Linh Nhi đã bố trí xong, Lục Ly chờ Huyết Linh Nhi trở về thì lấy ra Thánh Sơn, lắc người vào trong, theo sau khống chế Thánh Sơn chậm rãi bay tới trước.

Lực phòng ngự của Thánh Sơn rất mạnh, công kích bình thường không phá mở được phòng ngự của nó. Lục Ly không phải đến tìm bảo bối, tự nhiên cũng sẽ không đi liều mạng với mãnh thú ở đây, ngược lại nơi này có mãnh thú cường đại, có thể giúp hắn ngăn trở truy binh ở phía sau.

Cho nên hắn chỉ cần khống chế Thánh Sơn bình an bay qua khúc khe núi này, chỉ mong bay qua, không cần chiến đấu với mãnh thú ở đây.

Mười dặm, trăm dặm, nghìn dặm!

Đằng trước đột nhiên vang tiếng hú rung trời, một con sâu to lớn từ phía dưới bay tới. Con sâu to toàn thân sáng bóng giống như đúc bằng sắt thép bê tông, dưới thân có rất nhiều chân, còn có bốn cái càng to, hình thể dài trăm trượng, giống hỗn hợp con bò cạp với con rết.

Bùm!

Quái vật thoáng chốc bay tới, mấy cái móng đâm mạnh vào Thánh Sơn, Thánh Sơn khẽ run lên, không có bất cứ vấn đề gì, Lục Ly yên lòng, khống chế Thánh Sơn bay nhanh đi.

- Hú hú hú!

Thánh Sơn giống như đâm tổ ong vò vẽ, thoáng chốc có vô số quái thú bay lên, đưa mắt nhìn vô cùng vô tận, cũng không biết nơi này có bao nhiêu loại quái thú này.

“Tuyệt, tuyệt vời!”

Lục Ly không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, truy binh ở phía sau nếu muốn đuổi theo ước chừng phải giải quyết sạch sẽ bầy quái thú này, chắc chắn cần nhiều thời gian, mà Lục Ly đang cần thời gian.

Vạn dặm!

Khe núi này dài vạn dặm, cảm giác mãnh thú ở bên trong nhiều cỡ mấy vạn con. Lục Ly thấy phía cuối khe núi thoáng hiện sa mạc hoang vắng, thầm rùng mình, sao cảm giác nơi này giống như một Pháp Giới? Chẳng lẽ nơi này là một Pháp Giới bị Thánh Hoàng tế luyện? Nếu không phải thì tại sao to như thế?

“Đi!”

Nơi này càng lớn, càng phức tạp thì truy binh muốn tìm được hắn thì càng khó khăn, Lục Ly mặc kệ, khống chế Thánh Sơn một đường bay đi.

Cầu An mang theo Ngao Việt và ba nguyên lão Xích Long tộc lén lẻn vào Lưỡng Nghi Giới, với sức chiến đấu của bọn họ rất dễ thu lại hơi thở, chỉ cần không gặp phải Thánh Hoàng cường đại tự nhiên là không cách nào phát hiện bọn họ.

Cầu An đầu tiên là đi nơi gần Lưỡng Nghi Giới, chỗ mười mấy tộc nhân của họ bị Lục Ly đánh chết, cảm ứng hơi thở của hắn còn sót lại, sau đó đi vào Lưỡng Nghi Giới, theo hơi thở một đường truy tung.

Phải công nhận năng lực truy tung của Thiên Cẩu tộc thật sự mạnh, Cầu An chỉ mất nửa tháng đã truy tung đến dưới Khô Lâu Sơn.

Đứng dưới Khô Lâu Sơn, Cầu An cảm khái một tiếng

- Tiểu tử nhân tộc này rất thông minh!

Rõ ràng, Lục Ly biết có cường giả đang truy tung mình, hắn không trốn đi chỗ khác mà là vào Lưỡng Nghi Giới, hơn nữa đi vào Khô Lâu Sơn, rõ ràng là tránh né truy tung.

- Thông minh cũng vô dụng!

Một nguyên lão Xích Long tộc, Ngao Vận nói:

- Tuy Khô Lâu Sơn rất nguy hiểm, nhưng hắn dám vào nơi nguy hiểm sao? Nơi hắn có thể đến thì chúng ta tự nhiên cũng có thể đến. Ha ha, tiểu tử này còn muốn nhờ cậy Khô Lâu Sơn tránh né truy tung. Có Cầu An nguyên lão ở thì dù hắn trốn trong góc cũng sẽ bị tìm được dễ dàng.

- Không nên nói trọn vẹn như thế!

Cầu An lắc đầu, nói:

- Rất có thể hắn học thần thông của Tiêu Ma, có thể không ngừng thay đổi ngoại hình, hơi thở cũng thay đổi đôi chút. Nếu không phải tộc ta mà là tộc khác thì rất khó truy tung. Chúng ta phải tăng nhanh tốc độ, lỡ như Tiêu Ma thật sự truyền thụ thần thông cho hắn, đợi hắn hoàn toàn tham ngộ thì e rằng chúng ta rất khó tìm được hắn.

Thuật lẫn trốn của Tiêu Ma vô song thiên hạ, dù là Thiên Cẩu tộc đều không cách nào truy tung hắn. Nếu không thì Tiêu Ma đã sớm bị giết, năm đó có rất nhiều đại tộc thỉnh Thiên Cẩu tộc ra tay nhưng vô dụng.

Năm cường giả nhanh chóng tiến lên, Cầu An ở đằng trước dẫn đường, dọc đường tuy rằng có rất nhiều thần văn, nhưng năng lực dò tìm của Cầu An bá đạo, dễ dàng tránh đi.