Bất Diệt Long Đế

Chương 4084: Không thể đợi nữa




Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

- Lợi hại!

Lục Ly ở trong Thần Khí không gian của người này, thần niệm không thể quét ra ngoài, nhưng hắn có thể thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân mơ hồ cảm ứng được, Tiêu Ma hoàn toàn biến mất, không cảm ứng được bất cứ hơi thở.

Giọng Tiêu Ma đột nhiên vang lên:

- Tiểu tử, ngươi muốn chết?

Tiêu Ma hừ lạnh nói:

- Ngươi dám vươn ra thần niệm thêm lần nữa thì bổn tọa sẽ nháy mắt bóp chết ngươi!

Lục Ly không dám làm bậy, năng lực cảm ứng của Tiêu Ma quá khủng bố, thần thông ẩn nấp ẩn độn siêu biến thái, e rằng cường giả cấp Thánh Hoàng đi ngang qua cũng không cảm ứng được.

Nửa ngày qua đi, một chiếc chiến thuyền hàn thiết to lớn vụt qua, mấy chục thần niệm cường đại quét qua hư không phế thạch mấy lần, theo sau chiến thuyền hàn thiết phá không mà đi, biến mất ở phương xa.

- Lợi hại!

Lục Ly không cảm giác tình huống bên ngoài, nhưng vừa rồi nhiều cường giả như vậy đi qua, hắn cảm giác được khí huyết cường đại đó, bên ngoài không phát sinh chiến đấu. Cho nên sự thực chứng minh, thuật ẩn độn của Tiêu Ma nghịch thiên, cường giả Thánh Hoàng cũng không cách nào phát hiện.

Tiêu Ma không nhúc nhích, tiếp tục ẩn nấp ở đây, nửa ngày sau lại là một chiếc chiến thuyền hàn thiết bay qua, cũng có vô số thần niệm quét qua, nhưng vẫn không phát hiện Tiêu Ma, chiến thuyền nhanh chóng rời đi.

Tiêu Ma không động, luôn ẩn nấp ở đây, ẩn nấp mười ngày. Trong mười ngày này có mấy chục chiếc chiến thuyền bay qua, có trên nghìn cường giả và thám báo lướt ngang.

Không có một cường giả phát hiện Tiêu Ma, mấy ngày này đã không có cường giả tìm kiếm quanh đây, cho nên Tiêu Ma hành động. Thân thể của hắn chậm rãi biến lớn, trên đầu mọc sừng, hơi thở trên người biến yếu, biến thành một cường giả cấp Đế, ngoại hình biến thành bộ dạng Xích Long tộc.

- Lợi hại!

Lục Ly tùy ý cảm ứng một chút, âm thầm bội phục, Tiêu Ma cũng phát hiện Lục Ly cảm ứng mình, nhưnng không nói gì thêm. Bởi vì trong khoảng thời gian này Lục Ly rất yên phận, cường giả đi ngang qua, hắn không cố ý thả ra hơi thở kinh động cường giả ở gần.

Tứ Tí tộc yêu cầu nếu có thể mang Lục Ly sống trở về thì giá cao hơn nhiều. Cho nên chỉ cần Lục Ly không quấy rối thì Tiêu Ma sẽ không nói thêm cái gì.

Sau khi biến thành Xích Long tộc, Tiêu Ma cứ như thế nghênh ngang bay hướng phương xa, nhưng cảm giác lực của hắn rất mẫn tuệ, xung quanh có bất cứ dao động gì thì hắn sẽ trước tiên né tránh.

Ba ngày sau, một chiếc chiến thuyền bay tới gần, Tiêu Ma chẳng những không bất cứ sợ hãi, ngược lại đứng thẳng trong hư không.

Chiến thuyền bay qua, vài luồng thần niệm quét qua rồi lờ đi. Mặt ngoài tra xét giống như một cấp Đế, Tiêu Ma là Thánh Hoàng, căn bản không cùng một cấp bậc, cho nên đám cường giả không để ý.

Bay thẳng tới trước, dọc đường liên tục gặp phải chiến thuyền cùng thám báo. Lại bay năm ngày sau, Tiêu Ma thay đổi ngoại hình, biến thành bộ dạng của đại tộc khác, giả làm thám báo.

Một tháng!

Suốt một tháng, không chỉ riêng là Chấp Pháp Đội của Phi Tiên Giới, Xích Long tộc và mấy đại tộc nghe tin mà đến đều sưu tầm, thám báo, cường giả cộng lại phỏng chừng mười mấy vạn. Phạm vi mấy chục ức dặm xung quanh đều bị lùng sục, nhưng không tìm được Tiêu Ma.

