Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hiện tại hắn có Thánh Sơn lực phòng ngự kinh người, quan trọng nhất là phía sau có hai Thánh Tổ, nếu bên kia thật sự có cường giả, giết chết hai Thánh Tổ này cũng không có vấn đề gì.
Dường như Nguyên Thánh Tổ bị bọn họ mang theo? Dù Quang Thánh Tổ còn sống thì chắc chắn đang ở trong Thần Khí không gian của bọn họ. Nói cách khác... chỉ cần diệt bốn Thánh Tổ này, dù hắn chết cũng đáng.
""Đi, đi tiên cung nào!""
Ánh mắt Lục Ly lộ ra vẻ kiên định, Thánh Sơn hóa thành một vệt sáng lao thẳng tới tiên cung.
Nơi Lục Ly đến hẳn là mảnh tinh hải thứ hai ở lân cận, mảnh tinh hải này lớn hơn mảnh tinh hải thứ ba một chút, cảm giác của Lục Ly là mảnh tinh hải thứ hai. Trước đó hắn không dám tiến vào, nhưng bây giờ rất chờ mong đi vào.
Hắn một đường khống chế Thánh Sơn bay hướng bên kia, hai Thánh Tổ ở phía sau cũng phát hiện tinh hải đằng xa, cũng thấy ảo ảnh. Hai Thánh Tổ sắc mặt trở nên ngưng trọng, bọn họ biết mảnh tinh hải này, bọn họ càng biết chỗ khủng bố của nó.
- Hãn Thiên, có nên đi theo không?
Vân Thánh Tổ chần chừ, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi, tựa hồ nhớ ra chuyện gì đó, có chút hoảng sợ. Thiên Thánh Tổ trầm ngâm giây lát, cắn răng nói:
- Phải đi, với thực lực của Lục Ly rất dễ bị giết ở bên trong, một khi bị giết thì Thánh Sơn của chúng ta tiếp đó sẽ bị cường giả bên kia cướp đoạt, đến lúc đó muốn lấy lại tuyệt đối không có khả năng.
Thấy Vân Thánh Tổ vẫn còn hơi lưỡng lự, Thiên Thánh Tổ nói:
- Thánh Sơn là căn bản của tộc ta, mất đi Thánh Sơn thì tộc ta cũng mất đi hy vọng, tộc ta sẽ không ngừng suy yếu, cuối cùng tiêu vong, tộc đàn cũng sẽ mất mạng, chúng ta sống có ý nghĩa gì nữa? Cứ đi liều một phen còn có một tia hi vọng, mảnh tinh hải đó rất nguy hiểm, nhưng chúng ta chưa chắc không có cơ hội.
Vân Thánh Tổ suy nghĩ một chút, gật đầu nói:
- Đi thôi, nếu không lấy lại được Thánh Sơn, chúng ta sẽ chết ở bên kia.
Tốc độ của hai Thánh Tổ đạt tới mức tận cùng, lên đường truy tung. Thiên Thánh Tổ có thể cảm ứng được vị trí của Thánh Sơn, Lục Ly trốn không thoát được, dù chạy trốn tới chân trời góc biển, bọn họ đều có thể lần theo. Chỉ cần Thánh Sơn không rơi vào tay cường giả tuyệt thế thì bọn họ vẫn còn hy vọng.
Nhìn núi mà ngựa chạy mệt chết!
Tuy Lục Ly đã thấy mảnh tinh hải này từ xa, nhưng hắn bay tròn nửa tháng mà vẫn chưa tới gần mảnh tinh hải đó, thậm chí cảm giác vẫn còn vô cùng xa xôi.
Tuy đã khống chế tốc độ của Thánh Sơn, nhưng tốc độ này vẫn nhanh hơn so với Thánh Hoàng bình thường. Bay đi nửa tháng, ước chừng có thể bay từ Phi Hỏa đại lục đến Thần Phong đại lục, nhưng vẫn chưa thể tới gần mảnh tinh hải kia?
""Chẳng lẽ là ảo giác? Mảnh tinh hải đó không hề tồn tại?""
Lục Ly hơi ngạc nhiên nghi ngờ, trong Vô Tận Hư Không này có rất nhiều chuyện quỷ dị, dù xuất hiện một ít ảo giác thì cũng là điều bình thường.
