Bất Diệt Long Đế

Chương 4091: Mất mặt




Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Một đám cường giả bay ra, một lão nhân chộp lấy Lĩnh Chủ, hỏi kỹ tình huống vừa rồi, không bỏ qua bất kỳ chi tiết nào.

- Ngu xuẩn!

Hỏi mấy câu xong lão nhân này một bàn tay ném bay Lĩnh Chủ, theo sau cấp tốc xông vào Viêm Hỏa Giới. Qua khoảng một nén hương, vô số cường giả chen chúc lao ra ngoài.

Ly tiểu thư cũng lao ra theo, trong mắt đẹp lấp lánh tia sáng hưng phấn, cảm khái nói với lão nhân bên cạnh:

- Vậy mà cũng chạy trốn được? Giấu trời qua biển, Tiêu Ma không hổ là Tiêu Ma, nhưng ước chừng hắn không trốn xa, còn có cơ hội tìm được hắn.

Vô số chiến thuyền phá không mà đi, lấy tốc độ nhanh nhất phong tỏa phạm vi ức vạn dặm. Nhóm Lực thống lĩnh rất giận, khó khăn lắm mới phát hiện Tiêu Ma, còn nhốt trong Viêm Hỏa Giới. Vì bắt lấy Tiêu Ma, Lực thống lĩnh còn ám thị mấy đại tộc tộc lại lần nữa triệu tập một ít nguyên lão lại đây, bây giờ mới đến nơi, còn chưa lùng bắt, Tiêu Ma đã giấu trời qua biển chạy trốn, điều này khiến Lực thống lĩnh cảm giác rất mất mặt, bị Tiêu Ma tát sưng mặt trước đám đại tộc.

Lực thống lĩnh tự nhiên không cam lòng, không bắt lấy Tiêu Ma thì hắn không có mặt mũi về Chấp Pháp Đường, cũng không biết ăn nói sao với Phu Tổ.

Cho nên hắn phát động tất cả cường giả phong tỏa bốn phía, không bắt được Tiêu Ma thì hắn tuyệt đối không bỏ qua. Dù phải tìm tòi xung quanh trăm năm, nghìn năm thì hắn sẽ sưu tầm mãi mãi, đến khi nào bắt được Tiêu Ma mới thôi.

- Lợi hại, lợi hại!

Trong Thần Khí không gian của Tiêu Ma, Lục Ly tặc lưỡi cảm khái, hắn luôn chú ý từng cử động của Tiêu Ma, bao gồm Tiêu Ma ở trong lòng đất dẫn dụ Hỏa Mị, sau đó lao ra.

Lục Ly chỉ cảm ứng tình huống bốn phía, Tiêu Ma cũng không có ngăn lại, bởi vì Lục Ly rất có chừng mực, chưa từng thả bất cứ tín hiệu ra ngoài. Một lũ kiếm ý của Tiêu Ma treo trong đầu Lục Ly, Tiêu Ma tùy thời có thể giết Lục Ly, hắn tin tưởng Lục Ly là một người thông minh, sẽ không làm chuyện ngu xuẩn.

Quan trọng nhất là bên ngoài có nhiều cường giả Xích Long tộc, dù Lục Ly báo cho cường giả khác giết Tiêu Ma thì sao? Cuối cùng Lục Ly sẽ rơi vào tay Xích Long tộc, vẫn sẽ bị đánh chết.

Lục Ly bội phục Tiêu Ma nhất là hiện tại!

Sau khi Tiêu Ma trốn ra Viêm Hỏa Giới, vốn tưởng sẽ lấy tốc độ nhanh nhất trốn chạy, lại không ngờ rằng Tiêu Ma ẩn nấp trên một khối hư không phế thạch cách đó mười vạn dặm.

Nhìn các chiếc chiến thuyền liên tục bay lướt qua, một đám thám báo bay qua, từng luồng thần niệm cường đại quét qua, lòng bàn tay Lục Ly rịn mồ hôi.

Nơi nguy hiểm nhất là an toàn nhất!

Khi Tiêu Ma ẩn nấp thì Lục Ly hiểu ngay ý đồ của người này, Tiêu Ma muốn quay về Viêm Hỏa Giới. Tất cả cường giả đều cho rằng Tiêu Ma sẽ lập tức bỏ chạy đi xa, nhưng hắn cố tình trở lại Viêm Hỏa Giới, vậy thì dù nhóm Lực thống lĩnh ở bên ngoài đi mòn gót giày cũng không tìm được hắn.

Quả nhiên!