Cảm giác như Tiêu Ma bốc hơi khỏi nhân gian, chẳng những không tìm được, không có chút dấu vết và manh mối. Điều này khiến cường giả Chấp Pháp Đường Phi Tiên Giới nổi nóng, đã bắt giữ hai nguyên lão Xích Long tộc, chỉ còn lại Tiêu Ma. Nếu không thể bắt lấy Tiêu Ma, các cường giả của Chấp Pháp Đường Phi Tiên Giới cảm giác cực kỳ mất mặt, về sau làm sao lập uy?

Ly tiểu thư rất hưng phấn, nàng mang theo hai cường giả của Hoang tộc cưỡi một chiếc chiến thuyền đi theo đại bộ đội một đường bay đi. Không phải Ly tiểu thư muốn truy tung Tiêu Ma, mà là đi theo xem náo nhiệt. Càng không truy tìm được Tiêu Ma thì Ly tiểu thư càng hưng phấn, cảm giác giống như xem trò hay.

Các cường giả của Chấp Pháp Đường nổi trận lôi đình, Xích Long tộc còn có rất nhiều đại tộc đều bừng bừng lửa giận, càng như vậy, Ly tiểu thư càng cảm thấy thú vị.

Lúc bình thường những đại tộc này cao cao tại thượng, không có người dám khiêu khích bọn họ, hiện tại đột nhiên có người khiêu khích, còn bắt không được, điều này khiến Ly tiểu thư cảm giác thú vị giống lúc còn nhỏ chơi trốn tìm.

- Không thể đợi nữa!

Trong một chiến thuyền to lớn, một cường giả Hoang tộc trầm giọng quát:

- Kéo dài càng lâu càng khó tìm. Chúng ta đành phải mời Phu Tổ xuất động, chỉ cần Phu Tổ bói toán một cái là có thể thoải mái tìm được Tiêu Ma, uy danh của Chấp Pháp Đường Phi Tiên Giới không thể tuột dốc trong tay chúng ta.

- Đi mời Phu Tổ?

Mười mấy cường giả khác nhìn nhau. Phu Tổ là một trong những Trấn Thủ Lão Tổ của Phi Tiên Giới, nếu lúc này đi kinh động Phu Tổ thì chứng minh bọn họ vô năng, đến lúc đó đường chủ của Chấp Pháp Đường sẽ mắng bọn họ thúi mặt.

Phu Tổ cũng thuộc Hoang tộc, có một loại thần thông rất mạnh là bói toán thiên cơ. Phu Tổ mà xuất động, tính đại khái phương hướng của Tiêu Ma dễ như chơi, đến lúc đó tiện truy tra hơn.

Mời Phu Tổ có thể tìm được Tiêu Ma, nhưng sẽ khiến các đại nhân vật Phi Tiên Giới xem nhẹ bọn họ, cho rằng bọn họ vô năng. Không thỉnh thì lỡ như để Tiêu Ma chạy thoát, thanh danh của Chấp Pháp Đường Phi Tiên Giới sẽ hoàn toàn tuột dốc, chuyện này ồn ào lớn như vậy, thanh danh Chấp Pháp Đường Phi Tiên Giới sẽ hoàn toàn thối.

- Thôi, chúng ta cùng nhau đi thỉnh Phu Tổ.

Một thống lĩnh Chấp Pháp Đường nói:

- Cho dù bị mắng cũng không có biện pháp, còn tốt hơn là để thanh danh của Chấp Pháp Đường chúng ta bị thối. Các ngươi tiếp tục truy tung, ta mang theo Lão Hòa tự mình đi về một chuyến.

Phi Tiên Giới, Thánh Thành.

Trong một tòa đại điện cổ xưa, thống lĩnh của Chấp Pháp Đường mang theo một Thánh Hoàng Hoang tộc khác một gối quỳ trên mặt đất. Một lão nhân ngồi khoanh chân trên đại điện, nhắm mắt, toàn thân bao phủ trong áo đen.

Thống lĩnh và nguyên lão Hoang tộc đã quỳ hơn một canh giờ, nhưng lão nhân ngồi bên trên vẫn luôn im lặng.

Lại lần nữa đợi nửa canh giờ, lão già rốt cuộc động, không mở mắt ra, vung tay ném ra một vỏ thú, hé môi.