Lục Ly không tin tà, tiếp tục khống chế Thánh Sơn bay đi, việc khiến cho hắn khiếp sợ đã xảy ra, lần nữa bay đi nửa tháng, hắn cảm giác mảnh tinh hải vẫn xa xôi như vậy, không rút ngắn được khoảng cách.
- Ha ha!
Thiên Thánh Tổ và Vân Thánh Tổ đuổi theo phía sau cười lạnh, Lục Ly không rõ, nhưng bọn họ lại rất rõ ràng, ở ngoài mảnh tinh hải này có thần trận thiên nhiên, không biết phá trận thì cả đời đừng mơ tiến vào trong mảnh tinh hải này.
Vân Thánh Tổ đảo tròng mắt một cái, nói:
- Có nên chỉ hắn cách đi vào không?
Vân Thánh Tổ nghĩ rằng bọn họ truy đuổi như thế này thì chắc chắn không thể đuổi kịp, không bằng dứt khoát mang Lục Ly vào, bên trong cường giả như mây, có lẽ bọn họ sẽ có cơ hội lấy lại Thánh Sơn.
- Không được!
Thiên Thánh Tổ lắc đầu nói:
- Lục Ly không ngốc, chúng ta cố ý chỉ cho hắn, có khả năng hắn sẽ không tiến vào, cứ để chính hắn tự tìm đường đi. Nếu lang thang mấy chục năm ở bên ngoài cũng hay, đợi Nguyên Thánh Tổ và Hãn Quang tỉnh lại là tốt nhất.
- Tốt!
Vân Thánh Tổ không nói gì thêm, tiếp tục trầm mặc truy tung. Thiên Thánh Tổ suy nghĩ một chút, sau đó vào bên trong Thần Khí không gian, chữa thương cho hai Thánh Tổ giây lát.
Lại qua nửa tháng, Lục Ly rốt cục cảm giác không bình thường, chỗ này hoặc là có một thần trận cực kỳ mạnh mẽ, hoặc là mảnh tinh hải đó chỉ là ảo giác.
Lục Ly trầm tư, sau mấy ngày vắt óc suy nghĩ, hắn phát hiện một ít đầu mối, gần hư không này có một ít mây mù nhiều sắc như ẩn như hiện. Bởi vì lân cận quá tối, cộng thêm những mây mù nhiều sắc này vô cùng mờ nhạt, cho nên Lục Ly ngay từ đầu không có chú ý tới.
Sự tồn tại của mây mù nhiều sắc khiến cho Lục Ly hơi hoài nghi, nơi này rốt cuộc có phải là ảo giác hay không? Chẳng lẽ những ảo ảnh tinh hải đó là do những mây mù nhiều sắc này tạo ra?
""Không nên như vậy...""
Lục Ly trầm ngâm giây lát, tiếp tục phân tích, quan sát. Dò xét ròng rõ hơn mười ngày, hắn cuối cùng nhìn thấu một ít manh mối.
Mặc dù Lục Ly không quá mạnh về phương diện pháp trận thần văn, nhưng mưa dầm thấm đất, vẫn hiểu ra một chút. Hắn nhìn ra những mây mù nhiều sắc này có một vài vấn đề, bên trong ẩn chứa điều huyền diệu nào đó, cho nên mây mù nhiều sắc này chắc chắn ẩn chứa thần trận nào đó.
Lục Ly nói với Huyết Linh Nhi những tình huống này, người sau suy nghĩ một chút, nói:
""Chủ nhân, ngươi hãy đi một vòng quanh đây, sau đó truyền tình huống ngươi thấy cho ta biết, để ta xem thử.""
""Tốt!""
Lục Ly bắt đầu đi loanh quanh ở phụ cận, thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng xung quanh, đem tình huống cảm ứng được truyền cho Huyết Linh Nhi. Sau khi đi vòng vòng năm sáu ngày, Huyết Linh Nhi truyền âm nói:
""Tốt rồi chủ nhân, có thể được. Nơi này đúng là một thần trận thiên địa, ta đại khái biết chút ít, trước tiên để ta tìm hiểu một chút.""
""Được!""
Lục Ly yên tâm, Huyết Linh Nhi đã nói như vậy thì ổn rồi. Hắn cố gắng đợi, đợi chừng bảy ngày thì Huyết Linh Nhi mới truyền âm nói:
""Ổn rồi chủ nhân, nhìn ta, ta mang ngươi đi phá vỡ thần trận này, đi vào mảnh tinh hải kia.""
""Tốt!""