Nửa canh giờ sau, xung quanh đã không có cường giả và thám báo, Tiêu Ma động, lao nhanh hướng Viêm Hỏa Tinh.

Cường giả và thám báo trong Viêm Hỏa Tinh vội vàng rút lui, không bố trí lại phong ấn thần văn lối vào. Tiêu Ma dễ dàng bay vào, sau đó chọn lẻn xuống nơi lúc trước Hỏa Mị lao ra.

Trở lại chỗ gần biển trung tâm lòng đất, Tiêu Ma bày một ít thần văn tránh lửa, sau đó an nhàn bế quan tu luyện.

Lục Ly cũng bắt đầu bế quan tu luyện, hắn biết trong thời gian ngắn mình an toàn, ít nhất Viêm Hỏa Giới trong mấy tháng tuyệt đối sẽ không có cường giả và thám báo lại đây, nơi này là an toàn tuyệt đối.

Đúng như dự đoán của Lục Ly!

Lực thống lĩnh mang theo một đám cường giả cùng và thám báo chia thành vô số tiểu đội điên cuồng tìm kiếm bốn phương tám hướng. Bọn họ không ngừng nghỉ giây lát, tìm khắp thế giới, tiếc rằng không thấy bóng dáng Tiêu Ma đâu, càng miễn bàn phát hiện đầu mối và dấu vết.

Nửa năm!

Tìm kiếm suốt nửa năm, mấy chục Thánh Hoàng, trên trăm cấp Đế, hơn mười vạn quân sĩ cùng thám báo tìm kiếm bốn phía nhiều lần, gần như đào ba thước đất, nhưng không có bất cứ thu hoạch.

Lực thống lĩnh gần đây sắc mặt phi thường khó coi, trong lòng phát điên, nhưng ngoài mặt cố gắng không lộ ra. Hắn xem như cường giả trong Hoang tộc, ở Thiên Hoang Tinh Vực càng là tiếng tăm lừng lẫy.

Lực thống lĩnh cầm đầu hành động lần này, cường giả của tộc quần đều nghe theo hắn điều phối. Cho nên mặt ngoài thì hành động lần này do Lực thống lĩnh cầm đầu.

Điều động nhiều cường giả, thám báo như vậy mà không có bất cứ thu hoạch. Hành động lần này bị được vô số đại tộc chú ý, dù sao Tiêu Ma quá nổi tiếng.

Phỏng chừng việc này cũng truyền khắp toàn bộ Thiên Hoang Tinh Vực, Lực thống lĩnh trở thành đá kê chân cho uy danh của Tiêu Ma, sẽ trở thành trò cười của vô số người. Tất cả Hoang tộc đều là kiêu ngạo, chớ nói chi Lực thống lĩnh là một cường giả Hoang tộc, hắn không thể tiếp thụ kết cục như vậy.

Vấn đề là hắn có thể làm thế nào?

Hắn trừ dẫn dắt một đám cường giả và thám báo lùng sục nhiều lần ra thì không làm được gì khác. Hắn không có mặt mũi trở lại, càng không có mặt mũi đi cầu Phu Tổ, hắn muốn điên rồi, cảm giác như đấm vào trong nước. Nếu Tiêu Ma trực diện đánh với Lực thống lĩnh rồi hạ gục hắn thì hắn không còn lời nào để nói, thừa nhận mất mặt.

Thời gian dần trôi, nhưng Lực thống lĩnh không bỏ cuộc, cường giả của đại tộc khác thầm muốn rút lui. Bọn họ cảm thấy không tìm được Tiêu Ma, tiếp tục như vậy sẽ chỉ lãng phí thời gian, càng thành trò cười lớn hơn.

Vèo!

Chiến thuyền của Lực thống lĩnh nghênh đón ba vị khách, nhóm Lực thống lĩnh quét qua, đều bất ngờ. Bởi vì bay tới là một tiểu thư xinh đẹp, còn có hai Thánh Hoàng, đều là cường giả của Hoang tộc.

- Ly tiểu thư?

Lực thống lĩnh hơi ngẩn ra, Ly tiểu thư đi theo xem náo nhiệt xem thật lâu, giữ dáng vẻ khách xem, chưa từng đến đánh tiếng với hắn, càng không có nghe theo hắn điều động. Hiện tại Ly tiểu thư chủ động đi tới? Định làm gì đây?

Bất kể như thế nào, Lực thống lĩnh vẫn đi ra ngoài nghênh tiếp, không phải nể nang Ly tiểu thư, mà là nể mặt cường giả mạch của Ly tiểu thư.